Lúc trước ở Hoa Nghị, đã bị ba người khác trong tổ, chèn ép gắt gao!
Hạ Thiên cúi đầu nhìn bánh kem trên người, tức đến phổi đều đau. Cô ta nhìn Diệp Đồng Đồng, cắn răng, “Diệp tiểu thư, sao cô có thể không phân biệt trắng đen như thế? Rõ ràng là cô đụng đến tôi!”
Diệp Đồng Đồng lập tức lui về sau một bước, bộ dáng như ị dọa sợ, nhìn nhìn chung quanh, đôi mắt mờ mịt nhìn chung quanh như đang tìm kiếm cái gì đó. Những nhân viên xung quanh thấy được, lập tức cảm thấy, nhìn bộ dáng này của Diệp Đồng Đồng, sao có thể cố ý đâm người được chứ?
An Mộc tránh trong đám người, lúc này cũng ra tiếng, “Hạ tiểu thư, cô sao lại mnag theo nhiều bảo tiêu như vậy?”
Hạ Thiên vừa nghe những lời này, lập tức nhìn về phía An Mộc lẫn trong đám người.
Nhân viên xung quanh cũng khá có ý tứ, nhanh chóng bày ra một con đường cho An Mộc, bộ dáng chờ xem bát quái nhìn Hạ Thiên.
An Mộc chậm rãi đi vào, mỉm cười nhìn về phía mười mấy bảo tiêu phía sau Hạ Thiên.
Hiện tại Hạ Thiên tốt xấu gì cũng là minh hơn. Hơn nữa người Tinh Huy toàn lực phủng, tương lai khẳng định sẽ chen chân vào hàng ngũ minh tinh, cho nên ra ngoài đều mang theo bảo tiêu, đặc biệt là tới những như thế này. Nhìn thấy An Mộc keo kiệt phô trương như vậy, cô ta càng thêm cảm thấy bản thương phô trương lại có phong phạm của minh tinh tai to mặt lớn.
Cho nên An Mộc thốt ra những lời này, Hạ Thiên lập tức nâng đầu lên, “Sao nào? Có ai quy định không được mang nhiều người như vậy sao?”
Những lời này vừa ra, An Mộc liền nhìn về những nhân viên chung quanh, liền thấy trên mặt mọi nhất trí làm ra một hành động, đó chính là bĩu môi.
Hạ Thiên nói những lời này xong, liền hung hắn nhìn thoáng qua tiểu trợ lý Nhạc Tư ở bên cạnh mình. Nhạc Tư rụt rụt cổ, nhưng bị Hạ Thiên nhìn, cũng chỉ có thể đứng ra mở miệng, nhỏ giọng thưa dạ giải thích, “Hạ, Hạ tiểu thư là lực phủng của công ty chúng tôi, cho nên công ty trang bị nhiều người như vậy, chính là vì sợ, Hạ tiểu thư có chuyện gì ngoài ý muốn.
Ý tứ của lời này, tất cả mọi người đều hiểu rõ. Lời này nói thẳng ra không phải là, Hạ Thiên chúng tôi là mẹ ruột, còn Đường Hạ chính là mẹ kế sao?
Mọi người nhịn không được lại nghĩ đến, mẹ ruột của Đường hạ là Hạ Tâm Băng, chính là bà xã của tổng tài công ty Tinh Huy, thế nhưng toàn lực phủng Hạ Thiên, chèn ép Đường Hạ, lập tức lại cảm thấy, Đường Hạ đi được đến bước này, quả thực không dễ dàng.
Nhạc Tư nói những lời này xong, Hạ Thiên nhìn về phía An Mộc, ý đồ tìm ra dấu vết bi thương trên mặt cô.
Nhưng không ngờ An Mộc thế nhưng vẫn cười như cũ, “Cho nên, nhiều người như vậy, còn không nhìn thấy được, để cho người khác đụng vào người cô sao?”
Hạ Thiên lập tức sửng sốt.
Vẻ mặt Nhạc Tư cũng đầy kinh ngạc.
Nhân viên chung quanh, lại lần nữa ầm ầm náo nhiệt lên.
Đúng vậy!
Nhiều bảo tiêu đi theo như vậy, Diệp Đồng Đồng sao có thể đụng vào người Hạ Thiên?
Cho nên... đây căn bản là Hạ Thiên cố ý đụng vào Diệp Đồng Đồng sau đó tỏ ra yếu thế cùng ủy khuất để nhận được sự đồng tình?
Một đám nhân viên, trong ánh mắt lộ ra ý tứ không tán thành. Giờ phút này, mọi người đột nhiên cảm thấy, Ngọc Nữ Hạ Thiên này, tâm cơ thật đúng là quá sâu!
Vừa tới liền bắt đầu chơi xấu, thật là cảm thấy IQ của mọi người đều là con số không sao?
Đã xem qua rất nhiều minh tinh tranh đấu lẫn nhau, cho nên nhóm nhân viên cũng không phải là người có trái tim pha lê, một đám đều rất thông mình đấy!
Nhưng Hạ Thiên lại tức đến toàn thân run rẩy. Quay đầu lại, liền hung hắn đánh một cái tát lên má Nhạc Tư!
“Chát!” Một tiếng, làm các bạn nhỏ đều sợ ngây người.
Hạ Thiên đây là, thẹn quá hóa giận?
Bởi vì không thể khi dễ người khác, cho nên liền bắt đầu đánh trợ lý của mình để trút giận?
Qủa nhiên, liền nghe Hạ Thiên tìm một cái lý do, “Cô đúng là phế vật, vừa rồi lúc Diệp Đồng Đồng đâm tới, cô đang làm cái gì?”