Sở Mặc rốt cục cảm thấy lực lượng vô cùng trong thân thể của mình mạnh bao nhiêu, chiến ý trong nháy mắt tăng vọt. Hắn muốn ở chỗ nàyđại chiến với Chuẩn Chí Tôn La Quật!
Trong lòng La Quật cũng đã nhận định, Sở Mặc nhất định là nhận được cơ duyên khủng bố khó có thể tưởng được. Cơ duyên này... gã cũng muốn cướp được.
Gã ta thậm chí muốn luyện hóa cả Sở Mặc, luyện thành Nhân đơn! Nói không chừng gã có thể càng có nhiều cơ duyên hơn nữa!
Đôi bên đánh từ mặt đất lên hư không, càng đánh càng cao, tiến lên phía trên trời cao. Một trận đại chiến được triển khai.
Sở Mặc nắm rất nhiều Chí Tôn thuật. Trước đó bởi vì cảnh giới không đủ, lực lượng không đủ nên khó có thể phát ra uy lực mà Chí Tôn Thuật nên có.
Nhưng bây giờ lúc hắn lại thi triển Chí Tôn Thuật này thì phát hiện ra thuận tay hơn nhiều!
Bịch!
Trong hư không lại truyền tới một tiếng nổ vang. Thân thể của La Quật đứng tại chỗ không nhúc nhích, Sở Mặc lui về phía sau vài trăm dặm.
Nhưng trên mặt của La Quật lại không thấy chút ý cười nào. Gã vô cùng nghiêm trọng nhìn Sở Mặc. Gã không dám lần nữa coi Sở Mặc là một Chân Tiên bình thường. Ở trên nhánh Thiên Lộ này, cho dù là cảnh giới Đế Chủ đỉnh, chỉ sợ cũng không có khả năng đánh với gã thời gian dài như vậy mà vẫn bình yên vô sự.
- Tiểu tử, ngươi rất mạnh.
La Quật trầm giọng nói.
- Cần ngươi nói sao?
Sở Mặc vốn là không muốn nói vô nghĩa với La Quật. Hiện giờ trong đầu hắn chỉ có một suy nghĩ: Chiến!
Một thân huyết khí của Sở Mặc hoàn toàn phát ra, toàn thân từ trên xuống dưới đều tràn đầy lực lượng như muốn bùng nổ. Lực lượng này cường đại đến mức khiến hư không cũng khó mà chịu được.
La Quật Thiên Lộ Vương, cũng không phải nói chơi! Chiến lực của gã cũng vô cùng mạnh mẽ. Chuẩn Chí Tôn, tuy rằng khoảng cách với Chí Tôn chân chính còn chênh lệch rất lớn nhưng lại vượt qua Đế Chủ tầm thường rất nhiều. Cho nên, La Quật sau khi hồi phục lại từ chấnđộng ban đầu rồi, trong lòng cũng tiếp nhận sự thật là chiến lực mạnh mẽ của Sở Mặc. Lại đánh tiếp cũng vận dụng gần như toàn bộ lực lượng của mình.
Cứ như vậy, Sở Mặc rốt cục bắt đầu để lộ ra sự yếu thế.
Trên cảnh giới của hai bên chung quy cũng có sự chênh lệch cực lớn.
Bây giờ Sở Mặc tuyệt đối không thể coi là ngoại tộc của Chân Tiên, cho dù là Đế Chủ thấy hắn chỉ sợ cũng phải run lên. Nhưng bây giờ hắn lại khiêu chiến một tên Chuẩn Chí Tôn! Ầm ầm!
Thân thể của Sở Mặc bay ra tận ngoài, khóe miệng tràn ra một tia máu. Hắn gượng cười:
- Xem ra vẫn là chênh lệch không nhỏ.
Bên kia La Quật cũng có cảm giác sắp điên đến nơi. Một Chân Tiên như ngươi bức ép ta thành như vậy, rõ ràng còn có bộ dạng chưa thỏa mãn thế kia sao?
Cứ như thế, đôi bên đại chiến mấy trăm hiệp. Sở Mặc dần dần rơi vào thế hạ phong nhưng vẫn ngoan cường chống đỡ như cũ. Cơ hội đối chiến với Chuẩn Chí Tôn thật sự rất hiếm có, có thể nhận được kinh nghiệm chiến đấu khó có thể tưởng được. Sở Mặc không muốn bỏ qua cơ hội tốt như vậy.
La Quật càng không muốn bỏ qua cho hắn!
Trên đời này khi nào lại có loại Chân Tiên đáng sợ thế này rồi? Không đề cập đến các loại bảo vật trên người Sở Mặc, bản thân hắn... chính là một bảo tàng chứa thiên đại bí mật khó có thể có được!
Keng! Sở Mặc rốt cục cũng lấy Thí Thiên ra, thuận tiện xuất ra rất nhiều nước trong hồ hóa thành cơn mưa tầm tã từ trên trời giáng xuống, tưới thẳng lên người của La Quật.
Đầu tiên, La Quật ngưng kết ra một tầng phòng ngự, vẻ mặt khinh thường nhìn Sở Mặc:
- Có chút kỹ thuật này thôi sao?
Kết quả là tầng phòng ngự kia bị nước hồ vô cùng hùng mạnh ăn mòn đến xuyên thủng, một chút nước hồ rơi xuống người La Quật đang vội vàng không kịp chuẩn bị, lập tức ăn mòn quần áo trên người của La Quật đến rách tung tóe. Cảm nhận được sự đau đớn nhè nhẹ khi nước hồ rơi xuống thân thể, La Quật lập tức giận không kìm chế được nhìn Sở Mặc:
- Tiểu súc sinh, ngươi muốn chết!
Sở Mặc cười ha hả:
- Vậy ngươi tới giết ta đi!
Vung tay ra chính là một đao!
Vừa mới lấy nước trong hồ ra chính là thời gian chờ để xuất ra một đao này! Động tác khi ra một đao của Sở Mặc giống như lúc chẻ củi!
Đó là đạo hoàn toàn khác với đạo của Viêm Hoàng Đại Vực.
Quả nhiên, một đao kia chém ra, La Quật bị chấn động. Lấy cảnh giới của gã thậm chí còn có cảm giác nhìn không thấu quỹ đạo một đao của Sở Mặc.
Lập tức hét lớn một tiếng, thân hình lui mạnh về phía sau.
Đường đường một Chuẩn Chí Tôn, bị Sở Mặc cảnh giới Chân Tiên bức lui, nên nghĩ muốn hóa giải một đao kia! Nhưng một đao của Sở Mặc như thế nào lại dễ dàng trốn được như vậy chứ?
Đúng là vẫn còn chém đến đầu vai của La Quật, một tia máu thoáng xuất hiện trên đầu vai của La Quật.
Sự hiện hữu của cảnh giới Chí Tôn bị một đao của Sở Mặc đánh cho bị thương.
Chảy máu!
Đây là một chuyện cực lớn.
Sở Mặc thầm nhủ trong lòng, đáng tiếc. Ban đầu, hắn cho là một đao toàn lực của mình có thể chặt đứt một tay của La Quật, kết quả là vẫn còn kém khá nhiều.
Hắn dung hợp hai loại đạo, thời gian sinh ra vạn đạo đúng là còn quá ngắn, cũng không thể thật sự chém ra toàn bộ uy lực. Cho nên, một đao kia tuy là làm La Quật bị thương nhưng cũng là cực hạn mà hiện tại hắn có thể làm rồi.
Lúc này, trận chiến bên này đã hấp dẫn sự chú ý của đa phần tu sĩ thổ dân trên Thiên Lộ. Vô số người bay theo lên bầu trời, chạy tới phíabên này.
Người đầu tiên đuổi tới vừa lúc nhìn thấy Sở Mặc chém ra một đao. Một màn tóe máu đầu vai của La Quật đã dọa gã đến phát sợ.
- La Quật đại nhân... không ngờ lại bị thương? Điều này sao có thể chứ?
Những người đuổi tới sau cũng đều ngơ ngác nhìn cảnh tượng này, cơ bản là không thể chấp nhận được sự thật là La Quật bị thương.
Theo bọn họ, Sở Mặc cho dù lợi hại hơn nữa, tối đa cũng chỉ có thểtương đương với chiến lực của Đế Chủ tam, tứ trọng thiên thôi. Cho dù là bọn họ, nếu trực tiếp đối kháng nhất định có thể dễ dàng chấn áp được hắn!
Lần trước sở dĩ để hắn trốn thoát được hoàn toàn là vì thủ đoạn nhỏ của Sở Mặc quá nhiều, cũng quá mạnh.
Đầu tiên, hắn lập pháp trận, khiến cho Đế Chủ phải kiêng kị không dám xông lên. Tiếp đó lại thi triển Cửu Mệnh Thuật của Phiêu Linh Nữ Đế, để lại một thân giả rồi chạy trốn thẳng. Cho nên, dưới con mắt của những người này, chiến lực của Sở Mặc tuy là rất mạnh nhưng những thủ đoạn kia của hắn càng mạnh hơn!