Ma Quân có chút tiếc nuối nói.
- Ngươi nói vậy là có ý gì?
Vẻ mặt Kim Lý lão tổ phẫn nộ nhìn Ma Quân.
Nếu như không phải nhìn không thấu người này sâu cạn thế nào, hắn chỉ sợ sớm đã ra tay! Người liên tục uy hiếp hắn như vậy, từ trước tới nay vẫn chưa từng xuất hiện qua.
- Ý của ta là, nếu như Giới Chủ Lệnh có thể rất dễ dàng tán thành người chủ nhân thứ hai, ngươi đã sớm chết.
Ma Quân trực tiếp đứng lên, khí tức khủng khiếp toàn thân đều tản tới. Toàn bộ Phi Ngư Cung, ngay cả có pháp trận cường đại bảo vệ, nhưng trong nháy mắt này, cũng trực tiếp sụp đổ!
Hoàn toàn không chịu nổi loại uy áp này của Ma Quân!
Những thị vệ trong Phi Ngư Cung, mỗi người đều điên cuồng phun ra máu tươi, bay ra ngoài.
Nếu như không phải Ma Quân thủ hạ lưu tình, những người đó trong nháy mắt đã chết!
Ánh mắt Ma Quân lạnh như băng nhìn Kim Lý lão tổ:
- Ngươi cho rằng... Ngươi tính cái thứ gì? Ngươi cho rằng, ta tới nơi này, là để nói chuyện tào lao với ngươi sao? Nếu như không phải nể tình ngươi trong những năm tháng vô tận qua, đối với Nhân tộc xem như là có ơn, ngươi cảm thấy, ngươi chỉ là một Giới Chủ, có thể sống đến bây giờ sao?
Ma Quân nói, trực tiếp từ trên người ném ra một đống đầu!
Chừng trên trăm cái!
Những cái đầu này xuất hiện ở trước mặt Kim Lý lão tổ.
Cũng để lộ ra Phi Ngư Cung đổ nát ở phía dưới bầu trời.
- Nhìn thấy không? Những cái đầu này, tùy tiện một cái cũng đáng giá hơn cái đầu của Kim Lý ngươi! Ta hoàn toàn có thể bắt sống bọn họ, sau đó dùng bọn họ để vơ vét rất nhiều tài nguyên trong gia tộc của bọn họ. Nhưng tất cả bọn họ đều chết! Ngươi biết tại sao lại như vậy không?
Ma Quân nhìn Kim Lý lão tổ.
Kim Lý lão tổ thật sự bị chấn động, khóe miệng co giật kịch liệt. Hai sợi râu màu vàng cũng đang run rẩy kịch liệt. Hắn theo bản năng lắc đầu.
Ma Quân lạnh lùng nói:
- Đó là bởi vì, thời điểm những súc sinh này gặp phải ta, bọn họ đều đã tiêu diệt số Nhân tộc khó có thể đếm hết được! Tất cả bọn họ đều là đồ tể trong tay đầy tay máu! Một đám bại hoại! Cho nên, ta không chút do dự chém đầu của bọn họ. Ta cần gì quan tâm phía sau bọn họ là ai? Cho dù là Vô Lượng Thiên Chủ, thì tính sao? Thế giới Vô Lượng Thiên này lớn như vậy, chúng ta còn có nhièu nơi có thể đi tới!
Lúc này, môi Kim Lý lão tổ có chút run rẩy nói:
- Điên rồi... Các ngươi đúng là điên rồi. Một đám người điên! Các ngươi làm như vậy, sẽ khiến Thiên Nhân tộc trong toàn bộ Vô Lượng Thiên đều phẫn nộ. Bọn họ lkhông muốn xuất chinh chiến tranh, nhưng ngươi làm vậy khác nào đào một miếng thịt trong tim của bọn họ... Bọn họ nếu như còn có thể ngồi yên, mới là lạ. Ngươi có biết hay không? Cho dù ở trong ba nghìn giới này, số tu sĩ Thiên Nhân cảnh giới Đại Tổ cộng lại, lại hơn một ngàn vạn! Tu sĩ Thiên Nhân cảnh giới Đại Tổ trên bản thổ thế giới Vô Lượng Thiên,còn quá ba ngàn vạn! Hơn ba ngàn vạn người! Các ngươi mới có bao nhiêu người?
Nói đến đây, Kim Lý lão tổ nhìn Ma Quân, âm thanh đều có chút run rẩy nói:
- Tu sĩ cảnh giới Đại Tổ trong toàn bộ Vô Lượng Thiên cộng lại, đã quá bốn ngàn vạn! Ngươi biết đây là một loại khái niệm thế nào không? Mỗi một người phun ra một bãi nước bọt, đủ để dìm chết hơn một vạn một tu sĩ Nhân Tộc các ngươi! Ngươi hiểu chưa?
- Ha hả.
Đối với loại cách nói gần như trộm đổi khái niệm này, Ma Quân chỉ có hai chữ để đáp ứng lại.
Bốn ngàn vạn thì có thể như thế nào? Chẳng lẽ, bốn ngàn vạn tu sĩ Thiên Nhân cảnh giới Đại Tổ còn có thể đứng ra sao?
Đúng. Chỉ cần có hơn mười vạn tu sĩ Thiên Nhân cảnh giới Đại Tổ đứng ra, đám quân đoàn Nhân tộc bọn họ căn bản không phải là đối thủ. Nhưng vấn đề là, đã tiến sâu đến thế giới Vô Lượng Thiên nhiều năm như vậy đám người Ma Quân bọn họ từ lâu đã thăm dò được thói quen của những tu sĩ Thiên Nhân tộc kia.
Bọn họ thật sự không đoàn kết!
Ở trong khái niệm của Thiên Nhân, thật ra cái từ đoàn kết này, từ trước đến nay đều không tồn tại!
Thế giới Vô Lượng Thiên quá lớn. Mỗi một tu sĩ Thiên Nhân cảnh giới Đại Tổ đều nắm giữ một mảnh cương vực vô cùng rộng lớn. Ở trên cương vực này, bọn họ hoàn toàn xứng đáng là Vương giả. Vương giả... đều cô độc! Bọn họ đều không muốn gặp gỡ cùng với Vương giả khác!
Ở Thiên trong thế giới của Nhân, vương giả không gặp vương giả... Mới là một loại thái độ thật sự bình thường.
Cho nên, Ma Quân căn bản cũng không lưu ý xem toàn bộ Vô Lượng Thiên thế giới rốt cuộc có bao nhiêu tu sĩ Thiên Nhân cảnh giới Đại Tổ. Có bao nhiêu có thể thế nào? Dù thế nào cũng không ảnh hưởng tới bọn họ!
Ma Quân nhìn Kim Lý lão tổ, thản nhiên nói:
- Nếu như ngươi thức thời, lại ngoan ngoãn phối hợp, ta có thể bảo đảm cho ngươi một việc. Đến thế giới Bàn Cổ, Phi Ngư Giới của ngươi vẫn là Phi Ngư Giới của ngươi. Ngươi có thể không biết thân phận của ta, nhưng ta có thể nói cho ngươi biết. Đại Thiên Chủ thế giới Bàn Cổ Sở Mặc, là đệ tử của ta.
Toàn thân Kim Lý lão tổ đều sợ tới ngây người, vẻ mặt chấn động nhìn Ma Quân. Trong ánh mắt hắn lộ ra thần sắc không thể tưởng tượng nổi.
- Cái này… cái này…. cái này... Sao có thể như vậy được?
Kim Lý lão tổ nhìn Ma Quân:
- Đại Thiên Chủ... Là đồ đệ của ngươi?
- Ngươi biết chuyện về thế giới Bàn Cổ Đại Thiên Chủ sao?
Giọng điệu của Ma Quân dần dần ôn hòa lại. Lại nói tiếp, hắn cũng không muốn thật sự ép chết Kim Lý lão tổ này. Dù sao, một thế giới có Giới Chủ, vậy coi như là một giới chân chính. Nếu như mất đi Giới Chủ, số mệnh của thế giới này, đều sẽ phải chịu ảnh hưởng cực lớn.
Sử dụng một câu rất lời đơn giản để miêu tả: Thế giới mất đi Giới Chủ, mức độ tu vi của vạn vật sinh linh sẽ giảm bớt. Mức độ sinh trưởng của tất cả linh dược linh thảo sẽ trở nên chậm lại. Thời gian những tài nguyên tu luyện khoáng vật hình thành... cũng sẽ kéo dài vô hạn.
Có Giới Chủ, một giới này mới có loại số mệnh tương ứng này!
Nói cách khác, chỉ dựa vào tính cách của Ma Quân, đã sớm một cái tát đập chết Kim Lý lão tổ này, sau đó mang theo một giới này thản nhiên rời đi.
Kim Lý lão tổ lắc đầu. Hắn và bên ngoài, gần như không bất kỳ liên lạc nào. Hắn vừa thối vừa cứng, căn bản không có kết giao với những Thiên Nhân tốc khác. Cho nên, Phi Ngư Giới của hắn gần như chính là một thế giới hoàn toàn phong bế.