Đối mặt với sự rầm rộ ở bên này này, các Thiên Nhân trong hơn một trăm giới lớn Thiên Nhân đều sốt ruột.
Bọn họ cũng muốn nghe Sở Mặc giảng kinh. Hơn nữa, bọn họ đều có chút bất mãn với việc nghe thông qua mạng lưới phù văn. Bọn họ muốn đích thân tới hiện trường, gặp một lần cái công tử thần kỳ này, sau đó ở hiện trường nghe hắn giảng kinh!
Đối mặt với loại tình huống này, các Giới Chủ giới lớn này đều đưa ra thỉnh cầu về phía Sở thị vương tộc.
Cũng không lâu lắm, vương tộc bên này trực tiếp đáp ứng.
Mỗi một giới lớn có thể cho mười vạn người qua. Chỉ có điều, số lượng mười vạn này không có khả năng miễn phí. Bởi vì đường xá xa xôi, nhất định phải tốn tiền qua rất nhiều truyền tống trận hư không mới được.
Đối với Thiên Nhân tộc mà nói, thứ không thiếu nhất, chính là tiền chính là tài nguyên này. Cho nên, không phải là muốn một chút phí dụng sao? Tính là cái gì! Hơn nữa, số lượng mười vạn người làm sao có thể đủ được? Tùy tiện một giới lớn đều có vô số sinh linh. Chỉ có mười vạn, căn bản là không thỏa mãn được bọn họ.
Cho nên, những Giới Chủ đó bị ép buộc, không có biện pháp nào, chỉ đành phải chủ động thỉnh cầu với phía vương tộc bên này, yêu cầu cho tăng số người. Sau này, truyền tống trận hư không cứ để cho bọn họ xây dựng. Tất cả tài nguyên cần thiết, bọn họ sẽ bỏ ra! Về phần phí dụng cho vương tộc bên này, trực tiếp tăng gấp mười lần!
Ngay cả Sở Mặc, sau khi biết được chuyện này, cũng bị dọa cho giật mình.
Trước đây, khi các nàng Thủy Y Y và Kỳ Tiểu Vũ và Sở Tuệ và một đám nữ nhân Phiêu Miểu Cung bàn bạc quyết định ra giá, Sở Mặc đã có chút líu lưỡi. Hắn cảm thấy như vậy quá đắt. Có thể khiến cho người ta cảm thấy vương tộc bên này quá tham lam hay không? Kết quả, không nghĩ tới chính là, người ta căn bản cũng không quan tâm tới chút tiền này, trực tiếp cho ra cái giá gấp mười lần, chỉ cầu có thể tăng thêm số người một chút.
Năm xưa Sở Mặc miễn giảm hơn một nửa thuế phú cho một trăm giới lớn. Lần này... có khả năng lấy lại toàn bộ trở về. Không những lấy được gấp bội, còn là do giới lớn trái lại xin bọn họ!
- Những giới lớn... lại có thể có tiền như vậy sao?
Sở Mặc nhìn Kỳ Tiểu Vũ và Thủy Y Y, vẻ mặt chấn động.
- Mức độ giàu có của bọn họ hoàn toàn vượt ra ngoài sự tưởng tượng của chúng ta.
Thủy Y Y thở dài nói:
- Trước lúc này, ta chỉ biết những giới lớn này rất giàu có, nhưng lại không nghĩ rằng bọn họ lại có thể có nhiều đến mức độ này.
Kỳ Tiểu Vũ nói:
- Tùy tiện một giới lớn, đều có thể nói một vũ trụ lớn mênh mông vô bờ. Những khu vực chưa mở nhiều không kể xiết. Ở một vài khu vực trong đó, có đủ loại tài nguyên tu luyện đỉnh cấp. Cũng không biết bao nhiêu mà đếm. Có thể nói, những giới lớn... Thật ra đều giàu có đến mức chúng ta khó có thể tưởng tượng được.
- Hơn nữa sử dụng loại phương pháp này, tới gom góp tài nguyên, phát triển toàn bộ thế giới Bàn Cổ, không có bất kỳ người nào sẽ từ chối.
Thủy Y Y vừa cười vừa nói.
Đến cuối cùng, Sở Mặc cũng chỉ có thể chịu phục.
Hắn liên tục ở tầng trời thứ ba mươi ba giảng kinh ba năm.
Trong ba năm này, toàn bộ tầng trời thứ ba mươi ba, không có bất kỳ người nào vắng mặt.
Bao gồm những tồn tại đỉnh cấp như Vu Hồng, Ma Quân, Sở lão, Phiêu Linh Nữ Đế. Bọn họ đều yên lặng nghe Sở Mặc giảng kinh, sau đó không ngừng xác minh đại đạo của mình.
Có thể nói bọn họ đều thu hoạch cực lớn.
Nhưng thu hoạch lớn nhất, còn phải nói tới các hậu sinh vãn bối. Bọn họ đều là tu sĩ thế hệ mới trưởng thành ở trong học viện. Trong quá trình này, bọn họ học tập, đều trải qua vô số đại tu sĩ đề cử, luyện ra tinh hoa. Nhưng từ trước tới nay, chưa từng có lão sư nào có thể giống như Sở Mặc, nói ra những lời sâu sắc lại dễ hiểu như vậy.
Sở Mặc đã thành thần. Hắn nói, chính là thần nói!
Là đại đạo chân chính!
Đối mặt với những hậu thế của chính mình, đối mặt với vãn bối trẻ tuổi trong tầng trời thứ ba mươi ba, Sở Mặc hoàn toàn không có một chút giấu giếm.
Hắn nói rất nghiêm túc, cũng rất thực tế. Điều có thể nói, cho dù là một tiểu hài tử thời kỳ Trúc Cơ, nghe được hắn giảng kinh, đều sẽ nhờ vậy nhận được thu hoạch khổng lồ.
Ba năm sau, toàn bộ tầng trời thứ ba mươi ba ở đây, số người đột phá nhiều vô số kể.
Lại ra đời không ít tu sĩ cảnh giới Đại Tổ.
Sau đó, Sở Mặc không dừng lại, trực tiếp đi tới bản thổ của đại lục Bàn Cổ. Ở nơi đó, trực tiếp mở ra một đạo trường. Đó là một tiểu thế giới thật sự.
Thiên Nhân tộc bên kia trải qua sự tranh thủ, mỗi một giới lớn nhận được số người trăm vạn Thiên Nhân. Tuy rằng đến cuối cùng, vẫn có vô số tu sĩ Thiên Nhân cảm thấy bất mãn, cho rằng số người vẫn quá ít. Nhưng đây đã là khả năng thừa nhận cực hạn của bên này.
Có trời mới biết, các Thiên Nhân từ trong các giới lớn này tới nghe giảng kinh, có hơn phân nửa, thật ra lại muốn gặp vị thần duy nhất trên thế gian này một lần!
Ngay trong bọn họ, có tám phần mười đều là quý tộc Thiên Nhân trong các giới lớn!
Các Thiên Nhân thật sự muốn nghe Sở Mặc giảng đạo, sau đó đột phá, thật ra ít vô cùng. Tối đa... chỉ có thể chiếm hai thành mà thôi.
Một khoản thu vào này trực tiếp làm cho tất cả mọi người trong Sở thị vương tộc
phải chấn động kinh ngạc.
Một giới lớn trăm vạn người, hơn một trăm giới lớn, tổng cộng mười ngàn vạn Thiên Nhân. Chỉ là những Thiên Nhân này giao ra tài nguyên, cũng đủ để cho toàn bộ thế giới Bàn Cổ có thể thuận lợi phát triển mười vạn năm!
Mà điều này đối với những Thiên Nhân đó mà nói, căn bản cũng không tính là cái gì!
Đối mặt với loại kết quả này, Sở Mặc nói với các nàng Kỳ Tiểu Vũ và Thủy Y Y
một câu:
- Sau này... Những chuyện có liên quan đến kinh doanh, hãy cố gắng hết mức... để cho những người khác trong Nhân tộc làm.
Kỳ Tiểu Vũ và Thủy Y Y đều bị giật mình. Các nàng hiểu rõ, nếu tiếp tục như vậy, danh tiếng tranh lợi cùng dân, nhất định sẽ truyền tới.
Hơn nữa, bây giờ các nàng đối với chuyện Sở Tuệ sắp phải thành lập ngân hàng tư nhân ở toàn bộ thế giới Bàn Cổ, có lòng tin cực lớn!
Sở Mặc một lần giảng kinh, là có thể mang đến thu nhập như vậy. Tương lai ngân hàng tư nhân ở khắp toàn bộ thế giới Bàn Cổ và hơn một trăm một giới lớn, chẳng phải càng giống như đoạt tiền hay sao?