Mục lục
Ông Trùm Giải Trí Bí Mật Cưng Chiều: Cô Vợ Ngốc Ngọt Ngào
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Editor: Quỷ Quỷ

Dùng thân thể nói cho anh?

An Mộc càng thêm xấu hổ, anh nằm như vậy có nghĩa là muốn cô ở trên, anh ở dưới?

Đúng là....

Nghĩ đến Hạ Thiên, An Mộc cắn răng, dù sao cũng làm đến đây rồi, trên thì trên!

Không thể không nói, nhiều lần quan hệ với Phong Kiêu, tâm lý của cô lúc này đã rất mạnh mẽ, cô quỳ trên giường nhìn anh.

Anh nhắm mắt nằm đó, hai tay vòng ra sau đầu, bộ dáng thản nhiên đắc ý.

An Mộc nuốt nước miếng, tay run run cởi khăn tắm, khăn tắm rơi xuống, nơi đó của người đàn ông dương cao.

Cô không nhịn được quay đầu đi, tuy không phải lần đầu tiên nhìn thấy, thật xấu hổ!

An Mộc cắn chặt răng, biết anh lúc này đã có chút hưởng ứng, nên ra điều kiện vào lúc này!

An Mộc ho khan một tiếng, mở miệng nói, “Chú, ừm, nghe nói anh muốn kết hôn rồi à?”

Phong Kiêu vẫn nhắm mắt, giác quan toàn thân đều dồn vào chỗ đó, nhưng câu này của cô làm trong lòng anh trùng xuống, anh nhàn nhạt ừ một tiếng.

An Mộc siết chặt nắm tay.

Quả nhiên!

Anh muốn kết hôn, nhưng cô dâu lại không phải là cô…

An Mộc cúi đầu, “Chú, anh không cần hôn nhân thương mại đúng không?”

“Em nói xem?” thần sắc Phong Kiêu thập phần thong dong.

Nhìn mẹ của Phong Kiêu cũng không phải kiểu người ép con trai phải thực hiện hôn nhân thương mại, trên mạng nói là Phong Kiêu tự mình thả tin tức này ra, chim sẻ biến thành phượng hoàng.

An Mộc ngẩng đầu lên, hai mặt sáng lên đầy chờ mong, “Nếu vậy, anh cảm thấy em thế nào?”

Phong Kiêu mở mắt nhìn cô.

Nhìn cô căng thẳng, nếu không phải vì đã nghe thấy cuộc điện thoại kia, giờ phút này anh còn khẳng định cho rằng đối phương là vì yêu thương chính mình…

Phong Kiêu nhếch môi, chậm rãi mở miệng, “Cái gì thế nào?”

An Mộc khựng lại một chút, “Chúng ta kết hôn đi, chúng ta…”

“Xì” Phong Kiêu cười phá lên, “Em nghĩ anh sẽ kết hôn với em?”

Giọng nói mang theo sự trào phúng nồng đậm, trái tim Phong Kiêu thít chặt lại, sau đó, anh thành công khi thấy vẻ mặt cô sa sầm.

Phong Kiêu không nhịn được tự giễu.

Từ nhỏ đến lớn, muốn cái gì được nấy, mà lúc này, anh chỉ muốn có trái tim của một người con gái, nhưng trong tim người này không hề có anh!

Hai tay dưới gáy nắm chặt thành quyền, anh đanh mặt lại.

An Mộc cảm thấy không khí trong lồng ngực đều bị rút hết đi, nhưng cô không thể chịu thua, không thể chịu thua!

Cô cố gắng giãn mặt ra tươi cười, lại gần anh nói, “Chú, vì gì mà anh không kết hôn với em? Anh xem, em biết nấu ăn, em xinh đẹp, mà chúng ta còn…”

Còn cái gì, An Mộc vẫn là xấu hổ không dám nói ra.

“Còn lên giường?” Phong Kiêu hừ lạnh một tiếng, “Trên đời này người muốn lên giường cùng anh rất nhiều, chỉ cần anh tùy ý lựa chọn, không hẳn không có được người hài hòa với anh như em.”

Thế này là thế nào?

An Mộc ngẩng ngơ, nghĩ theo cách này, cô đích thật là không có bất kỳ ưu thế nào cả.

Cổ tay cô đột nhiên bị anh hung hãn nắm chặt, anh nhìn thẳng vào mặt cô, trên mặt anh không có nụ cười, con ngươi tối đen hơn bóng đêm, sâu không thấy đáy

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK