Dù sao cũng chỉ là một cô gái trẻ hai mươi tuổi, lại chưa từng trải qua những chuyện như thế này.
Vệ Uy bế Diệp Đồng Đồng lên bờ. Bên kia, Hạ Thiên cũng đã bơi đến đích.
An Mộc giữa đường từ bỏ, cho nên trận này, Hạ Thiên thắng.
Diệp Đồng Đồng kinh hồn chưa định, ước chừng qua năm phút đồng hồ, mới bình tĩnh trở lại, chỉ là một đôi tay nắm chặt vạt áo của Vệ Uy, không cho hắn rời đi. Vệ Uy cũng liền ôm chặt cô, cũng mặc kệ tây trang trên người còn đang nhỏ nước, lấy khăn cuộn Diệp Đồng Đồng lại.
Bên kia, chuyên viên đạo cụ kiểm tra đạo cụ, khuôn mặt âm trầm đưa đến, mở miệng, “Vịnh vòng khí của cô ấy bị mở ra”
Diệp Đồng Đồng hoảng sợ, “Nhưng là rõ ràng trước khi bắt đầu tôi đã kiểm tra kỹ rồi mà!”
Chuyên viên đạo cụ nhìn thoáng qua Diệp Đồng Đồng, không nói gì.
Thật ra tiết mục thi đấu này vốn đã là một phiền toái.
Thôi Đào cũng có fan của mình, nếu bị Diệp Đồng Đồng kéo chân sau, trên mạng khẳng định có tiếng mắng.
Nhưng nếu tất cả mọi người thấy được Diệp Đồng Đồng đã nỗ lực thế nào, bơi không giỏi vẫn nỗ lực bò về phía trước, liền sẽ cảm thấy cô thật ra cũng rất đáng yêu.
Nhưng mà!!!
Bởi vì vô tâm vô ý, không kiểm tra kỹ đạo cụ mới thua trận đấu này, nhân khí của Diệp Đồng Đồng sẽ lập tức giảm xuống!
Thân là minh tinh, thường ngày có thể mơ hồ, nhưng tuyệt đối không thể vướng bận người khác trong những thời khắc mấu chốt này!
Mặt Diệp Đồng Đồng lập tức đỏ lên.
An Mộc nghe đến đó mày nhăn lại.
Bản thân bởi vì lo lắng cho Diệp Đồng Đồng, đích xác trước lúc bắt đầu đã kiểm tra kỹ tất cả dụng cụ. Cô mới không tin vịnh vòng sẽ tự mở ra lúc bản thân đang bơi, cho nên... Đây khẳng định là có người nhúng tay vào!
Cô đột nhiên nghĩ tới lúc đi đến bể bơi, Hạ Thiên dường như cong eo một chút?!
An Mộc lập tức nắm chặt nắm tay!
Cơ hồ có thể khẳng định, đây là Hạ Thiên làm, bởi vì từ nhỏ cô ta đã thích như vậy!
Vì muốn thắng trò chơi, động một chút liền động tay động chân, tổn hại mặt mũi của người khác, để bản thân đạt được toàn thắng.
An Mộc cực kỳ tức giận. Cái người Hạ Thiên này, cái con người Hạ Thiên này!!!
Người chủ trì là trọng tài nhìn nhìn Hạ Thiên, cuối cùng vẫ là quyết định kết quả của cuộc thi. Tiết mục này, Hạ Thiên thắng.
Mà nỗi oan ức này của Diệp Đồng Đồng, cũng chỉ có thể nuốt vào!
Nhưng là, lúc mọi người đến nơi ghi hình tiếp theo, An Mộc lại chọn đi cùng xe với Hạ Thiên.
Nhiếp ảnh gia ngồi ở phía trước cùng tài xế, muốn thu chút ngoài lề. An Mộc nói mấy câu với Hạ Thiên xong, cuối cùng nhìn về phía nhiếp ảnh gia, “Sư phụ thạt là vất vả. Lúc chúng tôi thi đấu, các anh đều phải thu hết tất cả biểu tình của từng người, vậy ở hội trường có tất cả bao nhiêu nhiếp ảnh gia?”
Nhiên ảnh gia khó hiểu nói, “Mười mấy người. Tiết mục trò hchoiw như vầy không thể chụp hậu kỳ bổ sung, cho nên phải chụp xong một lần”
Những lời này vừa ra, An Mộc liền mở miệng nói gỡn, “Vậy chẳng phải trong chúng tôi có ai có động tác bất nhã đều bị chụp được sao?”
“Đường tiểu thư thật thích nói giỡn, có bất nhã thì hậu kỳ cũng sẽ cắt đi mà. Yên tâm đi, lên TV khẳng định đều là hình ảnh đẹp”
An Mộc hơi hơi mỉm cười, quay đầu nhìn về phía Hạ Thiên, quả nhiên thấy sắc mặt cô ta trắng lên.
Thật ra lúc ấy tất cả mọi người đều quay bể bơi, ai chú ý tới cô ta chứ. Nhưng là.... bản thân phải nói trước như vậy, tốt xấu gì cũng phải dọa cô ta sợ một chút, để kats nữa không dám làm ra động tác gì!
Hơn nữa...
An Mộc rũ đôi mắt xuống, che ánh sáng từ con ngươi. Hai tiết mục phía sau, cô muốn thay Diệp Đồng Đồng đánh trả lại! Dám tính kế bạn bè của cô, Hạ Thiên phải trả một cái giá thật đắc!
Hạ Thiên không hiểu sao cảm thấy sau lưng phát lạnh, trong lòng thấp thỏm.