Hạ Tâm Băng là nữ thần của làng giải trí, địa vị cao, năm đó cũng không coi ai ra gì, tính tình cũng không tốt, nhiều lần xảy ra xung đột với phóng viên.
Nhưng vì địa vị cao, diễn xuất cao siêu, có được một số giải thưởng quốc tế, cho nên trong nước không việc gì có thể làm ảnh hưởng đến tiền đồ của bà.
Ngay lúc nhận được vai diễn đầu tiên, bà đã không biết hai chứ khiêm nhường viết như thế nào.
Mọi người trước mặt bà đều phải cúi đầu nghe theo, mà lúc này… một phóng viên, thêm một đứa con gái bất hảo, mà dám đối nghịch với bà!
Hạ Tâm Băng nổi giận đùng đùng nhìn An Mộc.
Không phải nói con gái mình không tốt sao? Vậy thì thừa nhận thì có sao? Dù sao Phẩm Trúc vẫn còn nhỏ, không hiểu chuyện là điều bình thường, Phí Phẩm Trúc sau này cũng không gia nhập làng giải trí!
Nếu An Mộc cự tuyệt quyên thận, sẽ bị người ta chửi bới là đồ không có trái tim.
Vô luận là thế nào, tới cùng cô vẫn phải giao ra một quả thận!
An Mộc biết rõ đối phương có ý này, nếu không có chuẩn bị, giờ cô cũng phải đâm lao theo lao thôi.
Không ngờ Hạ Tâm Băng và Phí Phẩm Trúc lại mặt dày như vậy, may mà Phong Kiêu đã sớm nhắc nhở cô.
An Mộc lúc đó còn cảm thấy anh lo lắng dư thừa, nhưng quả nhiên ngày này đã đến, vậy mà bà ta vẫn vô liêm sỉ ép cô quyên thận!
An Mộc ôm đầu, nhìn Phí Phẩm Trúc đang mê man trên giường bệnh, cảm thấy tính cách cô bé này được thừa hưởng trọn vẹn từ Hạ Tâm Băng, chỉ biết bản thân mình.
An Mộc thở dài, “Bà đã muốn có quả thận của tôi như vậy…..tôi sẽ cho bà!”
Vẻ mặt uất ức kia, khiến cả đám phóng viên đều không đành lòng nhìn.
Có một người mẹ bất công như vậy….Đường Hạ sẽ khổ sở biết bao!
Thật muốn ôm cô vào lòng an ủi!
Thần sắc Hạ Tâm Băng rốt cuộc cũng dịu đi.
Nhưng An Mộc đột nhiên mở miệng, “Nhưng hình như thận của tôi không tương thích với Thính Âm.”
Hạ Tâm Băng nhếch môi, “Lần trước không phải nói có thể sao, chỉ là của Phẩm Trúc là thích hợp nhất thôi.
An Mộc nhíu mày kinh ngạc, “Nói có thể khi nào?”
Hạ Tâm Băng sửng sốt, nhớ lại hình như bác sĩ chỉ nói, của Phí Phẩm Trúc là thích hợp nhất.
Nhưng lời này người ta sẽ hiểu rằng của An Mộc có thể thích hợp nhưng của Phí Phẩm Trúc vẫn là thích hợp nhất không phải sao?
Hạ Tâm Băng cười lạnh, dám chơi chữ với bà, bà nhìn y tá, “Vậy mời bác sĩ đến đây, để ông ta chính miệng nói thận của Đường Hạ có thể cho Thính Âm được không!”
Y tá chạy vụt đi nhanh như chớp! Huhuhu, không khí trong phòng bệnh quá mức quỷ dị!
Hai phút sau bác sĩ xuất hiện.
Hạ Tâm Băng nhìn ông nói, “Bác sĩ, ông nói cho mọi người biết thận của Đường Hạ có tương thích với Thính Âm hay không?”
Đám phóng viên thực sự cảm thấy không còn hi vọng nữa rồi.
Rõ ràng Hạ Tâm Băng muốn dùng dư luận ép Đường Hạ quyên thận.
Sau này nếu Đường Hạ còn muốn tồn tại trong làng giải trí, nhất định phải cho đi quả thận này, nếu không nhân phẩm sẽ có vết nhơ rất khó rửa sạch!
Mọi người đồng loạt nhìn về phía An Mộc, trên mặt cô không còn sự kiên nghị vừa rồi, chỉ thương tâm nhìn Hạ Tâm Băng.
Chúng phóng viên đều thở dài trong lòng, thực cảm thông cho Đường Hạ.
Mọi người còn đang thất thần, bác sĩ đột nhiên mở miệng, “Thận Đường Hạ căn bản không hề tương thích với Thính Âm!”