Đặng Uyên sửng sốt, “Phi Thần, việc công và việc tư không nến đánh đồng.”
“Được, chúng ta tới đây để nói chuyện công, Đường Hạ mới vào nghề mà nghệ danh đã lên đến một tầm như vậy, tương lại sắp tới, cô ấy sẽ là công ty tương lại của chúng ta, Chu Chu sao? Vào nghề đã ba, bốn năm nhưng những vai diễn trong phim điện ảnh đã đem đến hiệu quả như thế nào?” Nói đến đây, ngữ khí lập tức chuyển sang sắc lạnh:”Không thể bởi vì cô ta đã nằm trên giường của anh, mà anh đã vội công tư chẳng phân biệt như vậy!”
Đặng Uyên lập tức tức muốn hộc máu:”Phi Thần, anh một vừa hai phải thôi, sao lại đi nói những lời khó nghe như vậy?”
“Tôi chỉ là nói thôi, không giống một số người, nói là làm!”
Đặng Uyên hừ lạnh:”Bất luận anh nói như thế nào, thì sự tình đã như thế rồi.”
“Tôi không đồng ý!”
“Phản đối cũng vô ích thôi, tôi nói cho anh biết, hôm nay hội đồng thẩm định đã làm việc, có bốn mươi người bị chúng ta mua lại, vì nể mặt FAE, tôi đã để cho bọn họ đem phiếu đầu cấp cho Hứa Lộ!”
“Anh…..!”
“Phi Thần, anh sốt sắng như vậy, chẳng lẽ giữa anh và Đường Hạ có gì đó sao?”
Ngôn Phi Thần khó thở:”Đừng nghĩ ai cũng xấu xa giống như anh!”
Đặng Uyên thở dài:”Phi Thần, công ti chúng ta muốn nối đường ray quốc tế, cần phải nhờ đến FAE, tôi biết lúc này đề cử Đường Hạ, cô ấy chính là người giỏi nhất của chúng ta, sẽ vì công ty này mà cống hiến. Tôi biết anh là người chính trực, cho nên những chuyện không rõ ràng thế này cứ để tôi làm. Anh vẫn là Ngôn lão sư phẩm cách cao ngạo, tôi mới là kẻ gian thương, như vậy không tốt sao?”
Ngôn Phi Thần bị nói như thế thực sự sửng sốt.
Đặng Uyên vỗ vai anh ta, xoay người đi hướng bên cạnh.
Phi Thần lập tức sắc mặt suy sút, nắm chặt nắm tay.
An Mộc nhìn thấy cảnh này cảm thấy lửa giận trong lòng dâng lên ngùn ngụt, cô nỗ lực tìm kiếm cho mình một sự công bằng, một sự công bằng thực sự, cho nên không để Phong Kiêu nhúng tay vào chuyện này, nhưng không nghĩ tới mọi chuyện cuối cùng lại thành ra thế này!
Cô bị người một nhà đánh úp!
An Mộc cắn môi, xoay người, nhìn thấy ngay vẻ mặt khoe khoang của Hứa Lộ.
Hứa Lộ đi về phía trước một bước, gằn thấp giọng mở miệng, “Ngại ngùng lắm phải không, Đường Hạ, nữ vai phụ tốt nhất là tôi!”
An Mộc trừng đôi mắt sắc bén, “Cô cho rằng cô đã nắm chắc như vậy sao?”
101 người có chuyên môn bình phẩm, chỉ mua được 40 người, còn 61 người khác thì đi đâu!
Những lời này vừa nói ra, Hứa Lộ liền nhấp miệng cười:”Ngại quá, người đại diện của tôi vừa nói với tôi, anh ta đã giúp tôi thu phục thêm ba mươi người nữa rồi.”
Hứa Lộ ngẩng cao đầu trưng ra tư thế của người thắng cuộc:”Đường Hạ, cô thực sự đã quá ngây ngô rồi, cô cho rằng giới giải trí thật sự có cái gọi là công bằng sao? Không còn Phong tổng lót đường cho cô, cô vẫn nghĩ những hào quang sau này đều chiếu vào cô sao?”
Hứa Lộ trở về chỗ cũ:”Nữ vai phụ tốt nhất, tôi muốn là được!”
An Mộc biết giờ chính mình sẽ quay lại lễ trao giải như thế nào, tâm trạng cô đang xuống dốc không phanh, vừa quay đầu đã thấy người đại diện của Hứa Lộ đã đến bên người cô ấy, nói nhỏ gì đó, Hứa Lộ lại làm ra bộ dạng đắc thắng, khiến tâm trạng An Mộc càng trở nên trầm trọng.
Hạng mục trao giải cuối cùng cũng đến phần của diễn viên phụ xuất sắc nhất.
Người dẫn chương trình cất giọng hào hứng:”Đạt được danh hiệu nữ diễn viên phụ xuất sắc nhất trong giới điện ảnh Bách Hoa là ai đây? Cô ấy chính là….Đường Hạ!”
Hứa Lộ nghe thấy những lời này không thể tưởng tượng mở to mắt nhìn, lấy tay bịt miệng, bộ dạng mừng hụt đứng phắt dậy.
Mọi người nổ một tràng pháo tay nhiệt liệt, xung quanh cô mọi người cũng thấp giọng chúc mừng.
Trong hội trường tối tăm, đèn tụ quang nhanh chóng tìm được chỗ cô đang đứng, chiếu lên người cô, mà Hứa Lộ lại không có đường lên sân khấu, quay đầu nhìn xuống phía An Mộc, sống lưng đĩnh đạc thẳng tắp, trên mặt nở nụ cười tự tin, nụ cười thực sự kiêu ngạo của người thắng thế!
An Mộc nhìn thấy bộ dạng của cô ta, đôi mắt nheo lại.
Tại sao…cô lại vừa nghe được cái tên mà người dẫn chương trình gọi vang chính là Đường Hạ?