Sắc mặt Vương Tư Minh rất khó coi, vừa là vì Dương Mễ Mễ liên lụy đến quá nhiều lợi ích và tiền đầu tư của kim chủ, vừa là vì vị trung tá trước mặt này, hơn nữa là lệnh của chủ soái Bắc Lương.
Ai mà có thể đối đầu với chủ soái Bắc Lương chứ?
VietWriter
Vậy nên nghĩ đến đây, Vương Tư Minh bất mãn lên tiếng xin lỗi: “Thật xin lỗi, tôi phải hỏi ý kiến của người sáng lập tập đoàn một chút”.
Dứt lời, Vương Tư Minh nhanh chóng bấm số gọi cho người sáng lập tập đoàn, hoảng hốt kể lại sự tình. Sau khi nghe xong, người đàn ông bên kia điện thoại thay đổi giọng điệu nói: “Làm phản rồi! Chỉ một trung tá mà thôi, cậu sợ cái gì? Xem thường nhà họ Lữ không có ai sao? Phía trên nhà họ Lữ tôi cũng có người là tướng quân đấy! Hơn nữa là nguyên lão ba đời, cống hiến rất nhiều cho Hoa Quốc! Vương Tư Minh, bây giờ tôi nói cho cậu biết dù đối phương có nói gì cũng không đồng ý! Tôi muốn xem xem chủ soái Bắc Lương có thể làm được gì! Nơi này là Long Kinh, không phải Bắc Lương của hắn! Ở đây luôn chú trọng đạo lý đối nhân xử thế, quan hệ và tài nguyên!”
Tút!
Điện thoại bị cúp mất rồi, sắc mặt Vương Tư Minh khá khó coi, ánh mắt trở nên căng thẳng xoay người nhìn trung tá và nói: “Trung tá, thứ cho tôi không thể làm theo lệnh, người sáng lập tập đoàn đã nói không đồng ý với điều kiện của các anh. Ngoài ra, cậu ấy còn bảo tôi nói với anh và vua Bắc Lương, nơi này là Long Kinh, phía trên nhà họ Lữ cũng từng làm tướng quân, là nguyên lão ba đời. Nếu các anh dám làm loạn, xảy ra bất kỳ hậu quả nào thì các anh tự chịu trách nhiệm…”
Thật ra lúc nói câu này, Vương Tư Minh suýt nữa quỳ xuống mà nói!
Đọc nhanh ở VietWriter
Nhà họ Lữ không sợ mấy binh lính này nhưng ông ta lại rất sợ! Huống hồ người trước mặt đây còn là trung tá, sau lưng còn có vua Bắc Lương!
Dứt lời, trán Vương Tư Minh liên tục toát mồ hôi lạnh, sợ hãi cực kỳ!
Nghe vậy, sắc mặt trung tá đó lạnh như băng!
Trung tá nhanh chóng gọi cho Long Nhất nói việc này với anh ta, Long Nhất tức giận nói: “Láo xược! Một nhà họ Lữ nhỏ nhoi mà cũng dám to gan ngông cuồng như vậy! Nhà họ Lữ của ông ta chẳng còn là nhà họ Lữ năm đó nữa rồi. Dựa vào danh tiếng của cựu tướng quân tồn tại đến ngày nay, thế mà còn dám kiêu căng! Tôi sẽ báo chuyện này lại với chủ soái nhưng anh nghe đây, lệnh của chủ soái là dù là bất kỳ ai dám gây cản trở công việc thì cứ nghiêm khắc xử lý!”
Long Nhất cúp máy xong lập tức liên lạc với mấy thế lực khác ở Long Kinh để báo họ cấp tốc đi bao vây nhà họ Lữ!
Lúc này nhà họ Lữ ở Long Kinh, một sơn trang chiếm gần hàng trăm mẫu đất, cực kỳ uy nghiêm!
Bên trong biệt thự sơn trang, lúc này Lữ Lương Nghị đang bàn chuyện làm ăn với vài người bạn, hắn cũng chỉ mới hơn ba mươi tuổi mà trong tay đã có tập đoàn giải trí Đại Tranh Tử rất nổi tiếng ở Long Kinh!
Lúc này, hắn nở nụ cười nhạt, miệng còn hút điếu xì gà nói với vài người bạn: “Ha ha, một chủ soái Bắc Lương cũng muốn ra tay với tập đoàn của tôi, có phải quá xem thường nhà họ Lữ tôi rồi không? Hay là nói vua Bắc Lương tự đánh giá mình quá cao rồi?”
“Ha ha ha! Anh Lữ nói không sai! Dạo này vua Bắc Lương hành động quá ngông cuồng! Lại dám hành động nghênh ngang như vậy, tôi thấy vua Bắc Lương ngồi ở vị trí này không được lâu nữa đâu!”
“Phải! Tôi nghe nói lần trước ba trăm nghìn người Bắc Lương tự ý ra khỏi chiến khu, chọc bốn ông lớn ở Long Các nổi giận! Nghe nói còn cách chức vua Bắc Lương! Nhưng sau đó vì vài nhân tố bất khả kháng nên lại khôi phục chức vị, suy cho cùng vẫn cần vị vua Bắc Lương này đánh lại kẻ thù ở phía Bắc!
“Anh Lữ, vua Bắc Lương này thật sự cho người đến tập đoàn của anh, muốn chúng ta kết thúc hợp đồng với Dương Mễ Mễ à? Còn phải xin lỗi trên mạng nữa?”
Lữ Lương Nghị rít một hơi xì gà rồi nhả khói ra, gật đầu nói: “Đúng vậy, nhưng đã bị người của tôi ngăn lại rồi. Vua Bắc Lương dù có bản lĩnh đến đâu cũng không có cách phát huy ở mảnh đất Long Kinh này! Nơi này là Long Kinh, luôn chú trọng về quan hệ và tài nguyên, không phải chỉ dựa vào mấy tên binh lính của hắn là được đâu!”
Ha ha ha!
Một tràng cười sảng khoái vang lên!
Lúc này bên ngoài sơn trang của nhà họ Lữ đột nhiên vang lên tiếng động kinh thiên động địa!
Hàng chục chiếc xe vận tải từ chiến khu chạy ngược xuôi rồi sau đó dừng hẳn trước cổng sơn trang. Từng binh lính được trang bị vũ trang từ trên xe nhảy xuống, ai cũng trong tư thế sẵn sàng chiến đấu!
Nhìn ra xa một chút, cả con đường trước cổng sơn trang đều bị chiếm đóng, toàn là người, phải có đến tận hơn năm trăm người!
Hơn nữa phía sau còn ba chiếc xe chiến đấu ầm ầm chạy đến, tất cả đều được trang bị pháo đạn!
Bùm!
Cánh cửa xe jeep mang biển số chiến khu đi đầu tiên bị đạp mở tung, một tướng lĩnh trung niên anh dũng, uy nghiêm nhảy xuống, trên vai là huy hiệu lúa mạch màu vàng và một sao, chính là một vị thiếu tướng!
Lệnh hạn chế lĩnh vực giải trí!
Ai mà ngờ được đối phương lại có được lệnh hạn chế lĩnh vực giải trí!
Vua Bắc Lương này đúng là đáng sợ thật!
Mới chỉ vài phút thôi mà người kia đã có thể có được lệnh hạn chế lĩnh vực giải trí có cả con dấu đỏ của Long Các!
Lữ Lương Nghị còn muốn giằng co nhưng một tiếng hét tức giận vang lên ở cách đó không xa!
“Thằng bất hiếu! Mày lại dám đắc tội với chủ soái Bắc Lương, nhà họ Lữ suýt nữa bị hủy hoại trong tay mày rồi!”, bây giờ, gia chủ nhà họ Lữ là Lữ Trung Lương vội vàng chạy đến, vừa bước lên ông ta đánh vào người Lữ Lương Nghị khiến hắn ngã ngửa, sau đó khiển trách: “Mày biết nghệ sĩ tên là Dương Mễ Mễ ký hợp đồng với công ty mày đã mắc sai lầm lớn thế nào không?”