Lư Tĩnh tiến lên phía trước một bước, ý cười trên mặt Hứa Lộ càng thêm chân thành.
Lư Tĩnh mở to hai mắt, đúng lúc đang muốn nói chuyện cùng Hứa Lộ, lại nghe được Hứa Lộ ôn hòa nói ra một câu, “An Mộc!”
Lư Tĩnh trong nháy mắt vô cùng khiếp sợ!
Hứa Lộ lão sư…..thế nhưng lại gọi An Mộc?
Lại còn gọi với thái độ ôn hòa như vậy, thái độ tươi cười thế này giống như bạn bè lâu năm mới gặp lại vậy!
Lư Tĩnh đột nhiên quay đầu, nhìn về phía An Mộc.
An Mộc cong khóe môi lên thành nụ cười nhạt nhẽo đầy xa cách, chậm rãi đứng lên, cũng không thể hiện như bộ dạng Hứa Lộ lúc này, chỉ nhạt nhẽo chào hỏi, “Hứa lão sư.”
Lư Tĩnh càng thêm ngạc nhiên.
Hứa Lộ lão sư nhiệt tình với An Mộc như vậy, nhưng An Mộc sao có thể lãnh đạm với cô ấy thế kia?
Mà thực tình….
Trên mặt Hứa Lộ lão sư đang nở một nụ cười rất nhiệt tình tựa như tắm gió xuân, thậm chí cô ấy còn hạ mình, tiến lên một bước, túm chặt tay An Mộc, “Nghe Đường Cảnh nói cô học ở đây, vừa lúc tôi tiện qua đây, anh ấy nhắc tôi đến thăm cô, thế nào, cô có khỏe không?”
Những lời này làm cho gương mặt những học sinh xung quanh trong tức khắc sáng lên!
Đường Cảnh……
Từ phim truyền hình <> cho đến phía sau màn ảnh, Hứa Lộ và Đường Cảnh đã thừa nhận tình cảm.
Chỉ là hai người này trước nay đều kín đáo úp mở trước truyền thông.
Nhưng lúc này nghe Hứa Lộ nói vậy, những học sinh xung quanh tức khắc đều hưng phấn hẳn lên, nói như vậy rõ ràng là hai người này có mối quan hệ thực sự gần gũi!
Mọi người giống như đang nhìn thấy điều gì lạ lẫm, đồng loạt hướng ánh mắt về một phía.
An Mộc nhìn xuống cánh tay cô lập tức liền cảm thấy ghê tởm, lui về phía sau một bước, làm bộ gãi đầu để lấy cánh tay ra, tránh động chạm với cô ta, vẫn lãnh đạm mở miệng, “Vẫn tốt.”
Thái độ của An Mộc làm cho mọi người một lần nữa lại không tin vào mắt mình.
Bộ dạng kiêu căng của cô lúc này,,, Hơn nữa….Nghe ý tứ của Hứa Lộ, An Mộc kỳ thật là biết Đường Cảnh, cho nên mới nhận ra Hứa Lộ sao?
An Mộc với Đường Cảnh có quan hệ như thế nào?
Người đứng quanh An Mộc nhất loạt hướng ánh mắt về phía cô.
Có người chần chừ mãi mới nói một tiếng, “Cô, cô là Đường Hạ sao?”
Câu nói vừa thốt ra, mọi người trong nháy mắt chợt bừng tỉnh.
Nước da An Mộc rất đẹp, chỉ là lúc này cô đang cố tình cúi thấp đầu, lại cắt mái bằng, lập tức che đi một chút nhan sắc, khi có người nói đến cái tên đó, nhóm người xung quanh cẩn thận quan sát, quả nhiên phát hiện, An Mộc thực sự là Đường Hạ!
Trong nháy mắt, mọi người lập tức chấn kinh, xôn xao bàn tán!
Tầm ảnh hưởng của phim <<Đông Hoa công chúa>> thực sự rất nhỏ, nhưng đối tượng hướng tới hầu như là những người trẻ tuổi, cho nên những người hơn An Mộc mười hay hai mươi tuổi đều ở trong độ tuổi đó, chắc chắn đã quan tâm đến bộ phim.
Đôi mắt ai nấy sáng lên, “An Mộc, cô chính là Đường Hạ sao?Đường Hạ chính là thần tượng của tôi!”
Nữ sinh vừa kéo An Mộc ra chỗ Hứa Lộ cũng không nhịn được thấp giọng, “Hả, cô là Đường Hạ sao? Đường Hạ??!!”
Danh khí của An Mộc không lớn, nhưng lúc này lại là tâm điểm của sự tò mò này, bởi vì cô thực sự quá xinh đẹp!
Với diện mạo này, không cần kĩ thuật diễn, chỉ cần làm cái bình hoa trong phân đoạn cũng đã làm cho cảnh đẹp ý vui.
An Mộc nhìn mọi người đang hướng đôi mắt nóng bỏng về phía mình khóe miệng cong lên cười cười.
Cô không có ý giấu giếm thân phận, nhưng cũng không ngờ chuyện này lại bại lộ nhanh như vậy, rốt cuộc thì thân làm “Danh nhân”, làm việc gì cũng không thấy tự nhiên.
Nhưng lúc này bị bọn họ nhìn thấu, An Mộc cũng không che giấu nữa, cô dừng lại một chút, lúc này mới mở miệng, “Chào mọi người, tôi là Đường Hạ.”