Thật không ngờ hôm nay Lôi Ngưu lại chán sống mà đắc tội với Tiêu Chính Văn!
VietWriter
Trong giây lát, ánh mắt Trịnh Thiên Thái phát sáng, nói: “Cậu Long Nhất, cậu và anh Tiêu cứ chờ một lát, tôi lập tức dẫn người qua đó! Lôi Ngưu này dám chọc giận anh Tiêu, đúng là tự tìm đường chết!”
“Ừ, nhanh lên”.
Long Nhất lạnh nhạt đáp một câu, sau đó liền cúp máy.
Ngay sau đó, Trịnh Thiên Thái suy nghĩ chốc lát, mặt tràn đầy vẻ nôn nóng và kích động, xoay người bước vào phòng bao, lớn tiếng nói: “Các vị! Có tin tức vô cùng tốt!”
Đọc nhanh ở VietWriter
Trong phòng bao, bảy, tám nhân vật của thế lực ngầm Tu Hà, toàn bộ đều nhìn Trịnh Thiên Thái, hoang mang nói: “Thiên Gia, ông sao vậy? Tin tốt gì, xem ông kích động kìa”.
“Đúng đó Thiên Gia, tin gì vậy?”
Trịnh Thiên Thái mỉm cười nói: “Chuyện làm ăn ở khu phát triển mở rộng, chẳng phải mấy người đã để mắt đến nơi đó từ lâu rồi sao?”
“Khu phát triển mở rộng? Ông nói đến chỗ của Lôi Ngưu à?”, một ông trùm khác cau mày, nói: “Thiên Gia, ông cùng biết, Lôi Ngưu này là một kẻ điên! Chúng tôi nhiều lần cử người đến bàn chuyện hợp tác với hắn, nhưng hắn thì sao? Thẳng thừng bảo đàn em đánh người của chúng tôi đến mức tàn phế! Nếu như đổi thành mấy năm trước thì tôi sẽ dẫn theo mấy anh em đến xử đẹp hắn luôn!”
“Phải đó Thiên Gia, Lôi Ngưu này là tường đồng vách sắt của khu phát triển mở rộng! Sao thế, bên trên có tin tức gì lọt ra ngoài à?”
“Lôi Ngưu quen biết không ít người có tiền tài địa vị ở khu thành phố, cũng có khá nhiều thế lực chống lưng, chúng ta không dễ gì mà động vào hắn được đâu”.
Trịnh Thiên Thái mỉm cười, nói: “Lá gan của mấy người quá nhỏ! Tôi nói cho mọi người nghe, Lôi Ngưu đắc tội với một nhân vật lớn có thể dùng tay che trời! Bây giờ, người đó đang ở khu phát triển mở rộng, sắp ra tay với Lôi Ngưu tới nơi rồi! Mấy người ai muốn cướp được mối làm ăn ở khu phát triển mở rộng thì mau đi cùng tôi!”
“…”
Mọi người nghe vậy thì đều đưa mắt nhìn nhau, trong mắt hiện lên vẻ nghi hoặc.
“Thiên Gia, ông không đùa chúng tôi đấy chứ? Lôi Ngưu đắc tội với nhân vật lớn nào? Là người có thể dùng tay che trời sao?”
Có người mở lời hỏi.
Trịnh Thiên Thái trả lời: “Mấy người chắc cũng từng nghe nói rồi, là ông chủ lớn đứng sau tỷ phú Lý của Tu Hà chúng ta”.
Hàng trăm người đều mặc vest đen!
Gần trăm chiếc ô tô màu đen có rèm che, đồng loạt chạy từ khu thành phố Tu Hà đến khu phát triển mở rộng, tạo thành một dòng xe màu đen nối đuôi nhau!
Bên này, Tiêu Chính Văn và Long Nhất đã đến câu lạc bộ Thiên Thượng Nhân Gian của Lôi Ngưu!
Tiêu Chính Văn bình thản dựa vào cửa xe hút thuốc, ánh mắt thâm sâu nhìn về phía xa.
Còn Long Nhất xông thẳng đến cửa, đạp rầm một cái, khiến cửa kính lớn của câu lạc bộ vỡ nát!
Ngay lập tức, mấy chục tên côn đồ xăm trổ cầm theo gậy gộc lao ra từ trong câu lạc bộ, mặt mày hung hăng dữ tợn, quát to: “Mẹ kiếp! Dám đến chỗ anh Ngưu kiếm chuyện! Chán sống rồi à? Các anh em, lên cho tôi! Đánh nó tàn phế luôn!”