Lần trước sự kiện “kẻ thứ ba” của An Mộc, khiến cho Dung ảnh đế trực tiếp đăng weibo bị đánh mặt.
Cho nên hiện tại, những chuyện liên quan đến Đường Hạ, các tòa soạn báo lớn đều phải thận trọng, không dám viết bậy bạ.
Huống chi…
Cho dù là ai, giữa Dung ảnh đế và Thượng Quan Vũ, khẳng định cũng sẽ lựa chọn Dung ảnh đế.
Có người thô sơ làm khảo sát, mấy năm nay thù lao của Dung ảnh đế hoàn toàn không thua kém nhà giàu.
Huống hồ, sau khi Dung ảnh đế đăng một cái weibo như vậy, nếu các tòa soạn báo vẫn viết An Mộc coi trọng người khác, vậy thì không phải là đang đánh mặt Dung ảnh đế sao?
Ở trong giới, Dung Trạch có địa vị phi phàm, rất nhiều tòa soạn báo đều không coi trọng chuyện này.
Cho nên cứ như vậy bình tĩnh không gợn sóng yên lặng trôi qua.
Chẳng qua, ở chỗ An Mộc không có bị liên lụy đến, nhưng có người, cuộc sống càng ngày càng bi thảm.
Bởi vì bị truyền bá scandal với chị dâu, gần nhất người nào đó không chỉ phải ăn đủ 100 bữa beefteak, thậm chí đã bị Phong Kiêu hạ đạt mệnh lệnh cuối cùng.
- Tất yếu kết hôn!
Thượng Quan Vũ giơ chân:
- Vì sao?
Đôi mắt hẹp dài của Phong Kiêu thoáng lướt nhìn, thản nhiên nói:
- Bởi vì kết hôn rồi, scandal sẽ tự sập đổ.
Thượng Quan Vũ: … Vì sao người bị thương luôn là tui?!!
Giáo huấn Thượng Quan Vũ, một bên khác, Vệ Uy trầm mặt đi vào văn phòng:
- Sếp, bên Bố Nhược Á có tình huống.
Dứt lời, Phong Kiêu liền mở ra máy tính, quả nhiên Lăng Hi đang gửi lời mời hội nghị video.
Phong Kiêu tiếp nhận.
Lăng Hi đầy mặt âm trầm:
- Sếp, bọn họ quả nhiên không thành thật, hóa ra giam chúng ta chỉ vì kéo dài thời gian. Ngài xem bây giờ phải làm sao đây?
Phong Kiêu hơi rũ mí mắt, một lúc sau mới cười lạnh một chút:
- Tôi đi qua.
Lăng Hi sửng sốt:
- Gì cơ?
Phong Kiêu lại lập tức phân phó Vệ Uy:
- Chuẩn bị máy bay trực thăng, liên hệ với trong nước một chút, dọn ra một tuyến đường hàng không an toàn cho tôi!
Vệ Uy không nói hai lời gật đầu.
Bên cạnh Thượng Quan Vũ gãi gãi đầu, cười nịnh nói:
- Sếp lớn, ngài thật là lợi hại, gióng trống khua chiêng làm cho đám người trong nước kia biết ngài ra nước ngoài, đợi đến khi bọn họ giao dịch với đối phương, không đàm phán ổn thỏa, lại đến tìm ngài, chúng ta liền có thể làm bộ làm tịch một chút!
Đến lúc đó cứ nói ra nước ngoài rồi, dù sao tuyến đường hàng không là do bọn họ sắp đặt, bọn họ đương nhiên sẽ biết rõ ràng.
Phong Kiêu liếc Thượng Quan Vũ một chút, không nói gì, chỉ là không biết sao trong lòng có một chút luyến tiếc.
Anh ra nước ngoài rồi, cũng không biết vật nhỏ ở trong biệt thự một mình có thể cô đơn hay không?
Nghĩ vậy, rõ ràng nên sắp xếp mọi việc trong công ty trước khi rời đi, nhưng anh lại đột nhiên cảm giác không làm được bất cứ việc gì cả, dứt khoát đứng dậy, cầm tây trang, lái xe về biệt thự.
Gần nhất An Mộc nhận quay quảng cáo cho một công ty nước uống trà lạnh, tương đối chăm chỉ chạy đến công ty Hoa Nghị.
Nhưng rất khéo, hôm nay sau khi kết thúc công việc buổi chiều, nhìn thời gian không sớm không muộn, cô liền dứt khoát về nhà.
Cho nên khi Phong Kiêu vào cửa nhà, An Mộc đang khoanh chân ngồi trên sofa chơi game Temple Run trên iPad. Cửa vừa phát ra tiếng vang, cô bị dọa đến run tay, tiếp theo một giọng nam thét chói tai vang lên từ iPad, biểu hiện cô đã Game Over.
An Mộc bĩu môi, quay đầu nhìn Phong Kiêu:
- Em vất vả lắm mới chạy được 100.000 m!
Nghe cô oán giận, Phong Kiêu bỗng bật cười, trái tim lơ lững đột nhiên được lấp đầy.
Anh cởi áo khoác tây trang, thay dép lê, vào phòng vệ sinh rửa tay, xong rồi mới chậm chạp đi ra. Anh thả lỏng caravat, rõ ràng hành động rất bình thường, nhưng lại khiến người ta cảm giác mị hoặc chúng sinh.
An Mộc nhìn thấy, không nhịn được ánh mắt đăm đăm, lóe ra hình trái tim.
<!--Nhóm dịch: Mèo Xinh-->