Mục lục
Thí Thiên Đao
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Hực!

Người đệ tử của Huyết Ma Giáo này, ấn đường đột nhiên xuất hiện một lỗ máu, chết ngay tại chỗ.

Sở Mặc lạnh lùng nói:

- Ồn ào!

Sau đó nhìn Vương Võ:

- Ngươi không nói, chết ngay bây giờ!

Vương Võ run rẩy nói:

- Ta nghe tứ tổ dùng... dùng truyền âm thạch cùng lão tổ nói chuyện, ông ấy không sau lưng ta, lúc bọn họ nói chuyện …

- Nói trọng tâm.

Sở Mặc nói.

- Phương Lan, Phương Lan nàng trời sinh là Tiểu Linh thể, tứ tổ nói loại này bồi dưỡng tốt lắm, cũng có thể đạt tới đạo cảnh, trước tiên có thể thu làm đệ tử, dốc lòng bồi dưỡng... Sau đó, bồi dưỡng nàng phi thăng Tiên giới, tới Tiên giới rồi, sẽ có cơ hội bồi dưỡng thành thân thể đạo cảnh. Sau đó, sau đó có thể dùng làm lư đỉnh, tiến hành thái bổ.

Vương Võ nói những lời này xong, căn bản không dám hướng về phía Phương Lan, trong lòng hắn hiểu rõ, hôm nay nói ra những lời này, trong lòng Phương Lan chắc chắn sẽ hận hắn đến chết.

Sẽ không có bất kì đường lui nữa!

- Nói tiếp.

Sở Mặc lạnh lùng nhìn Vương Võ.

- Tứ tổ còn nói, nói công chúa của Tinh linh tộc kia, là … là tinh linh thể muôn đời vô song, thất khiếu tâm thiên hạ duy nhất … Nói để lão tổ yên tâm, tên tinh linh kia chạy không thoát … Phương Lan có thể làm điểm tâm …

Vương Võ thật cẩn thận nhìn sắc mặt của Sở Mặc, hắn là tiểu nhân giảo hoạt. Dường như cảm giác được Sở Mặc rất quan tâm đến chuyện của công chúa tinh linh kia.

Đây là một loại trực giác, cho nên hắn còn nói thêm:

- Sau khi tứ tổ kết thúc nói chuyện truyền âm với lão tổ, từng cảm khái với ta một câu, nói tinh linh Công chúa kia, mới là mục tiêu thật sự lão tổ pháp thân giáng lâm Linh giới, còn nói thể chất của tinh linh công chúa kia, cao hơn so với thân thể đạo cảnh, lư đỉnh cực phẩm chỉ thiếu một chút thân thể tổ cảnh, lúc Tứ lão nói câu này, vẻ mặt rất ngưỡng mộ.

Sở Mặc lúc này, đột nhiên có cảm giác thông hiểu, hắn nhìn Vương Võ, trong con ngươi mang theo vài phần phức tạp.

Không thể tin được, hắn từ tên rác rưởi cặn bã, biết được một manh mối đối với hắn mà nói vô cùng quan trọng!

- Hóa ra là hắn!

Sở Mặc thầm nhủ trong lòng:

- Hoá ra người chủ ý đánh ta trong Kỳ Tiêu Vũ, không ngờ lại là lão tổ Huyết Ma Giáo này!

Hơn nữa, pháp thân giáng lâm!

Điều này nói rõ, lão tổ Huyết Ma Giáo này, cũng không phải sinh linh Linh giới.

Ông ta rất có thể là đến từ Thiên giới!

Sở Mặc thậm chí có thể kết luận, đối phương đến từ Thiên giới!

Bởi vì lúc trước Giới Linh đã từng nói, có một thứ không biết xấu hổ, muốn đem Kỳ Tiêu Vũ làm lư đỉnh. Cũng bởi vì là nhìn trúng "Muôn đời vô song tinh linh thể, thiên địa duy nhất thất khiếu tâm" của nàng. Muốn thông qua Kỳ Tiêu Vũ, bước vào con đường của chí tôn!

Kể từ đó, ban đầu ở Nhân Giới, giết bằng hữu thân nhân của mình, án chưa giải quyết giết trăm vạn người Sở quốc vương thành, cũng tra ra manh mối rồi!

Chính là người này làm!

Không ngờ tới, hắn có thể ngưng kết ra nhiều pháp thân như vậy.

Lúc ấy ở Nhân Giới một người, hiện giờ ở Linh giới, không ngờ còn có một người.

Như vậy chân thân của hắn, hẳn là ở Thiên giới!

Một người muốn bước vào con đường tồn tại kinh khủng!

Sau khi bản thân biết được kẻ thù thật sự, trong lòng Sở Mặc không có bất kỳ sợ hãi nào. Ngược lại, trong lòng của hắn, như là có một ngọn lửa đang thiêu đốt!

Trước kia ta không biết ngươi là ai, bây giờ ta biết rồi.

Như vậy, cho dù ngươi là sinh linh khủng bố hơn cả đế chủ, Sở Mặc ta cũng chiến đấu với ngươi đến cùng!

Kim Minh bên kia và đám người Phương Lan, lúc nghe mấy chữ tiểu linh thiên sinh, còn chưa có phản ứng nhiều, tuy nhiên lúc nghe thể chất này không ngờ cao hơn Tiên Thiên thấp hơn đạo cảnh, cả người đều ngây ra.

Nhất là Phương Lan, ánh mắt lộ ra vẻ phức tạp của khiếp sợ và mê man. Nàng căn bản không thể tưởng tượng, bản thân mình xuất thân từ trấn nhỏ thân thể bình thường, sao có thể được loại thiên phú khó có thể tưởng tượng này được?

Tuy nhiên, khi nghe thấy những lời cuối cùng Vương Võ nói, cái gì làm lư đỉnh, tất cả sắc mặt đều nháy mắt trở nên tái nhợt!

Thân là tu sĩ, cho dù là không có kiến thức gì, cũng sẽ hiểu rõ hàm nghĩa của hai chữ lư đỉnh.

Như thế nào là lư đỉnh?

Lư đỉnh chính là công cụ luyện đan!

Như vậy, đem một người còn sống, làm lư đỉnh, mục đích là gì?

Chính là muốn dùng thân thể người này, làm lò luyện đan, để luyện hóa một cái gì đó, một khi đã hoàn thiện, sẽ có thể được dùng!

Đây là một cách ma đạo triệt để!

Loại hành vi này, rõ ràng là nhân tài hoàn toàn mất hết nhân tính mới có thể làm ra được, loại việc này lan truyền ra ngoài, tất cả người thiên hạ sẽ bất dung!

Luyện đan lò luyện đan có thể trường tồn, đó là vì nó vốn là một công cụ. Nhưng lấy người làm lò luyện, đợi đến ngày viên "đan" kia luyện thành, đó chính là lúc người đó chết!

Đây là cái giá phải trả khi lấy người làm lò luyện!

Cho nên, Phương Lan trong giây phút này, ánh mắt nhìn về phía Vương Võ đầy vẻ khiếp sợ và khó tin, đồng thời còn có chút tuyệt vọng.

- Hoá ra... Đây chính là người ta từng thích qua. Thật tốt!

Phương Lan nói xong, thân mình nhoáng một cái, đã hôn mê bất tỉnh.

Kim Minh ôm trong ngực, lo lắng kêu:

- Phương Lan... Phương Lan!

Sở Mặc nhìn thoáng qua, thản nhiên nói:

- Kim công tử đưa cô ấy trở về đi, đợi chuyện này kết thúc, ta sẽ nói chuyện với mọi người.

Kim Minh nhìn thoáng qua Sở Mặc, sau đó gật gật đầu, nói:

- Được!

Trạng thái Phương Lan lúc này vô cùng không tốt, đích xác không thích hợp tiếp tục nghe tiếp.

Sở Mặc nhìn Vương Võ, sau đó nói:

- Ngươi có thể đi rồi.

Vương Võ quả thực không thể tin được lỗ tai của mình, bởi vì nếu đổi lại là hắn, đến lúc này, nhất định là sẽ không bỏ qua cho đối phương. Hắn có chút không dám tin nhìn Sở Mặc:

- Ngươi... Ngươi thật sự thả ta rời khỏi?

- Đúng, ngươi đi đi, tốt nhất là đi càng xa càng tốt. Nếu không thì, Huyết Ma Giáo lão tổ chắc chắn sẽ không buông tha cho ngươi.

Sở Mặc do dự một chút, vẫn là nhắc nhở một câu. Tuy nói người này cặn bã chết một vạn lần hắn cũng sẽ không thông cảm. Nhưng hắn không ngờ từ nơi Vương Võ này, lấy được tin tức từ kẻ thù thật sự về Kỳ Tiêu Vũ. Nói ra, còn phải cám ơn hắn một chút.

Nhưng người như thế, Sở Mặc thật sự là không có bất kỳ hứng thú liếc nhìn một cái.

Rõ ràng nhắm mắt làm ngơ, để hắn cút đi, sau đó có thể nhắc nhở hắn một câu, đã thuộc loại đã có rất nhiều tình cảm rồi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK