- Lục huynh, tiểu đệ đến làm phiền!
- Đừng khách khí, mau mời vào đi.
Sở Mặc nhiệt tình hoan nghênh hai người đi vào.
Kim Minh vừa vào nhà, ngay cả nước cũng không uống một ngụm. Đã thi lễ với Sở Mặc.
Khom người sát đất.
- Huynh đệ, ngươi đây là ý gì? Có chuyện gì, ngươi nói thẳng ra đi.
Sở Mặc giơ tay nâng Kim Minh dậy.
Đối với thiếu gia của Kim gia, lúc ban đầu Sở Mặc cảm thấy không thích lắm, cho tới bây giờ đã là có chút tán thưởng. Nói về bản chất, Kim Minh không xấu, ít nhất tốt hơn nhiều so với những đệ tử mà Sở Mặc gặp qua.
- Cái đó, trước đây người không phải đã nói với ta, muốn bồi dưỡng Phương Lan sao?
Kim Minh gãi đầu, hơi ngượng ngùng nhìn Sở Mặc:
- Ta đã cùng Phương Lan thương lượng, nàng cũng muốn trở nên mạnh lên.
Nói xong, Kim Minh cười ha hả:
- Nàng nói sau khi trở nên mạnh mẽ, có thể giúp ta quản lý một số chuyện của Kim gia.
Sở Mặc nhìn thoáng qua qua một bên Phương Lan, cười nói:
- Phương tiểu thư nghĩ thông suốt rồi?
Phương Lan sắc mặt đỏ bừng, nhưng vẫn thi lễ với Sở Mặc:
- Phương Lan gặp qua Lục tiên sinh!
- Không cần khách khí.
Sở Mặc cười cười. Đỡ hờ một chút.
Phương Lan nói:
- Phương Lan không phải là người không biết phân biệt tốt xấu, trước đây Kim bá phụ đối với Phương Lan rất tốt, trong lòng luôn cảm thấy thiếu nợ rất nhiều, không biết báo đáp như thế nào. Không ngờ đến bá phụ Kim mất sớm như thế, Kim gia lập tức xảy ra chuyện lớn như vậy, cộng thêm … Phương Lan cũng … cũng thấy rõ bộ mặt thực sự của Vương Võ, trong lòng Phương Lan, cũng sợ hắn sau này sẽ đến đây báo thù, cho nên, Phương Lan muốn mạnh lên. Phương Lan không thể để người của Kim gia bị liên lụy.
Sở Mặc gật gật đầu, Phương Lan cũng là người phụ nữ thông minh. Nàng vẫn không có biểu hiện nào chấp nhận Kim Minh, nhưng thật ra đã tương đương âm thầm bày tỏ thái độ.
Hơn nữa, muốn trở nên mạnh mẽ, là ước mơ giống nhau của một người tu hành.
Bước trên con đường này, ai không muốn đi xa hơn nữa chứ?
Chớ nói chi là Phương Lan hiện giờ đã biết sự đặc biệt của mình, nhất định là nghĩ có thể mau chóng trở nên hùng mạnh hơn.
Nghĩ vậy, Sở Mặc không khỏi có chút lo lắng nhìn thoáng qua Kim Minh, thầm nghĩ trong lòng: thể loại thể chất Tiên Thiên Tiểu Linh, nếu mà tu luyện, tốc độ quả thực nhanh đến không thể tin nổi. Thậm chí sẽ không chậm hơn tốc độ tăng lên của bản thân bao nhiêu. Đến lúc đó, Phương Lan không cần dùng bao nhiêu năm, đã có thể bước vào cảnh giới Nguyên Anh, thậm chí cao hơn. Đến lúc đó … nàng có để tâm đặt vào Kim gia nơi này không? Thật sự rất khó nói.
Tuy nhiên những lời này, Sở Mặc đương nhiên sẽ không nói ra, ít nhất ở hiện tại, Phương Lan còn chưa có suy nghĩ khác. Cho dù có ngày đó, Phương Lan có tư tưởng này, cũng là chuyện của nàng.
Sở Mặc nghĩ, sau đó nhìn Phương Lan nói:
- Được, ta biết rồi, vậy đi, ta truyền cho ngươi một bộ công pháp, sau đó, cho ngươi thêm một ít đan dược...
Sở Mặc đang nói, trong lúc đó thấy Phương Lan quỳ gối quỳ xuống hướng về mình, Sở Mặc lập tức sửng sốt.
Phương Lan quỳ ở trước mặt Sở Mặc, nghiêm túc nói:
- Truyền đạo thụ nghiệp chi ân, chỉ có sư phụ mới có thể làm, kính xin Lục tiên sinh nhận tiểu nữ tử làm đồ đệ.
- Đây …
Sở Mặc ngẩn người, thật sự là hắn muốn ở thiết lập một thế lực ở Linh Giới, ngày sau nếu có thể tiêu diệt Huyết Ma Giáo, đem thế lực này và những người của Diệu Nhất Nương chỉnh hợp lại. Xem như là một hậu trường và bảo hộ cho Nhân Giới Phiêu Diêu Cung ở Linh giới.
Tuy nhiên trước giờ chưa bao giờ muốn thu nhận đồ đệ ở đây!
Đây với chuyện thu nhận đồ đệ ở Linh giới là hai chuyện khác nhau.
Kim Minh ở một bên nói:
- Lục tiên sinh, xin ngài đồng ý. Nếu không thì Phương Lan cũng không có lý do nào tiếp nhận ân tình lớn như vậy của tiên sinh.
- Có thể tuổi tác giữa hai chúng tôi …
Sở Mặc theo bản năng, muốn cự tuyệt.
Phương Lan nghiêm túc nói:
- Đạt giả vi sư, Lục tiên sinh hùng mạnh, tiểu nữ tử tận mắt nhìn thấy, mong rằng tiên sinh đừng cự tuyệt.
Nói xong, Phương Lan đập đầu một cái.
Sở Mặc nhìn thoáng qua Kim Minh:
- Huynh đệ, cứ như vậy, vai vế của các người… sẽ nhỏ hơn một bậc đó.
Kim Minh cười ha hả:
- Không sao, ta cũng có thể mượn vinh quang phải không?
- …
Sở Mặc vẻ mặt không nói gì, trong lòng tự nhủ Kim Minh vì Phương Lan, cũng thật sự xem như nhọc lòng rồi. Suy nghĩ, Sở Mặc rốt cục gật đầu nói:
- Một khi đã như vậy, ta đây thu người làm đồ đệ vậy, nhưng mà, nếu là đồ đệ của ta, thì phải tuân thủ quy củ.
Có thể thu một đồ đệ thể chất Tiên Thiên Tiểu Linh, Sở Mặc tự nhiên cũng rất vui vẻ.
Hạt giống tốt như vậy, đốt đèn lồng cũng khó mà tìm.
Tuy rằng tuổi của Phương Lan cũng không nhỏ, đã hai mươi rồi, tuy nhiên nàng có thể Tiên Thiên Tiểu Linh, thành tựu tương lai, nhất định sẽ không kém.
Phương Lan rất nghiêm túc thề nói:
- Phương Lan hôm nay ở đây bái Lục Thiên Minh làm sư, cả đời này, đều sẽ tuân lời sư tôn dạy bảo, vĩnh viễn sẽ không phản bội sư môn, nếu vi phạm lời thề, nguyện bị trời tru đất diệt!
Nói xong, Phương Lan hành lễ bái sư với Sở Mặc.
Sau đó lại dâng trà với Sở Mặc.
Toàn bộ quá trình bái sư, tuy rằng đơn giản, nhưng rất trang trọng nghiêm túc.
Đợi cho sau khi Phương Lan bái sư xong, Sở Mặc ngẫm nghĩ một chút, nhìn thoáng qua Kim Minh, nói:
- Ngươi đi trước đi, ta với cô ấy có chuyện phải nói rõ.
Kim Minh lập tức có chút trợn tròn mắt, khóe miệng co quắp rút ra, cảm thấy như đang vùi bản thân vào hầm.
Hắn cũng không phải sợ vị Lục huynh này đối với Phương Lan có ý đồ gì, mà là trong lòng của hắn … kì thật cũng có ý định bái Lục Thiên Minh làm thầy. Chẳng qua giữa hai người ngay từ đầu đã là bạn bè, không mở miệng được.
Kim Minh không ngốc, càng không phải là ngu ngốc, hắn sao có thể không rõ trưởng thành của Phương Lan sẽ rất nhanh, khoảng cách cùng hắn sẽ càng lớn? Nhưng hắn lại rất thích Phương Lan, hoàn toàn không muốn bởi vì ích kỷ của mình, mà Phương Lan mất đi sự trưởng thành.
Vị Lục Thiên Minh Lục huynh này có bản lĩnh bao nhiêu, hắn tận mắt nhìn thấy mà.
Những tu sĩ Huyết Ma Giáo Kim Đan kỳ, trước mặt hắn quả thực giống nhau con nít vậy, căn bản không có bất kì cái gì có thể so sánh.
Hơn nữa hắn còn nghe nói Lục Thiên Minh hôm đó sau khi trở về Lục gia, lại cùng với một cường nhân giao chiến.