Không ngờ Phong Kiêu chỉ tạm dừng một chút, sau đó lại lên tiếng, “Đưa đến nơi này.”
Vệ Uy:….
*
An Mộc ngủ ngon cả đêm, tương phản với cô chính là Diêu Căng, cả đêm nằm hết lăn bên nọ lại lộn bên kia, không thể ngủ được, tới buổi sáng hôm sau quyết định hạ quyết tâm.
Vì thế sáng hôm sau lúc An Mộc đang ăn sáng liền gặp phải Diêu Phong cùng Thạch đạo diễn.
Diêu Căng cười tủm tỉm vẫy tay với An Mộc, giống như hôm qua không có chuyện gì xảy ra, “Tiểu Hạ, đến đây ngồi cùng đi!”
Nghe vậy, Thạch đạo diễn ngẩng đầu lên, nhìn An Mộc chằm chằm.
An Mộc vốn dĩ cùng Âu Dương Sát Sát lấy đồ ăn, định ngồi ở bên cạnh, nhưng nhìn thấy bộ dạng của Diêu Căng lúc này, An Mộc đột nhiên thay đổi chủ ý.
Cô cười tủm tỉm bưng đồ ăn đến ngồi đối diện Diêu Căng, Diêu Căng mở miệng, “Tiểu Hạ, cô ăn gì vậy? nhiều đồ không có dinh dưỡng thế? tới đây nếm thử cái này đi.”
Nói xong, tự tay lấy một chiếc bánh bao của mình cho An Mộc, đưa đến miệng cô, “Nào, há miệng ra.”
Nụ cười của An Mộc lập tức cứng trên mặt.
Diêu Phong muốn đi trước một bước, nếu là ở chỗ khác, anh ta chắc chắn không dám làm chuyện này.
Nhưng lúc này đây…..
Trong mắt An Mộc lập lòe ánh mắt đầy ngạc nhiên của Thạch Tiếu Phong, cô rũ mi mắt xuống, buông đũa:”Ngại quá, Diêu tiền bối, tôi không thích món này.”
Diêu Căng nhướng mày, “Sao thế? Tiếu Hạ định làm tôi không còn mặt mũi nào sao?”
An Mộc nắm chặt tay, “Diêu tiền bối, tôi không thích cách cư xử thế này.”
Diêu Căng sửng sốt, An Mộc liền tỏ bộ dạng đáng thương nhìn về phía Thạch Tiếu Phong, “Thạch đạo diễn, tôi thật sự không muốn Diêu lão sư làm vậy. Anh có thể nói giúp để anh ấy không giận tôi được không? Ở nhà bố mẹ quản tôi rất nghiêm, không cho làm những chuyện như thế này.”
Thạch Tiếu Phong cũng ngây người.
Những lời này sao đã làm cho hành động của Diêu Căng trở nên lố bịch, An Mộc không chịu nổi phải đi cầu cứu người khác thế?
Diêu Căng Trợn tròn mắt.
Ý định ban đầu của anh ta là làm cho An Mộc mất mặt trước mặt đạo diễn, để Thạch Tiếu Phong có ấn tượng xấu về cô ta.
Dù gì trong đoàn phim, tự nhiên thể hiện một chút hành động thân mật cũng là chuyện bình thường.
Nhưng không nghĩ đến việc, An Mộc lại nói rõ ràng hành động đó như thế
Hơn nữa bộ dạng kia…..rõ ràng đang nói với Thạch Tiểu Phong cô ta đang bị mình làm khó.
Diêu Căng thu tay về, sắc mặt tối sầm, “Tiểu Hạ, cô có ý gì? Diêu Căng tôi đúng là có thể thản nhiên thay quần áo trước mặt bạn gái, nhưng không phải đối với ai cũng coi trọng như thế đâu.”
An Mộc nghiến răng, “Diêu tiền bối nếu coi trọng tôi, tại sao trong lúc đóng phim lại hay làm khó tôi?”
Diêu Căng càng thêm kinh ngạc.
Cô ta lại còn đem sự việc nói ra một cách lộ liễu như vậy!
An Mộc cúi đầu, không hề bối rồi.
Thạch Tiếu Phong lại lập tức hiểu chuyện.
Thì ra mọi lần, An Mộc đều rất khó khăn để nhập vai, đều là do bị Diêu Căng quấy rối!
Đến giờ không chịu nổi nên cô ấy phải nói ra!
Thạch Tiếu Phong ho khan một tiếng, “Diêu Căng, anh ăn no chưa? chúng ta tới đoàn phim được chưa?”
Cuối cùng lại chuyển chủ đề.
Nhưng chuyện này vẫn chưa kết thúc, cuối cùng đã nói lên đạo diễn vẫn luôn có chính kiến riêng cho mình.
Diêu Căng vưa lúc cũng có chuyện muốn nói, tức khắc gật đầu.
An Mộc buồn bã cúi đầu, như là một cô gái nhỏ cam chịu bị ức hiếp.
Thạch Tiếu Phong cùng Diêu Căng đi ra ngoài.
Thạch Tiếu Phong đột nhiên mở miệng, “Anh và Tiểu Hạ, hai người….”