Bởi vì tuy rằng phần lớn phù văn tính mạng cũng có trí tuệ cực cao. Nhưng trên thực tế, lại không có khả năng học tập, hấp thu, lĩnh ngộ và năng lực sáng tạo mạnh mẽ như Sở Tuệ.
Nếu không loại mạng lưới phù văn này từ lâu trước đây, chắc hẳn đã tràn ngập bốn đại thiên. Nhưng cho tới hôm nay, những Thiên Nhân ở bốn đại thiên này, phương thức liên hệ và khai thông của bọn họ vẫn dừng lại ở trên trình độ những bản tin cao cấp một chút.
Một chút cao cấp này, chính là chỉ khoảng cách bọn họ truyền bá. Nếu so với bản tin càng xa xôi hơn. Nhưng lại chỉ vậy không hơn.
Không có nhiều ưu điểm hơn. So với khung mạng lưới phù văn của Sở Tuệ, quả thực kém xa vô số kỷ nguyên.
Hai người lại một đường đi, một đường bố trí, dưới tình huống vẫn có thể bảo đảm liên lạc với thế giới Bàn Cổ, cuối cùng tiến vào bản thổ thế giới Vô Lượng Thiên.
Đây cũng là lần đầu tiên Sở Mặc tới đây. Thế giới này quá rộng rãi.
So với nó, thế giới Bàn Cổ quả thật giống như là một đứa trẻ sơ sinh. Nhưng ở trong nhận biết của Sở Mặc, lại có thể cảm giác được, thế giới này đã đi qua thời gian huy hoàng cường thịnh nhất, giống như một người phàm thế tục từng trung niên, bắt đầu bước về phía lão niên.
Tuy rằng vẫn rất mạnh, nhìn qua cũng đang ở giá trị đỉnh phong. Nhưng trên thực tế, lại không thể tránh khỏi... Bắt đầu đi đường xuống dốc.
Từ trên sức sống trong thế giới này, là có thể cảm ứng được được rõ ràng nhất.
Trái lại thế giới Bàn Cổ, mặc dù là một đại thiên giới mới sinh, nhưng lại có tiềm lực phát triển vô cùng. Tương lai tồn tại vô số loại khả năng.
Nếu như lần này, hắn và Sở Tuệ có thể thành công hoàn thành nhiệm vụ tạo khung mạng lưới phù văn, như vậy tin tưởng thế giới Bàn Cổ bên kia, tương nghênh sẽ tới thời hạn một đường bay lên!
Sở Tuệ có dã tâm rất lớn. Nàng không chỉ muốn tạo dựng ra khung mạng lưới phù văn, còn muốn xây dựng rất nhiều ngân hàng tư nhân ở Vô Lượng Thiên này!
Sau đó, nàng muốn tiến thành nối liền tiền tệ giữa thế giới Bàn Cổ tiền, và thế giới Vô Lượng Thiên!
Một khi chuyện này dh làm thành, như vậy mạng lưới buôn bán giữa hai đại thiên giới cũng sẽ xuất hiện hình thức ban đầu. Không cần bao nhiêu năm, giữa hai bên buôn bán qua lại sẽ càng lúc càng nhiều.
Có thể ở trong tương lai không xa, thậm chí gặp phải loại tình cảnh: giữa cao tầng hai bên đang đánh giặc, đánh tới khí thế hừng hực, túi bụi. Nhưng dân gian phía dưới... Lại vẫn duy trì buôn bán qua lại.
Sở Tuệ từng rất nghiêm túc phân tích qua, chỉ cần khống chế được, như vậy, rất nhiều đồ đẹp tinh xảo, tràn ngập tính nghệ thuật ở thế giới Bàn Cổ bên kia có thể bán sang phía Vô Lượng Thiên bên này. Nhưng trên thực tế lại không có thứ gì có ích lợi. Sau đó, có thể dùng mấy thứ này bán ra tiền, từ Vô Lượng Thiên bên này đổi về rất nhiều tài nguyên tu luyện đỉnh cấp!
Loại chuyện này, một khi có sự bắt đầu, như vậy, cho dù là Vô Lượng Thiên Chủ căn bản cũng không có cách nào hoàn toàn cho bóp chết được. Hơn nữa, phía trên càng nghiêm cấm, ở phía dưới... có khả năng lại càng điên cuồng!
Sở Tuệ các nàng lấy Kỳ Tiểu Vũ và Thủy Y Y lại thêm đám nữ nhân trong Phiêu Miểu Cung, một khi nghiêm túc muốn làm một chuyện, bạo phát ra loại lực lượng này, ngay cả Sở Mặc cũng cảm thấy chấn động.
Thật sự quá mạnh mẽ!
Hai người ở trên thế giới bản thổ của Vô Lượng Thiên, tiếp tục bố trí, tiếp tục đi về phía trước.
Cuối cùng, bọn họ đi tới thành phố Thiên Nhân đầu tiên.
Đây là một tòa cổ thành thật to.
Nó lơ lửng ở giữa không trung. Cả tòa cổ thành giống như là một khối đá chỉnh thể cực lớn tạo hình đi ra.
Tường thành với những khí tức thô lỗ cuồng dã tản ra thương tang, nhìn qua đặc biệt nguyên thủy, nhưng lại khiến cho người ta cảm giác được một loại lực lượng cường đại.
- Đây là thành phố Thiên Nhân sao?
Sở Mặc chăm chú nhìn, nhẹ giọng nói:
- Đám Thiên Nhân này thật sự theo đuổi nghệ thuật đến một loại trình độ khiến cho người ta khó có thể tưởng tượng được.
Sở Tuệ gật đầu:
- Đúng vậy, ở trong mắt bọn họ, tính mạng có thể mất đi, nhưng theo đuổi đối với cái đẹp, lại không thể dừng lại. Hơn nữa, mỗi một Thiên Nhân đều có sự đặc biệt của riêng mình, có nhận định đối với cái đẹp. Có thể nói, tùy tiện một Thiên Nhân trong Thiên Nhân tộc, đều là một nghệ thuật gia thật sự. Được rồi, ca, hiện tại chúng ta cũng phải đi giả làm nghệ thuật gia!
Sở Mặc mỉm cười:
- Rất tốt, ta đã không thể chờ đợi được nữa!
Sở Tuệ cười khúc khích, nhìn Sở Mặc:
- Không ngờ ca ca cái thế vô song của ta cũng có một mặt tinh nghịch như thế!
Hai người không kịp chờ đợi, muốn đi làm gì?
Đi lừa dối!
Tòa cổ thành này của Thiên Nhân tộc rất lớn, kích thước chừng như một ngôi sao.
Trong tòa thành này, kiến trúc khắp nơi tạo hình khác nhau. Thật ra, tuy rằng dáng vẻ đều không giống nhau, nhưng có sự bài trí chằng chịt hỗn loạn, khiến cho người ta một loại thẩm mỹ rất đặc biệt. Trong thành có núi có sống, có rừng rậm, có thảo nguyên, có sa mạc... Còn có đầm lầy.
Gần như tất cả địa hình địa vật, ở đây đều có.
Sở Mặc và Sở Tuệ thậm chí còn nhìn thấy ở phía xa có một ngọn núi lửa đang phun.
- Đây là một ngôi sao hoàn chỉnh!
Sở Mặc không nhịn được cảm khái nói.
- Hẳn là một ngôi sao bằng đá, bị tháo xuống, sau đó chỉnh thể mở ra một tòa thành.
Sở Tuệ gật đầu.
Hai người đi ở góc tòa thành này, trên đường phố có rất nhiều người. Còn có đủ loại phương tiện giao thông cổ quái.
Có chim quý thú hiếm kéo những chiếc xe với tạo hình tinh mỹ lao nhanh ở giữa không trung. Cũng có tinh hạch tạo hình mấy bánh xe kỳ lạ lăn ở trên mặt đất. Còn có rất nhiều người dứt khoát ngồi ở trên lưng của các loại chim quý thú hiếm. Cũng có người ngự kiếm bay. Thậm chí còn có những người nằm ở trên những pháp khí làm ra giống như ghế bay loạn ở trên bầu trời.
Ở chỗ này, tất cả x gì không có khả năng, đều biến thành bình thường. Căn bản không có ai đi qua quan tâm quá nhiều tới những thứ này.
Chỉ có điều thỉnh thoảng cũng gặp phải một ít chiến xa cổ xưa vừa nhìn liền thấy phẩm cấp rất cao, bay nhanh ở trên bầu trời. Phía trên những chiếc xe kia đều sẽ có các loại ấn ký cổ quái. Chắc hẳn là huy hiệu của gia chủ. Chỗ nào nó đi qua, tất cả Thiên Nhân đều sẽ tự mình nhường đường.