Đây rõ ràng là có người vẫn luôn âm thầm chú ý gã!
Vì sao chú ý?
Còn không phải là muốn biết gã có thể lên Thiên Lộ giết chết SởMặc hay không sao? Muốn nhìn gã thất bại thảm hại ở vườn Thiên Đạo sao?
Trước đó Long Thu Thủy thật sự không nghĩ tới sẽ có nhiều người như vậy đang âm thầm chú ý tới gã.
Nhưng mà bây giờ việc đã đến nước này, gã cũng chỉ có thể cắn răng nuốt máu yên lặng tiếp nhận sự thật này.
Hoàng Vô Song đứng ở một bên lẳng lặng nhìn năm tên trước mắt đang ngẩn người trước ngọn núi, trong lòng không biết đang suy nghĩ gì. Long Thu Thủy cũng rất hận Hoàng Vô Song nhưng bây giờ gã không thể không cúi đầu chọn hợp tác với Hoàng Vô Song. Bởi vì nếu không có Hoàng Vô Song... chỉ dựa vào chính gã thì cơ bản là không có cách nào trước mắt bao nhiêu đại nhân trẻ tuổi này mà cướp được Chuẩn Thánh Dược.
- Sở Mặc... Long Thu Thủy ta sớm muộn gì cũng bầm thây ngươi thành vạn đoạn! Ngàn vạn lần đừng để ta gặp được ngươi!!
Trong con ngươi của Long Thu Thủy lóe ra tia sáng lạnh như băng, trong lòng hận ý ngập trời.
Những đại nhân trẻ tuổi bên kia có Lục Hồng Tuyết, Huyên Nhi, Huyên Huyên, còn có cả cái con khổng tước... Khổng Hoành Nghĩa kia nữa!
Trừ đó ra còn có mấy người không công khai lộ liễu quá, không nổi danh nhưng thực lực không hề kém hơn tu sĩ đại nhân trẻ tuổi. Yên lặng đứng một bên, đang quan sát đỉnh núi vô danh này.
Lục Hồng Tuyết khẽ cười nói:
- Không thể tưởng được trên Thiên Lộ còn có thể gặp được loại cơ duyên này. Ha ha, Phong Quân Tử à... Chuẩn Thánh Dược trong truyền thuyết nếu có thể lấy được thì ít nhất có thể đủ sống cả đời. Lấy cảnh giới Đế Chủ, đủ sống cả đời cũng có thể nói là cơ duyên cực lớn, ít nhấtsẽ có thêm rất nhiều cơ hội để tấn công cảnh giới Chí Tôn. Loại thần vật này không ai là không muốn có được cả.
Huyên Nhi gật gật đầu:
- Đúng vậy, nếu có thể có được loại thần dược này chẳng những có thể đủ sống cả đời, hơn nữa còn có thể vĩnh bảo thanh xuân nữa.
Huyên Huyên trừng lớn hai mắt, vẻ mặt thay đổi:
- Người ta muốn!
Lúc này một nam tử trẻ tuổi có tướng mạo cực kỳ anh tuấn khẽ cười nói:
- Huyên Huyên tiểu thư, không bằng chúng ta liên thủ? Nếu có thể dành được Phong Quân Tử, mọi người có thể dùng chung. Dù sao loại thần dược này, một gốc thôi đủ cho rất nhiều người cùng dùng chung rồi.
Đuôi mày Huyên Huyên nhướng lên, nhìn thoáng qua Khổng Hoành Nghĩa nói:
- Khổng Tước trước nay đều là một tộc kiêu ngạo mà cũng hợp tác với người ta sao?
Mặt Khổng Hoành Nghĩa không đổi sắc, thản nhiên nói:
- Trước khác nay khác. Huyên Huyên tiểu thư cảm thấy thế nào? Huyên Huyên cười hì hì:
- Chuyện như này ta muốn nghe tỷ tỷ ta nói.
Khổng Hoành Nghĩa đưa mắt nhìn về phía Huyên Nhi, Huyên Nhi khẽ mỉm cười:
- Thật có lỗi, ta đã kết minh với đạo hữu Lục Hồng Tuyết rồi.
Vẻ mặt Lục Hồng Tuyết tao nhã, khẽ mỉm cười với Khổng Hoành Nghĩa.
Khổng Hoành Nghĩa liếc mắt, không nhịn được lẩm bẩm một câu:
- Kết minh cùng với tên hỗn đản bất tài này thì có ý gì? Lục Hồng Tuyết chỉ thản nhiên cười cười, cũng không nói thêm gì. Nhưng cách đó không xa, lại truyền đến một thanh âm vô cùng êm tai:
- Nếu nói đến tên hỗn đản bất tài, chẳng lẽ ngươi rất lợi hại sao?
Theo thanh âm này, một bóng dáng tuyệt đẹp tao nhã thong dong đi từ phía xa tới.
Đám người Khổng Hoành Nghĩa sắc mặt lập tức hơi đổi, con đường phía trước đã bị tùy tùng của bọn họ phá hỏng rồi. Đừng nhìn nơi này không có chút khẩn trương nào, nhưng trên thực tế, những người ngăn chặn đường lại có thêm sự khá ăn ý. Nguyên nhân rất đơn giản, cho dù đến cuối cùng gốc Chuẩn Thánh Dược bị ai dành được, cuối cùng chỉ có thể nắm trong tay những đại nhân trẻ tuổi dưới ngọn núi vô danh này. Nếu không phải đã chặn đường mà là người nào cũng có thể vào thì nếu chẳng may bị một tên không có danh tiếng gì hái được Phong Quân Tử, chỉ sợ tất cả đại nhân trẻ tuổi đều phải hộc máu.
Dưới tình huống như vậy còn có thể xuyên qua phòng ngự, người đến được chỗ này, mỗi người chỉ sợ đều không đơn giản.
Nhất là vị mới tới này càng làm cho những người ở đây không nhịn được mà nhíu mày. Bao gồm cả Long Thu Thủy và Hoàng Vô Song ở phía xa cũng hơi sững sờ. Hoàng Vô Song không nhịn được thầm nói:
- Nữ nhân điên này làm sao đã tới rồi?
Trong mắt Long Thu Thủy đang ở một bên thì xuất hiện vẻ kiêng kỵ rất sâu.
Khổng Hoành Nghĩa híp mắt, nhìn nữ tử hoa thơm tuyệt đại đi tới, cau mày nói:
- Thủy Y Y...
Huyên Nhi và Huyên Huyên, luận tư sắc cũng tuyệt đối là mỹ nữ cấpcao nhất, nhưng vẻ đẹp của các nàng hơi chút ngây ngô, trên khí chất cũng hơi kém. Còn trên người của Thủy Y Y lại có sự phong tình mà nữ nhân thành thục mới có, khi giơ tay nhấc chân cũng mang theo sự mị hoặc tự nhiên.
Nhưng nếu bởi vậy mà đã cho rằng Thủy Y Y là một nữ nhân cởi mở thì sai chắc chắn luôn. Trên thực tế, tuyệt sắc giai nhân được xưng là mỹ nữ đệ nhất Thiên Giới này là một tòa băng sơn(núi băng, lạnh lùng trong tính cách) không hơn không kém.
Hơn nữa còn là một tiểu ác ma điển hình! Thanh danh truyền xa, gần như không ai dám trêu chọc. Đừng nhìn nàng luôn cười nhưng trong trong đôi mắt lại không có chút ý cười nào, sau sự mị hoặc là một sự lạnh lùng xa cách ngàn dặm.
Một thiên chi kiêu nữ như vậy làm người ta nhìn không thấu, trước đó đã từng công khai tỏ tình với Sở Mặc trên bản tin.
Mặc dù Sở Mặc không đáp lại gì nhưng hành động này của Thủy Y Y vẫn khiến vô số người cảm thấy khiếp sợ.
Lục Hồng Tuyết thấy Thủy Y Y, trên mặt vẫn mang ý cười thản nhiên ôn hòa:
- Y Y đến rồi à? Thủy gia cùng Lục gia là thế giao, hai người quen nhau từ nhỏ. Bề trên của hai nhà còn hy vọng hai người có thể cùng nhau. Nhưng mà giữa hai người chỉ có tình bạn, đôi bên đều không có cảm giác khác, sau cũng coi như không có gì.
Nhưng điều này cũng không ảnh hưởng đến giao tình giữa hai người. Khổng Hoành Nghĩa chẳng những công khai trên bản tin muốn giáo huấn Sở Mặc, mới rồi còn cười nhạo Lục Hồng Tuyết. Thủy Y Y đương nhiên nhìn gã không vừa mắt.
Khuôn mặt tuyệt sắc của Thủy Y Y mang theo nụ cười, trước gật đầu với Lục Hồng Tuyết, sau đó cười với Huyên Nhi và Huyên Huyên:
- Chào hai mỹ nữ.
Hành động của Huyên Nhi và Huyên Huyên cũng rất có ý tứ, đồng thời cúi người thi lễ với Thủy Y Y:
- Bái kiến dì nhỏ!