Người ta đã nói công khai, Sở Sở là con dâu Lạc Thủy gia tộc, không hề giấu diếm. Sau đó, lại đưa ra yếu tố mấu chốt nhất. Chức vị minh chủ này chỉ có Sở Sở con dâu Lạc gia làm là ổn nhất!
Rất nhiều người mới nghe, theo bản năng đều muốn phản bác. Tuy nhiên suy nghĩ kỹ một chút lại thấy không có gì để tranh cãi nữa.
Sở Sở là đạo lữ của Lạc Hồng Nhạn, thực ra mọi người đều biếtchuyện này rồi. Chỉ là họ không ngờ đột nhiên gia tộc Lạc Thủy lại thay đổi thái độ, trực tiếp đồng ý thôi!
- Thật là một đám cáo già!
Không biết bao nhiêu người đều đang âm thầm chửi bới nói gia tộc Lạc Thủy không biết xấu hổ.
Bởi vì một nguyên nhân là, dù gia tộc Lạc Thủy thẳng thừng như vậy, thừa nhận thân phận của Sở Sở, nhưng chính Sở Sở… lại chưa từng thừa nhận!
Cho nên, Lạc Thủy gia tộc mới có thể nói rằng, Sở Sở là người độclập với hết thảy cổ tộc.
Điểm này… cũng không sai!
Mặc dù như vậy, nhưng các cổ tộc vẫn cảm thấy rất không thoải mải. Ai cũng biết, bất kể Sở Sở có thừa nhận hay không thì thân phân của nàng cũng không thể nào thay đổi được.
Con dâu gia tộc Lạc Thủy, dù không thiên vị gia tộc Lạc Thủy hết mình, thì cũng sẽ không tùy tiện đi đối địch.
Hơn nữa, việc như trong đầu còn có thần cách… đây có phải là vấnđề không?
Đã bao năm như vậy, người trên bảng Phong Thần dù là bán thần nhưng bọn họ cũng đã chứng minh được giá trị của bản thân mình. Dù gì cũng phải xem thời thế chứ?
Cho nên, chuyện này cứ cãi tới cãi lui mà tạm thời vẫn chưa giải quyết được gì.
Bởi vì dù là các cổ tộc còn lại hay là gia tộc Lạc Thủy đều hiểu rất rõ, bọn họ không có cách gì hay để đối phó với Liên minh Tinh Anh cả! Có thể diệt trừ sao? Ở trong đó có số lượng lớn con cháu nhà mình, lại còn đều là con dòng chính. Đương nhiên cũng không thể bỏ mặc làm ngơ, nhưng nên làm thế nào? Cũng chỉ đành cố gắng cho con em nhà mình chiếm địa vị cao hơn trong Liên minh Tinh Anh rồi.
Kết quả này dường như có hơi uất ức. Nhưng mà hết cách rồi. Ai bảo họ tới giờ mới phát hiện ra giá trị của Liên minh Tinh Anh chứ? Lúc trước mọi đại nhân vật hầu như chỉ cho rằng Liên minh Tinh Anh là thế lực nhỏ, trò chơi do bọn trẻ con bày ra thôi. Mặc dù thanh thế lớn, nhưng thực tế chỉ là tổ chức rời rạc, có thể tan vỡ bất cứ lúc nào.
Kết quả một trận đại chiến, tiêu diệt luôn đạo tặc Toa Lan. Khiến vô số người sợ hãi.
Đương nhiên, còn nhiều người muốn tìm ra hai kẻ có năng lực trấn áp Thái Thượng kia nữa.
Kết quả, ngoại trừ đáp án về một “đại ca” thần bí ra, thì chẳng còn tin tức nào có ích!
Cổ Băng Băng bày bố tại Thương Cổ thành lâu như vậy cũng không phải không có chút thu hoạch nào!
Mặc dù Sở Mặc cho rằng, tin tức một số lượng lớn sinh linh trên bảng Phong Thần được chém bỏ thần cách không giữ bí mật được. Nhưng dưới sự cố gắng của Cổ Băng Băng, vậy mà lại chặn được!
Khó mà nói có thể chặn được bao lâu, nhưng ít ra, lúc này vẫn chưa bại lộ.
Cũng chỉ có thể nói, tuy người thông minh trong các cổ tộc nhiều vôsố kể, nhưng họ lại quá tự tin!
Đã nhiều năm như vậy, không còn bao nhiêu người nhớ được cái tên Sở Mặc nữa. Cái gì mà Sở công tử cái thế vô song… từ lâu nay đã bị chìm vào quên lãng rồi.
Cho dù là do chính hai đại thủ lĩnh Toa Lan đạo tặc đã bỏ trốn kia đi nói, thì ước chừng cũng chẳng có mấy ai tin tưởng họ.
Có thể nói vận may của Liên minh Tinh Anh quả thực là rất tốt.
Bởi vì không quá lâu sau trận chiến này, sinh linh vùng tối vốn đã anphận suốt một thời gian dài… lại xâm lăng với quy mô lớn!
Lần này, toàn bộ sinh linh trong lối đi thuộc cổ tộc, gần như chỉ trong nháy mắt đều tập trung sự chú ý về phía những sinh linh vùng tối kia.
Nếu như nói việc Liên minh Tinh Anh tiêu diệt Toa Lan đạo tặc là một thắng lợi lớn, vậy thì, lần thứ hai đánh bại sinh linh vùng tối… là một chiến công vĩ đại!
Tầm quan trọng của hai bên không thể so sánh được. So với sự xâm lấn của sinh linh vùng tối, những chuyện khác thực sự đều là chuyện nhỏ.
Thời gian quay trở lại ngày chiến tranh kết thúc.
Sở Mặc trực tiếp truyền âm cho Linh Thông thượng nhân:
- Chúng ta có nên nói chuyện tử tế một lần không?
- Được.
Linh Thông thượng nhân trực tiếp đồng ý.
Sau đó, hai người họ đồng thời rời khỏi chỗ kia, cách xa Thương Cổthành, bay ra mười tỉ dặm. Tới một nơi vắng vẻ mới dừng chân lại.
Linh Thông thượng nhân nhìn Sở Mặc:
- Làm sao ngươi ra được?
- Một đao chém rách thế giới thu nhỏ kia, liền đi ra.
Sở Mặc từ tốn nói.
- Chỉ thế thôi ư?
- Chỉ thế thôi.
- Không thể nào!
Linh Thông thượng nhân lắc đầu, đôi mắt lộ ra ánh sáng thâm thúy, nhìn Sở Mặc:
- Trên thế giới thu nhỏ kia ta có để lại thần thức của mình, ngươi không thể nào đi ra thần không biết quỷ không hay mà không làm kinh động tới ta được.
- Ngươi nói… là nó ư?
Sở Mặc giơ tay lên, một bóng mờ bất chợt xuất hiện trước mặt Linh Thông thượng nhân.
Cái bóng kia trực tiếp hóa thành dáng dấp của Linh Thông thượngnhân, sau đó biến thành một tia sáng vọt vào bên trong biển tinh thần của y.
- Ngươi… thế mà có thể cầm giữ thần trí của ta? Không khiến ta phát hiện?
Ánh mắt Linh Thông thượng nhân để lộ vẻ nguy hiểm, nhìn Sở Mặc:
- Ngươi làm thế nào?
- Ngươi nói rồi còn gì, ta là Sở công tử cái thế vô song.
Sở Mặc cười cười:
- Làm việc này khó lắm sao?
- Suýt chút nữa ngươi làm hỏng hết mọi kế hoạch của ta!
Linh Thông thượng nhân căm tức nhìn Sở Mặc. Thực sự y không nghĩ tới, Sở Mặc sẽ thoát ra ngoài vào lúc này, hơn nữa, lực chiến có vẻ đã tăng lên tới cấp bậc Thái Thượng rồi. Đây là một yêu nghiệt chân chính, hơi sơ sảy là sẽ gây ra phiền phức ngập trời.
- Cần gì phải lôi ta vào trong kế hoạch của ngươi chứ.
Sở Mặc bình tĩnh nhìn Linh Thông thượng nhân:
- Còn nữa, ta không rõ lắm về mục đích của ngươi, nhưng mục đích của ta lại rất đơn giản, ta muốn tìm ra sự thực về việc vương tộc họ Sở bị tiêu diệt năm xưa, ta muốn đòi lại công bằng cho tất cả những người thân của ta đã bị liên lụy.
- Ngươi tìm được sự thực kia chưa?
Linh Thông thượng nhân nhìn Sở Mặc.
Sở Mặc gật đầu:
- Tìm được rồi.
Linh Thông thượng nhân thở dài nói:
- Có vẻ như ta đã quá coi thường ngươi, nhưng mà, ngươi thấy, năng lực của ngươi có thể chống lại kẻ địch kia sao?
- Thế gian này không có đại tổ. Vương tộc họ Sở bị hủy diệt đương nhiên do các cổ tộc này làm.