- Ngươi nếu thông minh như vậy, hiểu nhân loại như vậy, đươngnhiên cũng biết, cho dù ta chết ở đây, ta cũng sẽ không thật sự chết. Cùng lắm là tinh thần bị tổn hao, tĩnh dưỡng một thời gian ngắn là được rồi. Nhưng mà giết ta rồi, ngươi sẽ mãi mãi không có cơ hội lấy được nguyên tố Thánh quả rồi! Bởi vì … ta chắc chắn sẽ không đến nơi này lần nữa!
Trong con ngươi của tiểu tử thối, lóe ra hào quang tối tăm, dường như đang tính toán gì đó. Cuối cùng, vẻ mặt tức giận nhìn Sở Mặc:
- Đồ tham lam, nói đi, ngươi muốn bản tôn hứa với ngươi điều gì?
Sở Mặc nhìn tiểu tử thối:
- Đi theo ta!- Không thể được!
Tiểu tử thối lập tức cả giận nói:
- Địa vị thân phận của bản tôn, cao quý như thếm sao có thể đi theo một con người như ngươi?
- Vậy động thủ đi.
Sở Mặc hai tay nhất quán, vẻ mặt lưu manh nhìn tiểu tử thối.
Ở ngoài thế giới hoàng kim, trong đất ngũ hành chi kim, Sở Mặc nở nụ cười đứng ở trên chiến thuyền sản xuất trên Tiên giới, ngự không phi hành.
Đúng vậy, hắn bay ở đây!
Ngũ hành chi kim cuồn cuộn vô biên, có rất nhiều sinh linh hùng mạnh, một ít sinh linh ngủ đông, thậm chí có thủ đoạn thông thên. Còn nhân loại, ở trong này, cảnh giới đã bị khống chế, chỉ có thể duy ở tiêu chuẩn Tiên Thiên, ngay cả Tu Sĩ không không bằng.Nói một cách khác, ở nơi như thế này, không cho phép nhân loại thi triển bất kì phép thuật thần thông gì!
Đây, thật ra là một loại bảo hộ với sinh linh thế giới nhỏ này.
Nói cách khác, dựa vào tính cách của những Tu Sĩ nhân loại, chỉ sợ sớm đã cướp đoạt càn quét hết cả thế giới này mấy lần rồi.
Cho dù là Gia Cát Lãng loại đế chủ Đại năng trẻ tuổi này …, đến nơi này, tối đa cũng chỉ có thể thông qua các loại pháp khí hùng mạnh bay trên trời, đến cuối cùng còn bị sinh linh hùng mạnh của ngũ hành chi kim hung hăng ức hiếp một trận. Chiếc xa mã bằng đồng kia, thiếu chútnữa là bị chụp nát rồi.
Lúc đến nơi này, Sở Mặc căn bản không dám đem chiến thuyền từ Tiên giới ra dùng. Phía dưới tùy tiện một bàn tay của một sinh linh hùng mạnh đã có thể đập nát chiếc thuyền này.
Nhưng hiện tại, hắn lại nghênh ngang đứng phía trên boong chiến thuyền, đón gió, mỉm cười.
Kỳ lạ là toàn bộ ngũ hành chi kim không có bất kỳ sinh linh nào tới gần hắn cả.Cách Sở Mặc không xa, là một con thỏ Hoàng kim thật lớn đang đứng, thỏ Hoàng kim lúc này, đang ở Thổ Mạt Tin tử khoác lác chiến tích của nó.
- Tiểu tử, ta đã nói với ngươi... Người đó tuy rằng rất hùng mạnh, nhưng hắn sao có thể là đối thủ của thỏ nhà ta? Thỏ gia một đấm móc bên trái, một đấm móc bên phải, mặt của tên kia liền giống đầu heo rồi! Ha ha ha!
Thỏ hoàng kim ra vẻ đắc ý, nhìn bóng lưng của Sở Mặc:
- Sau này đó, thỏ gia ta nhìn thấy hắn thảm bại chạy ra từ trong ngũ hành chi kim, hừ, cũng may hắn chạy nhanh, nếu không thì Thỏ gia ta thật sự không khách khí!Trên vai của Sở Mặc có một con tiểu nhân cao ba tấc, mặt mày rõ ràng, nhìn qua vô cùng đáng yêu. Chính là tên tiểu tử ngũ hành chi kim trong thế giới hoàng kim.
Đối với sự khoe khoang của thỏ hoàng kim, tiểu tử thối hiển nhiên có chút không cho là đúng:
- Thỏ lớn, ngươi khoác lác ít chút, dựa vào thực lực của ngươi, ai không biết? Năm đó ở …
- Ai ôi!!! Xuỵt … Tiểu gia của ta, chúng ta có thể không bàn chuyện năm đó được không?
Vẻ mặt của Thỏ hoàng kim lập tức ngượng ngùng, không cho tiểu tửthối nói tiếp.
Sở Mặc đối với chuyện này cũng có hứng thú, cười híp mắt hỏi:
- Năm đó sao vậy?
- Vị gia này, ngài là đại gia... Đừng hỏi nữa được không?
Thỏ hoàng kim nhướng lông mày ngồi xổm tại đó.
- Dựa vào cái gì hắn là đại gia, bản tôn lại là tiểu gia?
Vẻ mặt tiểu tử thối trên vai Sở Mặc đầy vẻ bất mãn.
Thỏ Hoàng kim thật cẩn thận nhìn thoáng qua tiểu tử thối trên vai SởMặc, trong lòng tự nhủ ngài đi theo một con người đi ra khỏi thế giới hoàng kim rồi, rõ ràng là muốn đi theo người ta, còn làm đại gia gì chứ?
Tuy nhiên lời này cho dù nó mượn thêm hai lá gan cũng không dám nói ra, chỉ có thể cười ngây ngô, muốn giả ngu để tránh đi. Nó là sinh linh một tay tiểu tử thối này nuôi lớn, do vậy, trong lòng nó, tiểu tử thối này chính là chủ nhân của nó!
Nói cách khác, hai tên này, tính cách cũng không thể tiếp cận gần.
Con thỏ hoàng kim ngoan ngoãn dịu dàng, biến thành một con thỏ lưu manh như bây giờ, không thể bỏ qua công lao của tên tiểu tử thốinày.
Sở Mặc lại hỏi vài chi tiết về Gia Cát Lãng với thỏ hoàng kim này, hắn cần phải biết, tên đó rốt cuộc là người như thế nào, có biết bên ngoài đang mai phục hắn không.
Thỏ hoàng kim kể hết tất cả những gì trải qua nói hết cho Sở Mặc, nói cho Sở Mặc biết, tên này, mười có đến tám chín là không cam lòng thất bại như vậy. Nhất định hắn sẽ đứng ở cửa ngũ hành chi kim mà đợi!
- Không sao, bản tôn có biện pháp, từ chỗ khác rời khỏi! Không nhất thiết là không đi đường đó không được!Tiểu tử thối vỗ ngực cam đoan.
- Nếu hắn phát hiện chúng ta thì sao?
Sở Mặc hỏi.
- Vậy xử lý hắn!
Tiểu tử thối vẻ mặt lạnh lùng, cao ngạo trả lời.
- Vị đó có thể rất hùng mạnh!
Sở Mặc nhắc nhở.- Bản tôn còn mạnh hơn!
Tiểu tử thối vô cùng tự tin.
Phía trước thế giới hoàng kim, Sở Mặc và tên tiểu tử thối kia giằng co thật lâu, cuối cùng, tiểu tử thối chung quy không có thể kháng cự được sự hấp dẫn của nguyên tố Thánh quả, thái độ từ từ mềm mỏng lại, sau khi nói xong điều kiện với Sở Mặc, Sở Mặc trực tiếp đưa cho tiểu tử thối một nguyên tố Thánh quả. Tâm tình tốt lên, tiểu tử thối chuẩn bị rời khỏi cùng với Sở Mặc nói với Sở Mặc Tư Đồ Đồ ở trong thạch quan đó.
Sở Mặc lúc này da đầu có chút tê dại, đối với thiếu nữ có tài bắn cung cao minh kia, hắn rất muốn kính trọng nhưng luôn phải giữ khoảngcách, tuyệt không muốn kết giao gì với cô ta. Cho nên, hắn hỏi tiểu tử thối đó có cách nào khác rời khỏi thế giới hoàng kim, vào đất ngũ hành chi kim không.
Tiểu tử thối lập tức cười lạnh nói với Sở Mặc, bản tôn chính là chúa tể ở thế giới này, muốn đi đến đâu thì đi đến đó.
Vì thế, Sở Mặc không chút do dự lựa chọn từ chỗ khác rời khỏi thế giới hoàng kim. Sau đó tìm thỏ hoàng kim, mang nó cùng rời khỏi.
Về phần Tư Đồ Đồ đáng thương, còn ở trong thạch quan ngây ngốc ngồi chờ Sở Mặc ra, muốn đem mối thù của Gia Cát lãng với nàngchuyển lên người Sở Mặc. Nhưng lại không biết, Sở Mặc đã rời khỏi thế giới hoàng kim rồi.