- Không phải là huynh ghét bỏ có sư muội như ta làm mất mặt huynh chứ?
Sở Mặc lắc đầu cười gượng:
- Làm sao thế được, là ta trèo cao.
- Thôi đi... huynh chẳng những nắm giữ thuật Chí Tôn Huyền Tông mà không cần có tổ truyền, còn có cả Cửu Mệnh Thuật của sư phụ ta. Trước đó trên bản tin rất nhiều người đều đoán trên người huynh mang tuyệt học không chỉ có như vậy thôi. Phải nói, là muội trèo cao huynh đó.
Tần Thi cười nói.
- Muội hẳn nên là tỷ tỷ. Sở Mặc nói xong, vẻ mặt khẳng định:
- Đúng, đại tỷ tỷ!
- Huynh muốn chết hả?
Tần Thi lập tức nổi cáu. Bất kỳ người con gái nào, nhắc đến tuổi của nàng đều là một chuyện vô cùng nguy hiểm.
Sau đó, Sở Mặc dẫn mọi người lại bắt đầu vất vả xây dựng.
Một tháng sau, Phiêu Diêu Cung mới tinh tạo lại trên đống hoang tàn trước đó. Nhưng mà lúc này, quy mô còn lớn hơn so với trước. Hơn nữa tài liệu dùng tới... cũng cầu kỳ hơn.
Trước đó hai người Tiếu Vạn Quân và Lý Phương Trung đều trực tiếp tìm tảng đá lớn, sau khi đem “chỉnh thể” trở về lại thi triển thuật pháp cắt kim loại, sau đó từng chút xây dựng thành thành trì.
Nhưng Sở Mặc tới nơi này rồi thì đơn giản mà làm thôi, hắn trực tiếp đưa người đi xung quanh “tống tiền”.
Hôm nay đi dạo Đạo Thạch Quặng ở Huyễn Môn, ngày mai lại đi tản bộ ở chỗ có nhiều gỗ nhất của Huyễn Môn. Sau lại cảm thấy cứ vậy đi lấy của Huyễn Môn hơi ngượng ngùng, Sở Mặc lại hữu hảo “bái phỏng” mấy phái lớn, gia tộc lớn của Tiên Giới.
Khéo là trong những môn phái và gia tộc kia đều có người từng tham gia vào đuổi giết Ma Quân năm đó. Tuy là Ma Quân và Tiểu Điệp ngày đó nói đã xin lỗi rồi thì không truy cứu nữa, nhưng một đám người hùng hổ tìm tới tận cửa như vậy, không có mấy ai không run rẩy.
Kết quả tự nhiên tới rất nhanh, đương nhiên, là bọn Sở Mặc được “vui vẻ”. (Nhận được lộc đó)
Các tài liệu cần thiết toàn bộ đều có được miễn phí. Hơn nữa, tất cảđều là đồ cao cấp nhất.
Càng về sau, tin tức này không biết thế nào đã không cẩn thận truyền đi. Vì thế, Phiêu Diêu Cung lập tức trở nên náo nhiệt.
Gần như mỗi ngày đều có số lượng lớn chiến thuyền từ phương xa mà tới.
Trương gia đưa chút dụng cụ gia đình cực phẩm Tiên môn, Lý gia đưa chút Thần Thức thạch dùng để xây dựng mật thất, Triệu gia đưa chút tài liệu luyện đan luyện khí... Tóm lại, một tháng sau, nơi Phiêu Diêu Cung vốn không có khách qua đường nào:
Xe như nước chảy, ngựa như rồng bay.
Cảm giác này từ khi Sở Mặc rời khỏi Nhân giới đã không còn được trải nghiệm nữa.
Hơn nữa ở Tiên giới được trải nghiệm cảm giác này, so với lúc trở thành Sở Vương ở Nhân giới còn có khác biệt rất lớn.
Nhìn thấy từng nhóm tu sĩ từng chửi bới hắn, cười nhạo hắn, châmchọc hắn, giờ đây một đám trên mặt là nụ cười lấy lòng, đi tới trước mặt hắn thật cẩn thận ân cần thăm hỏi. Sở Mặc trong lòng cũng không khỏi cảm thán, đồng thời cũng chỉ có thể đem sát khí ngút trời che dấu sâu trong nội tâm.
Căn cứ vào quẻ tượng Suy diễn Phong thủy thần thông, Kỳ Tiêu Vũ giờ đã không còn ở thế giới này nữa. Hơn nữa, trạng thái của nàng rất kỳ quái, như có như không, không biết sống chết.
Sở Mặc nhớ tới viên Thất khiếu tâm duy nhất trong trời đất của Kỳ Tiêu Vũ, cho nên hắn cũng không vội vã Phi thăng Thiên giới. Muốn cứu người cũng được, muốn tìm người thân cũng thế, đều phải có thựclực vô cùng cường đại mới được.
Hắn nhất định phải đi chắc từng bước của mình mới có thể thật sự đi tới nơi cao nhất.
Tháng này lại có mấy người từ Linh giới phi thăng lên, tìm thẳng tới nơi này.
Theo thứ tự là Hoàng Họa, Hoa Tiểu Nha, Phương Lan và Bình Bình.
Nhóm Diệu Nhất Nương tuy là cũng đã có năng lực phi thăng kháổn, nhưng còn phải chủ trì Phiêu Diêu Cung ở Linh giới. Bởi đã càng ngày càng có nhiều người từ Nhân giới phi thăng lên Linh giới. Bên Linh giới cũng nhất định phải có tổ sư trấn thủ mới được.
Nhưng mà từ nơi này lên cũng có thể cảm nhận được độ tàn khốc của con đường tu hành. Chênh lệch... chính là từ đây mà vô tình thể hiện ra từng chút một.
Có lẽ càng nhiều năm thì chênh lệch giữa mọi người sẽ càng lúc càng lớn.
Đối với chuyện này, Sở Mặc cũng không còn cách nào tốt hơn, bởivì hắn đã làm hết những chuyện hắn có thể làm.
Hoàng Họa và Phương Lan nhìn thấy Sở Mặc, đương nhiên là vô cùng kích động, đặc biệt vui vẻ.
Nhất là Phương Lan, nhìn thấy Sở Mặc thì rớt nước mắt tại chỗ. Nàng còn tưởng cả đời này sẽ không được gặp lại sư phụ nữa. Vì thế mới liều mạng tu luyện, sức mạnh khắc khổ này quả thực khiến cho cho tất cả mọi người đều cảm thấy giật mình.
Phiêu Diêu Cung ở Tiên giới có nhiều thành viên, phong phú hơn nhiều. Có Tần Thi, Đổng Ngữ, Tiếu Vạn Quân, Lý Phương Trung, có lão tu sĩ mới gia nhập, Thông Tuệ, Tinh nhi và Nguyệt nhi, còn có Hoàng Họa, Hoa Tiểu Nha, Phương Lan và Bình Bình vừa mới phi thăng nữa.
Bên trong Phiêu Diêu Cung cũng bắt đầu tràn đầy tiếng cười, không hề thanh lạnh như lúc ban đầu.
Tuy là tu luyện mới là chuyện quan trọng nhất, nhưng mọi người xa cách lâu ngày gặp lại, đương nhiên có nhiều lời muốn nói. Tinh nhi và Nguyệt nhi cũng nhanh chóng dung nhập vào.
Lão tu sĩ và Thông Tuệ càng ngày càng có tiếng nói chung với TiếuVạn Quân và Lý Phưong Trung, Thông Tuệ và Tiểu Điệp cũng chơi rất thân. Dù sao hai người đều xuất thân từ Tiên giới, đối với rất hiều chuyện cũng có nhận thức giống nhau.
Mấy ngày này Ma Quân luôn nghiên cứu mấy cuốn Thiên Ý Ngã Ý, như nhặt được chí bảo. Nửa sau của hai cuốn Thiên Ý Ngã Ý với ông ấy mà nói quả thực là quá quan trọng.
Vốn là ông ấy có thể cùng Tiểu Điệp phi thăng rời khỏi đây bất cứ lúc nào, nhưng bởi vì chuyện này mà làm chậm trễ thời gian bọn họ phi thăng. Sở Mặc cũng không hy vọng sư phụ phi thăng rời đi sớm như vậy. Hắn đã từ biệt nhiều năm với sư phụ rồi, bây giờ khó khăn lắm mới gặp nhau được, luôn muốn tụ hội cùng nhau thêm chút thời gian. Ngay cả bây giờ Ma Quân không thể chỉ điểm gì nhiều trên con đường tu hành cho Sở Mặc nhưng tình thầy trò cũng vĩnh viễn được bảo tồn.
Trong khoảng thời gian gần đây có rất nhiều nhân vật lớn đều thông qua đủ con đường mà hỏi thăm Sở Mặc: Phiêu Diêu Cung rốt cuộc khi nào mới khai sơn lập phái?
Sở Mặc thương lượng với mọi người chuyện này một chút. Dựa theo ý của Tần Thi và Đổng Ngữ là càng sớm càng tốt, nhân dịp bây giờ lực ảnh hưởng của Phiêu Diêu Cung đang rất lớn, muốn tuyển môn đồ... cũng sẽ tương đối dễ dàng.