Nhưng một kích này nếu như đáng về phía một sinh linh cảnh giới Thái Thượng thì không cần nói.
Dưới tình huống đánh bất ngờ, tám chín phần mười sẽ khiến đối phương bị thương nặng. Nhưng đánh về phía Bốc Đông… căn bản không thể thương tổn được hắn.
Trên khuôn mặt tuấn mỹ của Bốc Đông lộ ra tiếu ý lạnh như băng, sau đó một đạo ý niệm bay thẳng về phía chiến thuyền, hắn muốn trực tiếp hủy diệt Trí Não.
Tốc độ của Sở Mặc nhanh tới hết sức.
Thí Thiên trong nháy mắt hiện ra trong tay của hắn, một đao chém về phía Bốc Đông.
Thời điểm này cũng không để ý tới việc bị lộ. Trí Não mặc dù không phải nhân loại, nhưng cũng là một sinh mệnh có trí tuệ đẳng cấp, hơn nữa nó thật là thông minh tuyệt đỉnh.
Nói không khoa trương, một Trí Não cũng đủ để thành lập được một hệ thống có thể hoàn thiện quản lý cả thế giới thông đạo!
Sở Mặc đã từng tận mắt nhìn qua loại phương thức quản lý tân tiến này ở chỗ sinh mệnh cơ giới.
Cho nên Trí Não là một đồng bọn có tác dụng lớn. Càng chưa nói tới việc sớm chiều ở chung lâu như vậy, giữa Sở Mặc cùng Trí Não cũng đã sinh ra tình hữu nghị thâm hậu!
Một đao này của Sở Mặc, mục tiêu công kích là bộ vị trọng yếu của Bốc Đông.
Cho dù hắn là người quan sát, cho dù hắn là Đại Tổ thì hắn cũng không dám để bộ vị đó bị Sở Mặc chém.
Hắn trực tiếp buông tha công kích Trí Não, thân hình trong thời gian ngắn di chuyển muốn tránh một đao này.
- Trí Não, ngươi đi mau!
Thần thức Sở Mặc tản mát ra dao động cường đại.
Nhưng chiến hạm lại không hề rời đi mà tiếp tục công kích về phía Bốc Đông!
Loại công kích mang theo lực lượng quy luật này, cho dù không mang tới thương tổn cho Bốc Đông, nhưng lại có tác dụng quấy nhiễu!
Năng lực tính toán của Trí Não tuyệt không thua bất kỳ một tu sĩ cao cấp nào. Cho nên bộ phận nó công kích cũng vô cùng khó chịu.
- Cút!
Bốc Đông thật sự có chút bị chọc giận, hắn phát ra một tiếng rống giạn băng lực chí cực.
Trên người bộc phát ra khí tức kinh khủng, trong thời gian ngắn chiến hạm ở phương xa trực tiếp vỡ nát!
- Trí Não!
Sở Mặc giận dữ, điên cuồng triển khai công kích với Bốc Đông.
- Khí tức của cây đao này, mặc kệ là tới khi nào ta đều sẽ không quên. Sát khí này… rõ như thế, toàn bộ thế giới thân thể, nó là độc nhất vô nhị.
Thân niệm của Bốc Đông vô cùng băng lãnh, hắn cảnh cáo Sở Mặc:
- Thần phục ta, làm người hầu của ta sẽ giúp ngươi hưởng thụ tại nguyên không cách nào tưởng tượng nổi! Nếu không… phải đi chết!
Sở Mặc căn bản không nói, hắn cần Bốc Đông để kiểm nghiệm đạo hạnh cùng chiến lực mấy năm nay của mình!
Nếu là năm đó, Sở Mặc ở trước mặt Bốc Đông căn bản không có năng lực phản kháng. Nhưng trải qua mấy năm nay, chiến lực của Sở Mặc đã lớn hơn ngày xưa vô số lần.
Cho nên trong lúc nhất thời, Bốc Đông muốn hoàn toàn trấn áp Sở Mặc cũng không dễ dàng như vậy.
Keng!
Thí Thiên vang lên một tiếng giòn tan.
Trên mặt Bốc Đông nhất thời xuất hiện một đạo huyết ngân!
Bốc Đông có chút không dám tin vươn tay lau mặt mình, thấy máu trên ngón tay, cả người hắn đều ngẩn ra!
Từ nhỏ tới lớn hắn chưa từng bị tổn thương, cũng chưa từng chảy máu!
Cho nên trong chớp nhoáng này hắn trực tiếp bị kích thích!
- Tiểu tử, ngươi đã thành công khơi dậy lửa giận của ta, ngươi xong đời rồi!
Thanh âm Bốc Đông trở nên trầm thấp không gì sánh bằng.
Đồng thời hắn lấy ra một kiện binh khí từ trên người, đó là một cây trường thương bằng đồng đen, dài hơn ba thước, nhìn qua vô cùng sắc bén, hơn nữa trên cây thương này còn tản ra khí tức vô cùng cường đại.
Đây là một kiện pháp khí cao cấp.
Bốc Đông lạnh lùng nhìn Sở Mặc, sau đó thân hình liền biến mất, một khắc sau, một lực lượng quy luật vô cùng vô tận trực tiếp bao phủ Sở Mặc.
Tiếp theo mũi thương mang theo sắc nhọn vô tận trực tiếp xuất hiện ở mi tâm Sở Mặc.
Phốc!
Mũi thương trực tiếp đâm vào!
Nhưng Bốc Đông lại phát ra tiếng gầm giận dữ!
Sau đó thân thể này của Sở Mặc liền nổ lớn!
Hẳn là một bóng mờ!
Làm sao có thể nhanh như vậy?
Bốc Đông thậm chí có chút không dám tin, một tu sĩ có cảnh giới thua mình xa như vậy, sao lại nhanh tới mức thế?
Tiếp theo phịch một tiếng!
Sở Mặc đá một phát vào mông Bốc Đông, nhất thời đạp Bốc Đông ra ngoài rất xa.
Cả người Bốc Đông đều điên cuồng hơn, hắn quơ trường thương, nổi lên sát tâm, chuẩn bị đánh chết Sở Mặc! Cho dù không thể khống chế cây đao này, chí ít cũng có thể có được khối Tinh Hạch kia!
Còn những sinh linh dựa vào Tinh Hạch để sống thì liên quan gì tới hắn?
Đến lúc đó đem cây đao này giao cho người đứng đầu Vĩnh Hằng sẽ có được công tích to lớn. Còn việc người đứng đầu Vĩnh Hằng tìm ai bảo quản cây đao này lại không liên quan tới mình!
Cùng lắm thì chờ tiểu tử này chuyển thế là được.
Quay ngược thời gian là được.
- Chết!
Bốc Đông trực tiếp thi triển ra toàn bộ chiến lực, một kích này là tuyệt sát thật sự.
Lực lượng quy luật hùng hồn trực tiếp tập trung nguyên thần Sở Mặc lại!
Một kích tuyệt sát này, ngay cả lực lượng phép tắc cũng không cảm giác được, bởi vì nó đã vượt qua nhận thức của Sở Mặc! Đây là một quy luật tới từ tầng thứ cao!
Vù!
Thí Thiên trong tay Sở Mặc trực tiếp phát ra một tiếng kêu.
Sau đó một cỗ thân ảnh xa xưa từng bước đi tới, sau đó đưa tay lên tát một cái.
Tiếp theo thân ảnh Bốc Đông lại biến mất trong nháy mắt.
Một kích hắn đánh ra tự nhiên cũng hoàn toàn biến mất.
Sau đó thân ảnh cổ xưa này lại trở vào trong thân đao Thí Thiên.
Sở Mặc thậm chí ngay cả cơ hội cảm tạ cũng không quá, nhưng hắn lại nói với Thí Thiên:
- Cảm tạ tiền bối xuất thủ cứu giúp lần nữa.
Linh hồn Thí Thiên truyền tới một khí tức nghi ngờ.
Mỗi một lần khi hư ảnh Cổ Thần xuất hiện, linh hồn Thí Thiên tựa hồ nằm ở trạng thái bị phong ấn. Điều này làm cho Sở Mặc có chút khó hiểu, lòng nói chẳng lẽ còn có huyền cơ gì sao?
Nhưng Sở Mặc cũng không kịp suy nghĩ những thứ này, hắn liền bay thẳng về phía Trí Não.