Mục lục
Chiến Thần Bất Bại - Tiêu Chính Văn Chương 1-340 Bổ Sung
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 309: Cô nhóc này cũng khá kiên cường đấy


Nghe Tiêu Chính Văn nói như vậy, Cố Hàn Nguyệt đứng bên cạnh không khỏi liếc mắt nhìn anh thêm vài lần.


Người đàn ông này rất đẹp trai lại trông có vẻ rất hiền lành.


VietWriter


“Anh Ngưu là thủ lĩnh của thế lực ngầm ở chỗ này, anh biến mất năm năm, gia đình chúng tôi vì anh mà chịu biết bao uất ức, nhục nhã, bây giờ anh quay về lại đắc tội với anh Ngưu, nếu anh đi rồi, anh Ngưu chắc chắn sẽ không tha cho chúng tôi!”


Cố Hàn Nguyệt lạnh lùng nói một câu, trong lòng ít nhiều cũng có phần oán giận Tiêu Chính Văn!


Bọn họ vốn là một gia đình vô cùng hạnh phúc, lại vì Tiêu Chính Văn mà biến thành thế này!


Cố Hàn Nguyệt không hiểu, vì sao mấy năm qua bố mình không ngừng tìm kiếm tin tức của Tiêu Chính Văn, thậm chí không tiếc gánh một món nợ lớn!


“Nguyệt Nguyệt! Ăn nói với anh Chính Văn thế đấy à? Lúc con còn nhỏ, Chính Văn còn bế con nữa đấy!”


Cố Lạc Sinh lạnh lùng nói, ánh mắt đầy vẻ tự trách!





Đọc nhanh ở VietWriter


Tiêu Chính Văn mỉm cười, nói: “Bác Cố, Nguyệt Nguyệt nói không sai, nếu không phải vì nhà họ Tiêu chúng cháu, vì cháu thì mọi người cũng không rơi vào bước đường này”.


“Anh biết là tốt rồi!”


Cố Hàn Nguyệt bĩu môi, nói thêm câu nữa, khuôn mặt lạnh tanh, giậm chân rời khỏi cửa hàng hoa quả.


“Nguyệt Nguyệt! Con bé này…”


Cố Lạc Sinh quát lên, nhưng Cố Hàn Nguyệt quay đầu bỏ đi luôn.


Tiêu Chính Văn nhíu mày hỏi: “Con bé giận rồi ạ?”


Cố Lạc Sinh lắc đầu nói: “Nó kiếm tiền bằng việc rửa bát ở khách sạn gần đây, mấy năm nay, là bác có lỗi với ba mẹ con họ, nếu không phải tại bác thì Nguyệt Nguyệt cũng không cần phải vừa học vừa đi làm thêm kiếm tiền giúp bác trả nợ”.


Nói tới đây, Cố Lạc Sinh không kìm nổi nước mắt.


Tiêu Chính Văn khẽ gật đầu, nhìn theo hướng Cố Hàn Nguyệt rời đi.


Cô nhóc này cũng khá kiên cường đó!


Nói chuyện với Cố Lạc Sinh thêm một lát, Tiêu Chính Văn liền rời đi.


Sau khi lên xe, Tiêu Chính Văn nói với Long Nhất: “Liên hệ với Trịnh Thiên Thái, điều tra thông tin của người tên anh Ngưu kia”.


“Vâng!”


Long Nhất cung kính trả lời, nhanh chóng gọi điện cho Trịnh Thiên Thái.


Lúc này, Trịnh Thiên Thái đang ở khách sạn dùng bữa với mấy đại ca thế lực ngầm của Tu Hà, bàn chuyện hợp tác, đột nhiên nhận được cuộc gọi từ Long Nhất, lập tức đứng bật dậy, vẻ mặt kính cẩn bước ra khỏi phòng bao, hỏi: “Cậu Long Nhất, có gì căn dặn ạ?”


Long Nhất nghiêm nghị nói: “Tôi và đại ca hiện đang ở khu phát triển mở rộng, chỗ này có một người tên là anh Ngưu, ông có biết không?”


“Anh Ngưu?”


Trịnh Thiên Thái cau mày, suy nghĩ một lát liền trả lời: “Cậu muốn nói đến Lôi Ngưu à? Người này tôi biết, là kẻ nắm quyền ở khu phát triển mở rộng bên kia, dưới trướng có tầm hai ba trăm anh em, quản lý tất cả những địa bàn giải trí, buôn bán trong khu phát triển mở rộng, cũng có mở mấy nhà hàng và công ty, làm ăn khá ổn. Nhưng danh tiếng của hắn rất tệ, bởi vì kẻ này làm việc không nói lý lẽ, đắc tội với rất nhiều người!”


“Hiểu rồi”, Long Nhất đáp lại.


Trịnh Thiên Thái vội hỏi: “Cậu Long Nhất, Lôi Ngưu này đắc tội với cậu à?”





Thế nhưng, mấy năm gần đây, Lôi Ngưu kết giao với mấy nhân vật lớn có tiền tài, địa vị và quyền thế ở khu thành phố, cũng coi như thuận buồm xuôi gió, khiến khu phát triển mở rộng sống động tấp nập hơn.


Chuyện này khiến rất nhiều người nhòm ngó tới địa bàn và lợi ích của khu phát triển mở rộng!


Có không ít ông trùm ở khu thành phố đã đến đàm phán với Lôi Ngưu nhưng đều bị người của gã đánh đập một trận!


Chuyện này khiến khá nhiều ông trùm phẫn nộ với Lôi Ngưu!


Nhưng thế lực của Lôi Ngưu ở khu phát triển mở rộng rất thâm sâu khó lường, mấy ông trùm khu thành phố muốn nhúng tay vào khu phát triển mở rộng chẳng khác nào đụng đến lợi ích của vài người!


Vì vậy, bọn họ đã thống nhất thỏa thuận, tạm thời không động đến Lôi Ngưu!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK