An Mộc đang trong lúc rối rắm, đột nhiên mở miệng:
“Anh hôm nay có rảnh không?”
“Có rảnh.”
Phong Kiêu không chút do dự liền mở miệng.
Nếu đề Vệ Uy nghe được hai chữ này, phỏng chừng muốn hộc máu.
Thiếu gia, cho dù ngài giao công việc ở FAE cho lão gia,nhưng còn chuyện Mafia ở nước ngoài thì làm sao?! Lăng Hi cùng Thượng Quan Vũ nhưng đều đang chờ ngài tiến thêm một bước chỉ thị đâu!
An Mộc không biết anh ngày thường đều đang làm gì, nghe thấy hai chữ đó, đôi mắt chính là sáng ngời, nhưng lời nói cũng có chút ngượng ngùng:
“Lý Mạt Mạt là bạn học của em, ân, anh muốn hay không đi, trông thấy các cô ấy?”
Phong Kiêu là FAE đại tổng tài, mà bọn họ đều là một đám học sinh, ở trong mắt anh chính là một đám con nít choi choi đi? Cho nên An Mộc hỏi thật cẩn thận.
Một câu nói ra, ý cười bên môi Phong Kiêu liền càng nồng đậm.
Chỉ có xác nhận thân phận, mới có thể muốn giới thiệu bằng hữu cho anh đi?
Cho nên, An Mộc nói những lời này cũng là gián tiếp nói cho anh, cô đây là đem anh trở thành bạn trai?
“Có thể.”
Phong Kiêu vui sướng trả lời:
“Anh đi thay quần áo.”
An Mộc gật đầu, nhưng chợt nghĩ tới cái gì:
“Em tới giúp anh……”
“Ừm?”
Phong Kiêu thanh âm thực ái muội, nhìn An Mộc ánh mắt như lang tựa hổ:
“Em giúp anh thay quần áo?”
Gương mặt An Mộc đỏ lên:
“Nói cái gì vậy? Em muốn giúp anh hoá trang một chút.”
Cũng như An Mộc, gương mặt này của Phong Kiêu chính là trời sinh để trở thành minh tinh, nếu bị đội paparazzi đụng tới, phỏng chừng liền sẽ nói không rõ.
Bất quá, An Mộc nói xong câu đó, liền nghĩ tới Phong Kiêu đã xuất hiện một lần ở đoàn phim nói:
“Em không hy vọng người khác biết chúng ta quan hệ sao”.
Bởi vì yêu nênmới đột nhiên liền hiểu lúc ấy khi nói những lời này chắc chắn Phong Kiêu rất tức giận.
Yêu một người, liền sẽ hận không thể nói cho toàn bộ thế giới biết rằng anh yêu cô.
Chính là cô……
An Mộc vội vàng giải thích:
“Em không phải không muốn công bố quan hệ của chúng ta, chỉ là…… Phong Kiêu, anh có thể cho em chút thời gian.?”
Nói tới đây, cô ngẩng đầu lên, ánh mắt bình tĩnh:
“Phong Kiêu, thân phận của em không xứng với anh, mong anh cho em một chút thời gian, cho em đuổi theo bước chân anh, làm em có thể nỗ lực tiến tới, thẳng đến ngày xứng với anh, ngày đó, chúng ta lại công bố có được không?”
Phong Kiêu cúi đầu, trước kia cô, mờ mịt không hiểu gì về tình yêu, nhưng hiện tại An Mộc, mỗi một câu nói, đều sẽ bắt đầu vì chính mình suy xét.
……
Thời điểm hai người ra cửa, đều trải qua đặc thù xử lý.
An Mộc tự đeo một bộ tóc mái thật dày, mắt liễm hơi rũ, nhìn qua an tĩnh như là bất luận cái gì một cái đệ tử tốt, mọi người gặp được cô, tuyệt đối sẽ không đem cô cùng 《 Đông Hoa công chúa 》 bên trong Đông Hoa liên hệ ở bên nhau.
Còn Phong Kiêu sao……
Mang tóc giả, lại đeo theo một cái kính râm đủ để che khuất nửa khuôn mặt, nhưng mặc dù là như vậy, kia chiếc cằm tinh xảo cũng đủ để lộ ra lãnh mị cuồng quyến hơi thở, làm người ta liếc mắt một cái là có thể bị anh hấp dẫn.
Không có biện pháp, này người đàn ông khí tràng quá mạnh.
Thời điểm Phong Kiêu lái chiếc Audi rẻ nhất của anh đến trường của An Mộc, An Mộc liền nhìn thấy đám người Lý Mạt Mạt đang ở chỗ cửa chờ cô.
An Mộc đi nhanh hai bước, bắt lấy vai Lý Mạt Mạt:
“Lớp trưởng!”
Lý Mạt Mạt quay đầu lại, nhìn đến An Mộc, lộ ra mờ mịt biểu tình:
“Cô là……”
An Mộc hơi hơi mỉm cười, mắt phượng lập loè một mạt sáng ngời:
“Tớ là An Mộc a.”
“An, An Mộc?”
Lý Mạt Mạt trực tiếp bị dọa chêt khiếp rồi, ở thành phố C, cô nhìn thấy An Mộc, luôn luôn đều là một bộ dáng xấu xí, nhưng trước mặt người này, tuy rằng ăn mặc bình thường, áo ngắn tay cùng quần jean bạc, như cũ điệu thấp không chớp mắt, nhưng ngũ quan dưới tóc mái kia, như thế nào lại…..quen mắt như vậy?