Quá vui vẻ!
Quá hết giận!
Chỉ có một chữ thoải mái!
Đây là một trận đại thắng nhẹ nhàng vui vẻ!
Đối với toàn bộ năm đại thiên mà nói, nó có ý nghĩa không thể đo lường.
Lúc này, giọng nói Sở Mặc đầy bình tĩnh, theo mạng lưới phù văn truyền tới trong tai của mỗi một người đang quan sát trận chiến đấu này, cũng truyền vào trong tai của những phù văn tính mạng và thú tộc ở phía đối diện.
- Không sợ chết, lại cứ tới gõ cửa. Xây dựng lại thần giới hoàn mỹ? Ý nghĩ rất tốt. Nhưng các ngươi không có khả năng thực hiện được. Hơn nữa, bất kỳ một Thần tộc nào dám cả gan tiến vào thế giới năm đại thiên, chỉ cần trong lòng các ngươi có ý định gây rối, như vậy phải cẩn thận. Bởi vì một đao này của ta khả năng chém về phía các ngươi bất cứ lúc nào.
Nhiếp Lang lại đứng ở bên cạnh Sở Mặc. Toàn thân hắn đẫm máu, nhìn qua đầy những vết thương.
Nhưng lúc này, ánh mắt hắn lại vô cùng sáng ngời!
Sáng giống như vì sao trên thế giới!
Hắn nhìn Sở Mặc, giống như nhìn thấy hi vọng, cũng chính là nhìn thấy hi vọng!
Lúc này, Nhiếp Lang nhìn Sở Mặc. Sau đó hắn chậm rãi hóa thành hình người, quay sang phía Sở Mặc khom người thi lễ:
- Cảm ơn Sở Thiên Đế trượng nghĩa ra tay! Nhiếp Lang ta đại biểu cho toàn bộ thú tộc, cảm ơn Sở Thiên Đế!
Sở Mặc hoàn lễ, sau đó vẻ mặt nghiêm túc nói:
- Từ nay về sau, chúng ta chính là người một nhà!
- Đúng. Chúng ta từ nay về sau, chính là người một nhà!
Nhiếp Lang hiển nhiên là một người không quá am hiểu biểu lộ ra tâm tình của bản thân. Mặc dù tâm tình của hắn đã đặc biệt kích động, nhưng vẫn là biểu hiện đặc biệt nội liễm.
Chỉ có điều, tất cả sinh linh năm đại thiên ở mạng lưới phù văn bên kia đều từ trên thân của Nhiếp Lang, cảm nhận được phần nghiêm túc cùng chấp nhất còn có cả chân thành của con sói già này..
Bọn họ đều trầm mặc. Sau một khắc, mọi người đều nhẹ nhàng nói:
- Từ nay về sau, chúng ta chính là người một nhà! Chúng ta chính là người một nhà!
Nhất là thú tộc sinh hoạt ở năm đại thiên, cảm xúc trong lòng bọn họ mới là sâu sắc nhất!
Là Sở Thiên Đế khiến cho những thú tộc bọn họ, từ bọn chúng trong Nhân tộc và Thiên Nhân biến thành “Bọn họ“. Điều này có nghĩa là, đám thú tộc bọn họ đã giống như những chủng tộc khác, hoàn toàn dung nhập vào bên trong thế giới này, trở thành một thành viên của thế giới này. Hơn nữa, bọn họ cũng giống như vạn vật sinh linh khác, là một thành viên thật sự bình đẳng!
Hiện tại, ngay cả thú tộc Thần tộc cũng gia nhập vào bên trong đại gia đình này, trở thành một thành viên của bọn họ. Loại cảm giác kiêu ngạo này quả thật không có cách nào dùng ngôn ngữ để thuyết minh.
Sau đó, đám người Sở Mặc và Nhiếp Lang cùng nhau theo cột ánh sáng này trở lại thế giới năm đại thiên.
Nhiếp Lang con sói già này quả nhiên cũng là người cuối cùng trở về!
Cảnh tượng như vậy khiến cho rất nhiều người đều cảm thấy thật lòng chấn động. Chỉ có điều, sau một khắc bọn họ nhìn thấy Sở Mặc. Loại chấn động này lại biến thành cảm giác hạnh phúc mãnh liệt!
Thú tộc có con sói đầu đàn Nhiếp Lang này. Bọn họ cũng có Sở Thiên Đế!
Thú tộc hạnh phúc, bọn họ cũng hạnh phúc!
Sau khi Sở Mặc trở về, hình ảnh vẫn đang tiếp tục. Mãi đến lúc này, mới có rất nhiều người nghĩ tới vấn đề này, không nhịn được phát ra nghi vấn trong lòng:
- Hình ảnh này quả thực quá cường đại. Bất luận là từ góc độ, phương hướng vị trí, tất cả đều đúng lúc như vậy, tinh mỹ như vậy. Rốt cuộc là ai đã truyền cho chúng ta những hình ảnh này?
- Đúng vậy, là ai đã truyền cho chúng ta những hình ảnh này?
- Hơn nữa... thần giới bị tàn phá đổ nát này hẳn không có mạng lưới phù văn của chúng ta? Ai cường đại như vậy? Có thể ở trong thời gian ngắn như vậy, làm được điểm này?
- Chẳng lẽ là bản thân Sở Thiên Đế làm?
- Không, không có khả năng! Sở Thiên Đế vẫn luôn chiến đấu! Hơn nữa, Sở Thiên Đế là người khiêm tốn như vậy, chắc chắn sẽ không để cho mình rất nhiều hình ảnh.
- Không sai. Ta cũng cảm thấy không phải là Sở Thiên Đế.
Chỉ có điều bất kể như thế nào những sinh linh này cũng sẽ không nghĩ tới, truyền hình ảnh cho bọn họ chính là người năm xưa bày ra mạng lưới phù văn.
Bên này, ba Đại tôn giả và bốn Đại Thiên Chủ còn có một đám người trong Thiên Đình đều chào đón. Trên mặt tất cả bọn họ đều lộ ra nụ cười vui mừng, hài lòng. Có trời mới biết vừa rồi bọn họ có bao nhiêu lo lắng. Thậm chí lúc đó, ngay cả ba Đại tôn giả và rất nhiều tu sĩ năm đại thiên đều một lần nữ muốn theo cột ánh sáng này, vọt vào thần giới bị tàn phá đổ nát, đi theo Sở Mặc sóng vai chiến đấu.
Bọn họ không đi, cũng không phải bởi vì khiếp sợ chiến đấu. Mà ở bên này cũng cần bọn họ tới áp trận. Bởi vì trong lúc đó, bọn họ cũng lo sợ đây là một đội ngũ thú tộc trá hàng. Nếu thật sự là như vậy, bọn họ không ở đây, đám thú tộc này bất chợt trở nên hung bạo, tạo thành thương vong nặng nề đối với đám người trong Thiên Đình kia.
Việc này, trước đó bọn họ đã nghĩ đến.
Sở Mặc và Nhiếp Lang cùng đi song song, an ủi những nhận thần linh thú tộc bị thương quá nặng.
- Nếu như chúng ta đã gia nhập vào trong thế giới của năm đại thiên, như vậy từ nay về sau, chúng ta chính là một trong thú tộc của năm đại thiên. Thần trước kia đã biến mất.
Nhiếp Lang nhìn Sở Mặc, vẻ mặt nghiêm túc nói.
Thật ra, đến bây giờ hắn cũng không rõ lắm, tất cả mọi chuyện của bọn họ phát sinh ở đây, đều đã theo mạng lưới phù văn truyền ra ngoài.
Chỉ có điều Nhiếp Lang chẳng những là một đầu lĩnh cường đại, cũng một đầu lĩnh thông minh.
Hắn biết rất rõ, mới đến ngay cả thân đã từng là Thần tộc thần giới, nhưng ở trong thế giới năm đại thiên này, bọn họ cũng là một đám mới tới. Nếu như lại bày ra bộ dạng thần linh cao cao tại thượng, như vậy thì cho dù Sở Mặc sẽ tiếp nhận bọn họ, Thiên Đình sẽ tiếp nhận bọn họ, nhưng vạn vật sinh linh của năm đại thiên này tuyệt đối sẽ không tiếp nhận bọn họ.
Nhưng điểm này, hắn lại quá lo lắng. Bởi vì thật ra vạn vật sinh linh của năm đại thiên đã thông qua một trận chiến đấu vừa rồi, tiếp nhận bọn họ. Đương nhiên, điều kiện trước tiên cũng phải là bọn họ thật sự muốn dung nhập vào thế giới này, đồng thời không nên bày ra bộ dạng thần linh cao cao tại thượng mới được.
Cho nên Nhiếp Lang tỏ thái độ trước tiên.