Lý Vi An cứ tưởng chuyển đến đây ở chung với Tiết Bỉnh thì quan hệ giữa hai người ít ra cũng sẽ thân thiết hơn một chút, nhưng nào ngờ, hai người mặc dù ở chung, nhưng nói với nhau một câu cũng khó nữa!
Những ngày này, bởi vì thiếu chủ ở nhà dưỡng bệnh ít đi ra ngoài, còn cô thì cũng không có việc gì để làm, cả ngày luôn trong trạng thái đợi lệnh, thêm vào đó là căn biệt thự to lớn như thế chỉ có một mình cô ở, nên càng cảm thấy nhàm chán hơn.
Hơn nữa, mấy năm nay cô luôn sống ở nước ngoài cùng với thiếu chủ, trừ mấy đồng nghiệp làm việc chung ra thì ở thành phố S này cô chẳng quen được mấy người bạn, hơn nữa với cái tính khí lạnh lùng cao ngạo của mình, quả thật khó mà quen được bạn tốt thật sự, cho nên trong những ngày rảnh rỗi này, cô cũng chỉ có thể nằm mốc meo trong biệt thự, còn Tiết Bỉnh đâu? Anh ta cứ làm như bận lắm, rõ ràng hai người ở ngay cạnh nhau, nhưng chưa bao giờ thấy anh ta, với danh nghĩa là chủ nhà đến chào hỏi cô, thậm chí cũng chưa từng đến quan tâm xem cô ở đây có quen hay không.
Mình đối với anh ta mà nói, điển hình là một người bình thường, hay là người siêu siêu bình thường!
- Aaaaaaaaaa!
Lý Vi An buồn bực lăn qua lăn lại trên giường, sau đó bật ngồi dậy.
Cô đã quyết định rồi!
Anh ta không đến tìm cô, cô có thể tự đi tìm anh ta được mà.
Thế là, Lý Vi An chạy đến trước gương, chải chuốt lại một chút.
Cô không thích phong cách đáng yêu, cho nên, Lý Vi An lại mặc đồ theo phong cách của cô, lúc này mới vừa ý đi đến sân trước tìm hắn.
- Tiết Bỉnh?
Phòng khách rộng lớn, nhưng không thấy bóng dáng của Tiết Bỉnh đâu.
- Cô Lý.
Quản gia vội ra tiếp:
- Cô tìm ngài Tiết?
- Anh ấy không ở đây sao?
- Có ở đây, bây giờ ngài ấy đang ở phòng cà phê tiếp khách!
- Khách? Là ai đến vậy?
Lý Vi An có chút tò mò.
Chủ yếu là vì đã mấy ngồi rồi cô chẳng gặp ai mới mẻ cả, bây giờ nghe nói có người đến nhà, nên cô có chút hào hứng.
- Là một cô gái trẻ.
- Cô gái...?
Lý Vi An cau mày, có một linh cảm không tốt.
Quản gia lại nói tiếp:
- Đúng vậy! Một cô gái rất xinh đẹp, hình như là đối tượng mà thiếu phu nhân giới thiệu cho ngài Tiết! Nói là bạn thân của thiếu phu nhân đến, gọi là Lý... Lý Sảng, đúng rồi đúng rồi, cũng cùng họ với cô đây.
Gương mặt xinh đẹp của Lý An Vi bỗng ỉu xìu.
Vậy ra người đàn ông mà cô ở sân sau nhớ đến phát điên lại đang vui vẻ cùng một cô gái khác ở phía trước?
Lý Sảng, cô từng gặp qua cô gái này, nhân viên ở khách sạn Thuyền Buồm, đồng nghiệp cũ của Tần Mộ Sở.
Diện mạo và cách ăn mặc đều thuộc kiểu đáng yêu, bình thường nói chuyện cũng rất tinh quái, hình như cũng khá là thu hút đàn ông.
- Tôi thấy cô gái đó cũng khá tốt, hơn nữa ngài Tiết thực sự cũng không còn trẻ nữa, cũng nên ổn định rồi.
Quản gia không để ý thấy điểm khác lạ trên khuôn mặt Lý Vi An, mà còn ở đó tự nói chuyện một mình.
Lý Vi An không nói gì thêm, đi thẳng đến phòng cà phê.
Phòng trà được thiết kế với toàn bộ kính thủy tinh trong suốt, từ xa đã nhìn thấy Tiết Bỉnh đang dạy Lý Sảng sao hạt cà phê, hai người vừa cười vừa nói, không hề để ý đến Lý Vi An ở bên này.
Những hạt cà phê đang được xay đều trong máy, phát ra từng đợt âm thanh đi vào tai của Lý Vi An, chỉ cảm thấy rất khó chịu, giống như chiếc máy đang trộn điên cuồng trong đầu cô, và cả tim cô cũng vậy.
Không thể hình dung ra nó là cảm giác như thế nào, bức bối, nhoi nhói, và đau đớn, nói chung là vô cùng thất vọng, đau khổ.
Tiếng cười của hai người xuyên qua tiếng máy đang xay, truyền thẳng vào tai của cô, chỉ cảm thấy rất nhứt tai.
Cuối cùng Lý Vi An cũng không vào phòng cà phê, mà quay người bỏ đi.
Tiết Bỉnh quay đầu, thì thấy bóng dáng của Lý Vi An đang rời đi.
Anh ta ngơ ngác.
- Sao thế?
Lý Sảng thấy vẻ mặt anh ta có hơi khác lạ, nghi hoặc hỏi một câu, và cũng nhìn theo ánh mắt của anh ta ra ngoài.
Tiết Bỉnh lắc đầu:
- Không có gì.
Anh ta nghĩ, Lý Vi An đến tìm anh ta chắc cũng chẳng có việc gì quan trọng.
Chắc cũng chẳng có việc gì ngoài việc đến hỏi mình hôm nay cô ta ăn mặc thế nào, người đàn ông cô ta thích liệu có ưng ý với bộ dạng này của cô ta không.
Nghĩ đến điệu bộ hí hửng của cô với người đàn ông khác, trong lòng Tiết Bỉnh cảm thấy vô cùng buồn bực, khó chịu.
Người cao ngạo như Lý Vi An lại vì một người đàn ông mà hết lần này đến lần khác thay đổi phong cách của mình.
Cô ta thật sự thích Tiểu Âu đến vậy sao? Lúc trước cô ta thích thiếu chủ cũng chẳng thấy cô ta có điệu đà như thế, cmn phiền chết đi được!
- Anh Tiết, người lúc nãy không phải là cô vệ sĩ xinh đẹp bên cạnh ngài Lâu sao?
Lý Sảng hỏi Tiết Bỉnh.
- Ừm... _ Tiết Bỉnh đáp.
- Anh thích cô ấy?
- Cái gì?
Tiết Bỉnh kinh ngạc.
Lý Sảng chớp mắt đầy tinh quái:
- Tôi chỉ nhìn sơ qua là biết rồi!
- ...
Anh ta muốn phủ nhận, nhưng lại không thể nói ra được.
Im lặng là đồng nghĩa với đồng ý!
- Cô ấy liệu có hiểu lầm quan hệ giữa chúng ta không? Sao anh không đi giải thích với cô ấy một chút?
- Không cần.
Tiết Bỉnh trực tiếp từ chối:
- Không nói chuyện này nữa, nói chuyện chính của chúng ta đi! Thiếu phu nhân nhà chúng ta ngoài mấy đồ ăn này ra, thì bình thường còn thích cái gì nữa?
Hôm nay anh ta mang trọng trách bí mật là mời vị khách quý trước mặt đến đây.
Thiếu chủ nhà anh ta sắp cầu hôn rồi!
Hơn nữa còn chi mạnh tay!!
Cho nên công tác chuẩn bị ở buổi cầu hôn, không được qua loa dù chỉ một chút.
Biết người biết ta thì mới trăm trận trăm thắng được.
- Theo đuổi thần tưởng có được xem là sở thích không?
- Theo đuổi thần tượng...?
Tiết Bỉnh cạn lời, không kiềm được hỏi nhỏ một câu:
- Đã lớn như vậy rồi còn theo đuổi thần tượng...
- Chị Sở Sở toàn thích “ tiểu thịt tươi” thôi!
- ...
Nếu thiếu chủ nhà anh ta mà biết, nhất định sẽ nổi trận lôi đình, thậm chí còn thậm nhập vào showbiz, trực tiếp giết chết tiểu thịt tươi mà vợ anh ta thích, cũng không phải là không có khả năng này.
Lý Sảng nói tiếp:
- Người chị Sở Sở thích, anh đoán xem là ai?
- Ai...?
Tiết Bỉnh bình thường cũng không theo dõi ngôi sao mấy, sao có thể biết là ai chứ?
Lý Sảng che miệng bật cười thành tiếng:
- Là Dịch Dương Thiên Tỉ của nhóm TFBOYS!
- Đó là ai?
Tiết Bỉnh mặt mơ màng.
TFBOYS? Dịch... cái gì Thiên Tỉ? Sao tên người này lạ vậy, còn là 4 chữ?
- Anh chưa từng nghe qua TFBOYS sao?
- Chưa!
- ...
Lý Sảng nhìn Tiết Bỉnh giống như đang nhìn quái vật vậy, sau đó nói tiếp:
- Có điều cũng có thể hiểu được, các anh dù gì cũng là nhân vật cấp cha chú rồi, hơn nữa còn sống ở nước ngoài suốt, chưa nghe qua cũng không có gì kì lạ, vậy để tôi phổ cập cho anh một chút! TFBOYS là một nhóm nhạc nam đang rất nổi tiếng trong giới showbiz ở nước ta, còn về Dịch Dương Thiên Tỉ thì câu ấy giữ vai trò vũ đạo trong nhóm, là câu nhóc sinh năm 2000.
- Cu cậu sinh năm bao nhiêu?
- Tháng 11 năm 2000.
- ... _ Tiết Bỉnh đỡ trán.
Thiếu phu nhân nhà bọn họ lại có thể đi thích một cậu nhóc chưa tròn 16 tuổi? Đây thật sự không phải là thần tượng của Đuôi Nhỏ chứ?
- Chị Sở Sở rất thích vũ đạo của thằng bé, lúc nào cũng nói lúc thằng bé nhảy trông rất đẹp trai.
- ...
Đau đầu, hết sức đau đầu.
Nhưng Tiết Bỉnh vẫn ghi chép lại một cách chi tiết không sót một sở thích nào cũng thiếu phu nhân.
Ngôi sao hâm mộ: TFBOYS Dịch Dương Thiên Tỉ, sinh năm 2000, 15 tuổi, thích vũ đạo của cậu ấy.
Lý Sảng nhìn thấy anh ta ghi chép lại một cách nghiêm túc vào quyển sổ, không kiềm được, liên tục cảm thán rằng:
- Các anh chỉ là cầu hôn thôi mà, làm gì phải tỉ mỉ đến thế, thật là có tâm quá? Số chị Sở Sở sướng thật, có người chồng vừa đẹp trai vừa thương yêu chị ấy như thế, thật khiến người ta ngưỡng mộ!
Tiết Bỉnh vội dặn dò:
- Cô nhớ là tuyệt đối không được để lộ chuyện này trước mặt cô ấy.
- Biết rồi, biết rồi! Việc này mà lỡ nói ra thì chẳng phải sẽ không còn gì ngạc nhiên sao? Anh yên tâm, miệng tôi trước giờ kín lắm, đảm bảo không nói!
- Vậy thì tốt.
Lúc này Tiết Bỉnh mới cảm thấy an tâm.
.............
Bên này, Lâu Tư Trầm sau khi nhận được thông tin từ Tiết Bỉnh thì cảm thấy vô cùng đau đầu.
Đặc biệt là cái phần thần tượng.
Hắn thật sự nghi ngờ cô nàng thuộc kiểu dễ thay lòng đổi dạ, “ xem một bộ phim truyền hình là sẽ đổi một chồng” như ở trên mạng.
Rõ ràng còn nhớ tháng trước, cô mới thì thầm bên tai hắn “ Vương Khải đẹp trai quá” đây, hôm qua lại nói “ Trần Vỹ Đình ngầu chết mất thôi”, hôm nay trên mục ghi chép này lại đổi thành một thần tượng khác.
Dịch Dương Thiên Tỉ! Còn là một cậu nhóc mới chỉ 15 tuổi!
Cô nàng này đúng là già trẻ không tha, gặp ai cũng thích!
Lâu Tư Trầm nén uất ức quăng laptop sang một bên, thật sự có chút kích động, muốn giết sạch hết tất cả những ngôi sao này.
- Cái đồ lăng nhăng!
Hắn không kiềm được trách móc một câu.
- Anh nói ai lăng nhăng?
Mộ Sở đang bưng một chén thuốc đi vào phòng sách, vừa đúng lúc nghe hắn đáng trách móc ai đó lăng nhăng.
Lại thấy bên tay hắn có để một chiếc laptop, cô nhìn thoáng qua một cái thì thấy bốn chữ “ Dịch Dương Thiên Tỉ”:
- Đây là gì thế? Em nhìn thấy tên idol của em rồi.
Lâu Tư Trầm lấy laptop cất vào ngăn kéo, nghiêm mặt, mặt không đỏ, tim không đập, nói:
- Laptop của Đuôi Nhỏ, ở trên toàn tên thần tượng của nó, bị anh tịch thu rồi, anh để con bé học hành chăm chỉ, ít theo đuổi thần tượng thôi.
- Thần tượng của con bé?
Mộ Sở chớp chớp mắt.
- Con bé từ khi nào cũng thích Dịch Dương Thiên Tỉ vậy? Không phải nó vẫn luôn chỉ thích ông chú Lương Triều Vỹ thôi sao?
Lâu Tư Trầm liếc nhìn cô một cái:
- Vậy nên em còn không bằng con gái em. Dịch Dương Thiên Tỉ, 15 tuổi...
- Trước mặt idol thì không có tình nghĩa vợ chồng gì hết nhé! Không cho phép anh bôi nhọ thần tượng của em! Anh có biết là thằng bé đáng yêu thế nào, tỏa nắng thế nào, đẹp trai thế nào, nỗ lực thế nào không?
- Ra ngoài!
Lâu Tư Trầm cảm thấy nếu mà nghe tiếp nữa, lồng ngực chắc nổ tung mất.
Ghen tuông với một đứa nhóc mới mười mấy tuổi, việc thế này, hắn thật sự không có mặt mũi nào để nói ra.
- Ra thì ra!
Mộ Sở đặt thuốc lên bàn, gõ gõ xuống bàn, nhắc nhở hắn:
- Uống đi!
Sau khi dặn dò xong thì quay người đi ra khỏi thư phòng.
Lâu Tư Trầm mở máy tính, trong phần tìm kiếm, gõ vào bốn chữ “Dịch Dương Thiên Tỉ”.
Biết người biết ta, thì mới trăm trận trăm thắng được!
Để xem xem, cậu nhóc 15 tuổi khiến cho vợ hắn mê đắm đến thần hồn điên đảo rốt cuộc đáng yêu thế nào, tỏa nắng thế nào, đẹp trai thế nào và nỗ lực ra sao!