Ý tứ bên trong bên ngoài của lời nói, chính là, Lưu Thái cướp của cô, cô không có bản lĩnh!
An Mộc nheo mắt lại, nhìn Hạ Thiên.
Từ sau lần bị Ngôn Phi Thần cảnh cáo, thời gian gần đây cô suy nghĩ rất nhiều, cho đến giờ phút này, cuối cùng cô mới nhận ra, con người Hạ Thiên này ấu trĩ đến mức nào.
Đúng vậy, chuyện trước kia cô cùng Hạ Thiên đấu đến không biết mệt, thật sự là rất ấu trĩ.
Nhưng bây giờ, Hạ Thiên vẫn ấu trĩ như cũ, còn cô thì đã trưởng thành rồi.
Hạ Thiên vốn tưởng rằng, bản thân nói tới đây, xét theo tính cách của An Mộc nhất định sẽ phủi tay chạy lấy người, đến lúc đó, An Mộc tuy rằng làm cô mất mặt, nhưng đây cũng chính là đề tài, không phải sao?
Nhưng mà không nghĩ tới, sự đả kích của bản thân, sao lại không có tác dụng thế này?
Hơn nữa An Mộc nhìn chính mình, bộ dạng cười châm chọc, sao có thể khiến cho người ta cảm thấy hoang mang vậy chứ?
Hồi lâu, An Mộc cuối cùng cũng mở miệng, “Phim của cô sắp lên sóng rồi, chúc phim của cô sẽ thành công vang dội.”
Nói xong, nâng ly với Hạ Thiên.
Hạ Thiên ngây ra.
An Mộc của giờ khắc này, hình như cả con người đều thay đổi rồi, tựa như mất đi một chút gì đó, phá kén thành điệp, trong lúc nhất thời cô bị An Mộc trấn áp, nhịn không được mà nâng ly phối hợp.
Sau đó An Mộc liền ưu nhã nhấp một ngụm rượu, rồi xoay người rời đi.
Vốn cho rằng sẽ có tranh chấp, vậy mà lại không có.
Đề tài cũng không được xào nấu ra.
An Mộc lại vào trong đám người cùng người khác nói chuyện, Hạ Thiện mới có lại phản ứng.
An Mộc…sao cả con người đều thay đổi rồi vậy?
Nhưng mà…
Cô cho rằng bản thân chỉ có chút bản lĩnh này?
Hạ Thiên nhếch môi cười.
An Mộc cùng Diệp Đồng Đồng lại đi dạo một vòng, sau đó đi đi lại lại, liền đột nhiên phát hiện một đám người ở trong góc, chỉ chỉ trỏ trỏ bọn họ, biểu cảm có chút khác thường.
Diệp Đồng Đồng vô tình nghe thấy, lập tức cảm thấy tức giận.
“ “Đám người này lại nói cậu không có bản lĩnh, bị Lưu Thái cướp mất công việc đại diện phát ngôn mà chỉ biết làm rùa rụt cổ, ngay đến cả trả thù cũng không dám!”
An Mộc liếc mắt xem xét một cái, thoáng nhìn thấy ở đó cũng có Hạ Thiên, trong lòng phiền muộn, cái người Hạ Thiên này sao mà âm hồn bất tán vậy, vẫn chưa xong sao?
Mà tiếng tranh luận phía bên kia, cũng càng ngày càng to.
“Tấm tắc…có được một vai nữ chính quan trọng, thì liền tự cho mình là ai chứ? Còn không lợi hại bằng Lưu Thái của chúng ta”
“Đúng thế! Phí quảng cáo của nước hoa này, cũng đến 7 con số! Lưu Thái, phát tài rồi, cậu phải mời bọn mình ăn cơm đấy nhé!”
“Có những người không ăn được nho liền nói nho chua, rõ ràng là bị người khác cướp mất việc đại diện phát ngôn, còn muốn giữ thể diện nói là bản thân không cần, đúng là biết cách giữ thể diện cho mình mà!”
“Đúng thế, tôi thấy bộ dạng giở vờ của cô ta, liền không chịu nổi. Nghĩ rằng mình là công chúa chắc? muốn người của cả thiên hạ đều phải vây quanh cô ta?”
Tiếng bình luận của mọi người càng ngày càng to, Hạ Thiên thấy ý muốn của mình đã đạt được, liền nhanh chóng mở miệng căn ngăn, “Được rồi, đừng nói nữa, giữ chút thể diện cho chị ấy, hôm nay là tiệc chúc mừng cho phim của chị ấy, chúng ta nói chút chuyện vui đi, rating của phim truyền hình này đúng là không tồi.”
Một câu nói ra, mọi người liền sôi nổi chuyển đề tài.
“Rating không tồi, cũng chỉ là quay một bộ phim truyền hình, trừ việc có thể tích góp được chút nhân khí, bỗng nhiên lại làm tụt địa vị của chính mình.”