Lúc này, hàng loạt người mặc quân trang cùng mấy chục xe Jeep quân dụng và vài chiếc xe vũ trang chống cháy nổ lao đến với tốc độ ánh sáng, nhanh chóng dừng trước tập đoàn giải trí Đại Tranh Tử!
Ầm ầm ầm!
Gần trăm binh lính mặc quân phục mang theo súng, cả người tràn đầy sát khí nhảy xuống từ xe Jeep quân dụng, nhanh chóng tập hợp trước cửa tập đoàn giải trí Đại Tranh Tử!
VietWriter
Cục diện này khiến nhóm bảo vệ và lễ tân đều vô cùng kinh hãi, hoảng loạn chạy đi báo cho lãnh đạo cấp cao của tập đoàn.
“Chủ tịch Vương, chủ tịch Vương, có chuyện rồi, có chuyện rồi! Trước cửa tập đoàn có… có rất nhiều binh lính của quân khu đang tập trung!”
“Cái gì? Chết tiệt! Sao binh lính quân khu lại tập trung ở cửa tập đoàn chúng ta?”, nghe máy ở đầu bên kia là Vương Tư Minh, người đang ngồi trong phòng làm việc của chủ tịch tập đoàn ở tầng cao nhất, sắc mặt tràn đầy vẻ phẫn nộ và khó tin!
Chắc là trò đùa thôi!
Binh lính quân khu đến tập hợp trước cửa tập đoàn của ông ta? Đây đúng là chuyện nằm mơ giữa ban ngày!
Mình không đắc tội gì với người của quân khu mà! Hơn nữa, tập đoàn của mình cũng có quân khu chống lưng!
“Thật đấy chủ tịch Vương, bọn họ xông vào rồi…”
Đọc nhanh ở VietWriter
Điện thoại đột ngột bị cắt ngang!
Vương Tư Minh run rẩy, trầm tư suy nghĩ một lát, đầu tiên là bấm một dãy số nói vài câu, sau đó vội vàng xuống tầng dưới với thư ký.
Mà lúc này, ở sảnh lớn dưới tầng, một người đàn ông mặc quân phục đội mũ có hai bông lúa màu vàng bao bọc chính giữa là một con rồng vàng, eo giắt dao quân dụng và súng, chân mang giày chiến đấu màu đen, trên vai là quân hàm xanh biếc, bên trên là hai sao hai vạch vàng, toàn thân tràn đầy sát khí đứng giữa sảnh lớn!
Trung tá!
Vậy mà lại là một vị trung tá!
Anh ta nhấc tay lên, đôi găng tay trắng sáng chói dưới ánh mặt trời, hai ngón tay khẽ động, gần trăm binh lính sau lưng đồng loạt, có trật tự xông vào, phong tỏa toàn bộ lối ra vào sảnh lớn!
Đồng thời, phía bên ngoài tập đoàn, xe bọc thép vũ trang đã bố trí súng máy sẵn sàng, nhắm vào lối cửa chính và cửa phụ của tòa nhà!
Có thể nói, chỉ trong nháy mắt, toàn bộ tập đoàn giải trí Đại Tranh Tử đã bị những binh lính này tiếp quản và khống chế!
Lúc này, Vương Tư Minh vừa bước ra khỏi thang máy đã nhìn thấy cảnh tượng ở sảnh lớn, cả người toát mồ hôi lạnh, vội vàng chạy ra phía trước! Khi nhìn thấy quân hàm trên vai người đàn ông trước mặt, trong lòng Vương Tư Minh cũng hẫng một nhịp!
Là một trung tá đích thân chỉ huy!
Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
“Thưa trung tá, không biết đã xảy ra chuyện gì, làm phiền các vị huy động lực lượng đến đây chuyến này, nếu có chuyện cần đến tôi, tôi nhất định tuân theo!”, Vương Tư Minh lập tức kính cẩn cười nói.
Ông ta là một kẻ biết rõ thời cuộc!
Vẻ mặt trung tá nghiêm nghị, lông mày như kiếm mắt sáng như sao, lạnh lùng nhìn Vương Tư Minh đứng trước mắt, khẽ cười đáp: “Chủ tịch Vương, tôi đến đây theo lệnh của chủ soái, tập đoàn các ông có một nghệ sĩ tên là Dương Mễ Mễ đúng không?”
Vương Tư Minh giật nảy mình, trán đổ mồ hôi lạnh, vội gật đầu trả lời: “Đúng vậy, có một nghệ sĩ tên là Dương Mễ Mễ, chẳng lễ là cô ấy đã gây ra họa gì rồi sao? Trung tá, tôi có thể hỏi, chủ soái nhà anh là vị nào không?”
Vương Tư Minh hoảng loạn không thôi, cả Hoa Quốc này có mấy vị chủ soái chứ? Không quá năm người!
Vị trung tá trước mặt này, vậy mà lại đến đây theo lệnh của chủ soái!
Lẽ nào, Dương Mễ Mễ này gây chuyện lớn chọc đến vị chủ soái Hoa Quốc này? Trời ạ! Đó khác nào gây họa lớn diệt cả toàn gia tộc!
Toang rồi!
Toang thật rồi!
“Chủ soái nhà tôi có biệt hiệu là vua Bắc Lương!”, viên trung tá đáp, khi nói ra lời này, khí thế cả người đột ngột tăng cao, dọa mấy người bình thường trong sảnh lớn đều sợ hãi, không khỏi quỳ rạp xuống đất!
Ngay cả Vương Tư Minh nghe thấy ba chữ đó cũng quỳ phịch xuống, cả người run lẩy bẩy nói: “Trung tá, trung tá, chuyện này không liên quan đến tôi! Tôi không hề rời khỏi Long Kinh, cũng chưa từng gặp vua Bắc Lương? Càng đừng nhắc đến chuyện chán sống mà mạo phạm đến vương uy của vua Bắc Lương?”
Vua Bắc Lương, vậy mà lại là vua Bắc Lương!
Vị vua Bắc Lương trẻ tuổi nhất của Hoa Quốc! Thủ đoạn tàn bạo, giết chóc đẫm máu, chiến thần Hoa Quốc, được toàn dân tôn sùng, phong danh hiệu ở Bắc Lương!
Đó là một nhân vật tựa như Thái Sơn, là sự tồn tại không thể xúc phạm và ngăn cản!
Vương Tư Minh nghĩ mãi không ra, tập đoàn giải trí của mình sao lại chọc phải một nhân vật sánh ngang trời đất này!
Đáng sợ hơn là sau lưng Dương Mễ Mễ là mấy kim chủ có chức quyền, đều thuộc dạng nhân vật tai to mặt lớn ở Long Kinh!
“Sao, không làm được à?”, sắc mặt trung tá càng thêm lạnh lùng, giữa hai hàng lông mày hiện rõ vẻ ớn lạnh.
Vương Tư Minh nói: “Thưa sếp, chuyện này quả thực là không làm được, nếu chấm dứt hợp đồng với cô ta, tập đoàn chúng tôi sẽ tổn thất hàng trăm triệu! Hơn nữa, Dương Mễ Mễ này có mấy kim chủ có chức có quyền chống lưng! Tôi cũng không dám xem nhẹ! Nhưng thưa sếp, xin lỗi thì có thể, tôi lập tức bảo cô ta đăng facebook xin lỗi”.
Vương Tư Minh động não, nhanh chóng nghĩ ra giải pháp.
Một ngôi sao lưu lượng đích thân ra mặt, xin lỗi thay nhân viên của mình, cộng thêm thủy quân* và sự kích động của dân mạng, không chừng chuyện xấu lại biến thành tốt, khiến Dương Mễ mễ càng được nhiều người biết đến và quan tâm hơn! (*Thủy quân là những người nhắm vào một thông tin, nội dung đặc thù nào đó rồi đưa ra ý kiến, được viết bằng ngôn ngữ mạng. Bọn họ ngụy trang thành cư dân mạng bình thường hoặc người tiêu dùng, đưa ra những nhận xét, ý kiến gây ảnh hưởng tới đối tượng mà họ nhắm tới.
Thế nhưng, ngay sau đó, trung tá đã giận dữ nói: “Hỗn xược! Tôi tuân theo lệnh của chủ soái đến đây! Hôm nay, tập đoàn các ông phải chấm dứt hợp đồng với Dương Mễ Mễ, đồng thời lên mạng xã hội xin lỗi! Chủ soái đã nói, bất kể là ai, nếu dám ngăn cản thì nghiệm trị theo pháp luật!”