Không biết vì lí do gì, chỉ cần một ánh mắt của Phong Kiêu, An Mộc lập tức hiểu được ý anh, vung kiếm lên phía trước.
Phong Kiêu nhẹ nhàng làm chuyển hướng mũi kiếm, An Mộc liền cảm thấy khí lực này làm cả người cô cũng bị lệch theo.
Cô chao đảo, vừa đúng lúc Phong Kiêu thuận thế ôm lấy thắt lưng cô!
Trong nháy mắt, hai người giáp mặt nhau thật gần!
An Mộc hơi nâng một chân lên, tay cầm bảo kiếm đưa ngang trong không trung, ngửa đầu lên.
Phong Kiêu ôm eo cô cúi đầu, máu tóc dài của anh chảy xuống.
Hai người một sắc đen một sắc tím, hòa quyện vào nhau, giống như cuộc đời của bọn họ, không thể tách rời.
Cảnh này không hề xuất hiện trên phim, nhưng lại khiến người ta cảm nhận được tình cảm trong đó.
Lý Mạt Mạt, Lý Diễm cùng Đặng Vi trong phút giây này đều bị mỹ cảm mông lung cực hạn thuyết phục.
........................
Không thể nghi ngờ, Ảo Ảnh Thiếu Niên được giải nhất.
Đương nhiên, bởi vì thích nên mới chơi cosplay, giải đấu hữu nghị này đệ nhất hay đệ nhị thực ra cũng không được chú trọng lắm.
Chỉ là...
Trong phòng thay quần áo, An Mộc và Phong Kiêu bị bao vây bởi các đội viên Ảo Ảnh Thiếu Niên.
Lý Diễm kích động đến toàn thân run rẩy, muốn nói chuyện nhưng miệng cứ giật giật, khó khăn không mở miệng được.
Trái lại Hoàng Bằng nói trước, “Cậu là Đường Hạ đúng không? Là Đường Hạ đúng không? Tôi nhớ ra rồi, hồi đó trong trường, thời điểm mà Đường Hạ đóng Đông Hoa công chúa, cậu đã xin nghỉ phép không đi học!”
Đây là suy đoán của mọi người, đột nhiên bị nói ra, nếu Lý Mạt Mạt đang không kéo tay Lý Diễm thì bộ dáng hiện tại của cô giống như sắp gào lên đến nơi.
An Mộc nhìn phản ứng của mọi người, bất đắc dĩ thở dài, hài hước nói, “Bị các bạn phát hiện rồi.”
“Aaaaaaa!” Lý Diễm hét lên chói tai, “Đường Hạ! Cậu có biết tôi thích cậu đến mức nào không? Từ khi Quỳnh Hoa xuất hiện, trong phòng tôi trên vách tường đều là ảnh của cậu! Chỉ vì muốn cosplay cậu mà hàng ngày tôi đều bắt chước cử chỉ của cậu!”
Lý Mạt Mạt nhìn bộ dáng kích động của Lý Diễm, đột nhiên cảm thấy bình tĩnh.
Nhìn xem, thời điểm mà mình biết được sự thật vừa rồi có phải là đã quá trấn định hay không?
“Được rồi.” Lý Mạt Mạt ra mặt, “Đều biết hết rồi, An Mộc là Đường Hạ, nhưng Đường Hạ cũng là An Mộc, cô ấy hiện giờ là An Mộc, bạn học của chúng ta!”
Nhưng nói xong câu đó, Lý Mạt Mạt quay đầu nhìn An Mộc, “An Mộc, cậu có biết không? Tớ thực ra chính là quản trị viên của “Đường Quả Đoàn”, khà khà!”
An Mộc....................................
Lý Diễm....................................
Mọi người đang cười nói thì cửa đột nhiên bị đẩy ra.
Mọi người đồng loạt quay đầu, liền nhìn thấy Đặng Vi đứng đó, nhìn An Mộc chằm chằm.
Sau đó Đặng Vi tươi cười đi lên phía trước, nói chuyện với An Mộc vô cùng ôn hòa, “Đường Hạ, rất hận hạnh được biết em, chị nghe nói em đến thành phố trung tâm là để thi vào học viện điện ảnh, chị cũng học ở đó, tính ra thì chính là học tỷ của em!”
Đặng Vi thái độ tốt như vậy, trên mặt tươi cười chân thành như vậy, làm cho Lý Mạt Mạt trợn mắt há mồm.
Nhưng An Mộc trái lại có thể hiểu được.
Chính mình là Đường Hạ, trước kia gia nhập làng giải trí, muốn tồn tại ở đó liền khẳng định nơi này không thể gây thù hằn.
Chỉ là, cô ta không biết, mình cũng là An Mộc.
An Mộc liền nghịch ngợm đưa tay ra, “Xin chào học tỷ, sau này mong chị chiếu cố nhiều hơn.”
Đặng Vi cho rằng đã thành công làm quen, lập tức cười lấy lòng, “Không thành vấn đề, xin hỏi tên thật của học muội là gì? Đường Hạ chắc chỉ là nghệ danh?”
An Mộc cười hì hì, “Đúng vậy, tên thật của tôi, là An Mộc.”