- Hắn nhất định sẽ không nguyện ý trở thành thân gia của ta.
- Vậy cũng không phải do hắn quyết định. Gạo sống đã sớm nấu thành cơm. Hiện tại hậu đại của Sở Hiên và Từ Thi Nghiên đều đã sớm khai chi tán diệp.
Nói đến đây, Sở Tuệ không nhịn được che miệng cười rộ lên:
- Ca, ca có phát hiện hay không? Thật ra trong thân thể hậu đại của ca cũng có huyết mạch Thiên Nhân!
Sở Tuệ nếu không nhắc tới, Sở Mặc thật sự là không ý thức được chuyện này. Bởi vì ở trong lòng của hắn, vẫn xem Từ Thi Nghiên là một nữ hài Nhân tộc. Hiện tại nàng nhắc tới như thế, Sở Mặc mới bất chợt có cảm giác: Thật sự là như vậy! Con cháu đời sau của chính mình, trong thân thể thật sự cũng chảy xuôi huyết mạch Thiên Nhân.
Nói cách khác, con cháu đời sau của chính mình cũng có đầy đủ năng lực nhất định của phù văn tính mạng mới có!
Dù sao ở trong toàn bộ hậu đại Sở thị vương tộc, thế hệ trẻ tuổi ưu tú quả thực nhiều không kể xiết. Tùy tiện một người, cũng vừa có thiên phú lại vừa thông minh.
- Thật ra cũng phải nói, ca ca cho tới nay, chính là một người lòng dạ rộng lượng, có lòng bao dung.
Sở Tuệ vừa cười vừa nói.
Sự thực thoạt nhìn, hình như thật sự là vậy.
Sở Mặc nhìn Sở Tuệ:
- Ta đang suy nghĩ, nếu như chúng ta biết Vô Lượng Thiên Chủ đi tới chỗ nào, có cần hay không...
Trên mặt Sở Tuệ lộ ra vẻ nghiêm túc, nhẹ nhàng lắc đầu:
- Tốt nhất vẫn là không phải.
- Vì sao?
Sở Mặc biết, muội muội này của hắn chưa bao giờ làm chuyện bắn tên không đích.
Sở Tuệ nói đến:
- Mặc dù Vô Lượng Thiên Chủ bây giờ còn không biết bên cạnh đã có người phản bội hắn. Nhưng loại sinh linh như hắn, không quan tâm làm bất cứ chuyện gì, cẩn thận một chút tuyệt đối là điều kiện cơ bản nhất. Ta nghĩ, hắn tuyệt đối sẽ không lưu cho chúng ta cơ hội gì. Lưu lại mấy cạm bẫy chờ chúng ta nhảy vào bên trong, thật ra có thể sẽ có.
Sở Mặc suy nghĩ một chút, cũng cảm thấy thật sự là như vậy. Đổi lại là hắn, chắc hẳn cũng sẽ đào ra mấy cái hố, chờ kẻ địch tới nhảy vào. Loại chuyện này, bất kỳ một tồn tại đỉnh cấp nào, thật ra đều rất am hiểu. Muốn thông qua phương thức này, đi mưu hại đối phương, nói như vậy, khó khăn thật ra có hơi lớn.
- Vậy được rồi. Chúng ta đi Tử Kim Thiên!
Sở Mặc nhìn Sở Tuệ mỉm cười nói.
Lập tức, hai người lặng lẽ rời khỏi Vô Lượng Thiên.
Hạt giống mạng lưới của phù văn tính mạng ở lại nơi đây. Tin tưởng không bao lâu, toàn bộ mạng lưới của phù văn tính mạng sẽ tới từng ngóc ngách trong khắp toàn bộ Vô Lượng Thiên!
Đến lúc đó, phương diện này sẽ sinh ra lợi ích là một con số càng thêm kinh khủng.
Hơn nữa đối với Sở Mặc mà nói, hắn muốn thật ra cũng không chỉ đơn giản là lợi ích. Như vậy cũng sẽ không lâu dài. Đây cũng là lý do vì sao hắn để lại tất cả những ngân hàng tư nhân đó cho người Vô Lượng Thiên bên này đến làm. Lợi ích chung quy phải phân phối ra, mới có thể làm cho người ta có thêm động lực.
Trong tương lai, Sở Mặc dự định thông qua mạng lưới phù văn, tới khai thông với toàn bộ đại thế giới mênh mông vô cùng này.
Vô số sinh linh cả đời có khả năng cũng không đến được thế giới kia. Thậm chí chỗ thế giới bản thân ở, cũng không thể đi được một phần vạn. Nhưng lại có thể thông qua mạng lưới phù văn, hiểu rõ tất cả mọi chuyện phát sinh trong toàn bộ đại thế giới mênh mông vô cùng!
Đây chính là uy lực của mạng lưới phù văn!
Khủng khiếp như vậy.
Các điểm trung chuyển, nối liền mạng lưới phù văn ở Vô Lượng Thiên bên này đã sớm được bố trí xong. Những Thiên Nhân bên này chỉ cần lấy bản tin phù văn từ cửa hàng ra sử dụng là không có vấn đề gì. Chuyện tiếp sau liên quan đến về thành lập ngân hàng tư nhân gì đó, chính là chuyện bản thân bọn họ cần quan tâm.
Chuyến hành trình tới Vô Lượng Thiên lần này của Sở Mặc và Sở Tuệ, không sinh ra bất kỳ lớn sóng lớn nào. Nhưng thành tích làm ra được, nếu sử dụng loại thủ đoạn chiến tranh này, vĩnh viễn cũng không thể thực hiện được.
Đối với điều này, cho dù trong lòng Sở Mặc sớm đã có sự chuẩn bị, nhưng vẫn rất xúc động.
Những năm gần đây, cảnh giới của Sở Mặc cũng không nâng cao quá lớn. Nhưng tâm cảnh của hắn lại cao hơn so với quá khứ một cấp bậc.
Tu sĩ tu tâm, không phải nói là cao cao tại thượng, không để ý tới tất cả mọi thứ trong thế tục, có thể nhận được tu hành hoàn chỉnh. Nói vậy, tối đa cũng chỉ có thể khiến cho mình trở nên càng thanh tâm quả dục, trở nên càng cô đơn mà thôi.
Ngay cả thật có thể tu luyện tới cảnh giới cực cao, như vậy có thể như thế nào?
Sinh linh có trí tuệ trên thế gian, lại có bao nhiêu? Có loại nào có thể hoàn toàn thoát ra khỏi quần thể, tồn tại đơn độc một mình?
Nếu không có cách nào thật sự rời khỏi quần thể, vậy tốt hơn vẫn nên dung nhập vào trong đám quần thể này.
Con đường vũ trụ mênh mông. Ngay cả là đối với tồn tại cảnh giới như Sở Mặc, muốn từ một đại thiên giới đi thẳng đến một đại thiên giới khác, cũng không có nhanh như vậy.
Hơn nữa ở trên đường đi, qua một khoảng vũ trụ, còn phải dừng lại, để cho Sở Tuệ bố trí mạng lưới phù văn.
Cứ như vậy, hai huynh muội đi một chút dừng một chút.
Thoáng một cái, lại rất nhiều năm trôi qua.
Viện thế lực lớn.
Ở đây có thể là một chỗ thần bí nhất trên thế gian này.
Sinh linh biết tới viện thế lực lớn, cũng có thể đếm được trên đầu ngón tay. Tính toán đâu ra đấy, chắc hẳn là chưa quá ba mươi.
Như ở trong bốn đại thiên, người có tư cách biết viện thế lực lớn ở chỗ nào, tối đa cũng chỉ có một hai người.
Chỉ có điều nó cũng không có ngăn cản Sở Mặc biết về sự tồn tại của nó.
Nhưng ngoại trừ bốn Đại Thiên Chủ ra, còn có số ít tồn tại ở ngoài. Toàn bộ thế gian, sẽ không người biết viện thế lực lớn ở chỗ nào.
Đối với Vô Lượng Thiên Chủ mà nói, tiến vào viện thế lực lớn thật ra rất dễ dàng. Nhưng hắn cũng không thích đi tới chỗ này. Từ năm tháng lựa chọn dung hợp với nhân loại, trở thành một thuỷ tổ Thiên Nhân, từ một khắc đó trở đi, hắn đã rất đáng ghét đi vào bên trong viện thế lực lớn.
Thật ra viện thế lực lớn không chỗ nào không có mặt!
Vô Lượng Thiên Chủ chỉ cần một bước, là có thể đi vào đến nơi đây.
Đây là thế giới tư duy cao một mô phỏng ra!