Sở Mặc vừa đọc được mấy câu này, ánh mắt liền sáng ngời, đúng lúc này, người vừa mới hồi đáp lại đăng lên một đoạn văn.- Nếu như ta đoán không lầm, thì người bạn đưa câu hỏi kia hẳn là gặp phải việc như vậy, chính ta cũng từng quen biết một người, chính xác hơn là một phân thân, cũng vì gặp phải tình huống bất ngờ mà tan biến mất. Sau đó, vào một ngày ta gặp lại bản gốc của người đó… Thế nhưng lại tỏ ra hoàn toàn không quen biết ta, quả thực đã làm ta rất đau lòng. Giống như ta có một người bạn tốt, đột nhiên bị mất đi ký ức, rõ ràng ta thân thiết với y như vậy, hiểu y như vậy, nhưng với y mà nói, ta chẳng qua cũng chỉ là một người xa lạ…
Sở Mặc nhìn đoạn văn mà người này đăng lên, gật đầu liên tục, đồng thời cũng không ngừng cười khổ, thầm nghĩ: Xem ra sau này muốn đăng cái gì trên bảng tin đều phải cẩn thận rồi, ở trên này thật quá nhiềungười thông minh!
- Thực ra ta thấy, nếu ngươi đã có thể trở thành bạn bè với người đó, như vậy chứng minh hai người các ngươi rất hợp nhau! Cho nên, khi gặp phải việc như vậy cũng đừng vội bỏ cuộc, cũng không cần đau lòng, có thể trở thành bạn bè một lần, đương nhiên cũng có thể có lần thứ hai… lần thứ ba, cho nên ngươi cứ can đảm trò chuyện với người đó đi! Nếu người đó không nhớ, ngươi liền kể cho y nghe, rồi sẽ trở về như trước thôi.
Trên mặt của Sở Mặc dần dần lộ ra vẻ tươi cười, hồi đáp lại một câu trên bảng tin:
- Cảm ơn hai người bạn đã kiên nhẫn giải thích cho ta, cảm ơn các ngươi!
Lúc này, một tiếng đập cửa vang lên, sau đó, cửa liền bị đẩy ra. Hổ Liệt nhìn Sở Mặc đầy đắc ý:
- Người anh em, tin tức về cô gái xinh đẹp kia, ca ca đã thăm dò được cho ngươi rồi!
Sở Mặc có chút dở khóc dở cười nhìn Hổ Liệt:
- Tốc độ của ngươi đúng là nhanh thật!
- Dĩ nhiên!
Hổ Liệt dương dương tự đắc nói:
- Nhất định ngươi không thể tưởng tượng nổi thân phận của cô gái kia!
- Người của hổ tộc các ngươi đều bà tám như vậy sao?
Sở Mặc nhìn Hổ Liệt không biết nên nói gì nữa, kỳ thật đến lúc này, thân phận của Kỳ Tiêu Vũ ra sao đã không còn quan trọng với Sở Mặcnữa rồi!
Cho dù nàng có là con gái của Đế Chủ Thiên Giới hắn cũng phải theo đuổi đến cùng!
- Hứ, ta đây là đang giúp ngươi đấy nhé!
Hổ Liệt liếc mắt, sau đó nhìn Sở Mặc đầy thông cảm:
- Tuy nhiên, người anh em à, không phải ca ca muốn làm ngươi nhụt chí, mà là nếu muốn theo đuổi được cô gái này… độ khó cũng không hề thấp đâu đấy.
- Hả?Sở Mặc thoáng nhìn Hổ Liệt.
Hổ Liệt nói:
- Ngươi cũng biết đấy, trước kia ta không để tâm nhiều lắm tới phụ nữ, cho nên, cũng không biết nàng là đệ nhất mỹ nữ của nhân tầng trong Huyễn Thần Giới!
- Còn có bảng xếp hạng…
Sở Mặc xạm mặt lại.
Hổ Liệt nói:
- Chỗ nào có người chỗ nấy nhất định sẽ có bảng xếp hạng, nào cógì lạ? Vấn đề không phải ở chỗ danh hiệu đệ nhất mỹ nữ của nàng, mà là thân phận của nàng, nói ra, khẳng định sẽ khiến ngươi giật nảy mình!
Tuy rằng thời gian tiếp xúc chưa quá nhiều, song Sở Mặc đã thấy được, nếu đem người này xếp đến bên cạnh Gà Trống Lớn tuyệt đối sẽ là kỳ phùng địch thủ, bất phân cao thấp.
Đều là kẻ thích nói tào lao!
- Thời gian nàng đến Huyễn Thần Giới cũng không coi là dài, nhưng vì nàng mà đã xảy ra vài trận đại chiến thảm khốc, nếu không, ca ca cũng không thể lấy được nhiều tin tức nhanh như vậy.Hổ Liệt nhìn Sở Mặc, cười ha hả nói:
- Nàng đến từ Linh Giới, hơi bất ngờ đúng không?
Sở Mặc bĩu môi, nghĩ thầm: Ta còn đến từ phàm giới đây này!
Hổ Liệt nói:
- Tuy rằng nàng đến từ Linh Giới, nhưng lại xuất thân từ một trong những chủng tộc… thần bí nhất khắp tam giới!
Hổ Liệt nói xong, nhìn Sở Mặc, gằn từng chữ một:
- Tinh linh!- Hả?
Sở Mặc tỏ vẻ không tin nhìn Hổ Liệt:
- Không phải loài người? Sao có thể?
Tổng thời gian Kỳ Tiêu Vũ và Sở Mặc ở bên nhau tuy không bao lâu, nhưng chưa bao giờ Sở Mặc cảm nhận được chỗ nào không giống với con người của Kỳ Tiêu Vũ.
Hơn nữa, tinh linh tộc… Tinh linh là cái gì?
Không thể nói Sở Mặc là kẻ dốt đặc cán mai. Bởi thật sự trên đời này có quá nhiều chủng tộc, ngay cả con kiến đều có thể đạt được trí tuệhình thành nên kiến tộc, bươm bướm cũng đã hình thành nên tộc hồ điệp, có tinh linh tộc thì quả thực cũng không lấy gì làm lạ.
Nhưng vấn đề là, Sở Mặc vốn dĩ không biết tinh linh là cái gì!
- Vì sao không thể chứ? Là một chủng tộc gần với loài người nhất, tinh linh tộc trường tồn cùng thời gian, còn xuất hiện trên cõi đời này sớm hơn cả con người!
Hổ Liệt nhìn thoáng qua Sở Mặc còn đang ngu ngơ chưa biết gì, nói với hắn:
- Nghe nói, thời kỳ viễn cổ, tinh linh tộc từng là một danh môn vọng tộc của Thiên Giới! Tuy nhiên, sau này không biết do đâu lại biếnmất hoàn toàn, gần như bốc hơi khỏi Thiên Giới, rất nhiều năm sau đó, mãi đến sau này, mới có người phát hiện ra không biết vì lẽ gì mà bọn họ đã di dời đến Linh Giới.
Sở Mặc do dự một chút nhìn Hổ Liệt nói:
- Cấp bậc tu vi của Linh Giới có khác gì so với Tiên Giới và Thiên Giới hay không?
Vấn đề này Sở Mặc đã muốn hỏi từ lâu. Nhưng mãi vẫn không mở miệng, vừa không muốn để Hổ Liệt thấy bản thân đúng chẳng biết gì, cũng không muốn để lộ ra gốc gác của mình. Tuy nhiên hiện giờ đã không còn phải lo. Bởi vì sự thiếu hiểu biết của hắn đã bị Hổ Liệt nhìnrõ.
Hơn nữa, hẳn Hổ Liệt đã coi hắn như một kẻ quê mùa xuất thân trong gia tộc nhỏ nhờ may mắn mà đến được đây rồi, hỏi một chút cũng không sao cả.
Hổ Liệt giật giật khóe miệng. Nhìn Sở Mặc nói:
- Mạn phép hỏi một câu, người anh em, hiện tại cảnh giới của ngươi là gì?
- Khụ khụ…
Sở Mặc hơi xấu hổ nói:
- Hoàng cấp. Thiết Huyết Cảnh, tầng thứ năm.
Đôi mắt của Hổ Liệt lập tức dại ra nhìn Sở Mặc, ánh mắt ấy giống như đang nhìn một con quái vật, thật lâu sau, y mới hít sâu một hơi, do dự một lúc lâu sau… Nói:
- Người anh em, ngươi quả thực là một tuyệt thế thiên tài! Đúng là ngươi không thể nào gia nhập hổ tộc được.