Sở Mặc vận hành Tâm Pháp Đạo Cực Quyển Thiên Ý Ngã Ý, trong nháy mắt này trực tiếp thăng hoa, một cảm giác hoàn toàn mới trực tiếp ánh vào trong tinh thần của Sở Mặc.
Duy Ngã Quyển Thiên Ý Ngã Ý đoạt thiên mà đi, trong thời khắc này trực tiếp ánh vào trên Đạo Đài của Sở Mặc.
Tự Hành Vận Chuyển!
Đoạt đạo quả của người khác mở ra đoạt thiên mà đi!
Song trùng đột phá!
Sở Mặc bước vào cảnh giới Thiên Tiên!
Ầm ầm!
Trên bầu trời bên ngoài mấy trăm vạn dặm ngưng tụ kiếp vân, thiên lôi cuồn cuộ, thiên kiếp của Đế Chủ thật sự khủng bố.
Sở Mặc lúc này mở to hai mắt, có hai đạo thần quang giống như hai thanh kiếm sắc bắn về phía bầu trời phương xa, hắn híp mắt, ngẫm nghĩ một chút, đột nhiên lấy ra Thí Thiên hướng về phía kia.
- Đi, pha trộn một chút khẩn trương!
Vù!
Thí Thiên nháy mắt biến mất.
Bên kia Hổ Liệt và Nguyệt Khuynh Thành trợn mắt há hốc mồm nhìn Sở Mặc, sau đó liếc mắt nhìn nhau: Hắn muốn làm gì?
Nhưng vào lúc này hai người nghe thấy một tiếng rít gào rống giận truyền tới từ bên ngoài mấy trăm vạn dặm!
Răng rắc!
Kiếp vân bốc lên trên bầu trời kia đột nhiên như là điên lên, bắt đầu quay cuồng mạnh mẽ, đại lượng lôi điện Thiên giới đều thoáng hiện, giống như long tổ bị chọc giận… vốn chỉ có mấy long tới lui tuần tra, nháy mắt lao tới hơn mấy trăm ngàn con.
Hai người Hổ Liệt và Nguyệt Khuynh Thành trợn mắt há hốc mồm nhìn, trong ánh mắt của hai người tràn ngập rung động mãnh liệt tới cực điểm. Ánh mắt của họ thậm chí còn có chút dại ra, tuy rằng khong biết người độ kiếp là ai, nhưng bọn họ lúc này lại có cảm giác cảm thông cho người nọ.
Nếu đổi lại bọn họ là người độ kiếp trong này, đột nhiên bị người khác chơi như vậy chỉ sợ sẽ lập tức điên mất.
Cái loại cảm giác này giống như sau khi ăn phải một con rồi, phát hiện còn có một thứ chờ ngươi ở đằng sau. Phía sau ruồi bọ chính là một đầu ác long! Ngươi đã ăn ruồi bọ rồi còn phải đối mặt với uy hiếp sinh mạng.
- Người này nhiều đại thù lắm sao? Chẳng lẽ tên độ kiếp chính là Long Thu Thủy?
Hổ Liệt trợn mắt há hốc mồm nhìn, không kìm nổi nhỏ giọng nói.
Trên khuôn mặt tinh xảo của Nguyệt Khuynh Thành tràn ngập cứng nhắc, lẩm bẩm nói:
- Đây là công tử làm sao?
Vù!
Trong hư không, một cây đao bay trở về.
Rơi xuống tay Sở Mặc.
Đi theo cây đao này trở về còn có hơn mười đạo bóng dáng lửa giận ngút trời.
Hổ Liệt chỉ nhìn thoáng qua liền không kìm nổi mà co quắp khóe miệng:
- Hóa ra bọn họ… chuẩn bị chiến đấu!
Nguyệt Khuynh Thành cũng nhìn ra thân phận của đối phương.
Gia Cát gia!
Hèn gì công tử lại phải làm như vậy, đại địch sinh tử, làm thế nào cũng không quá phận! Trong lòng Nguyệt Khuynh Thành thầm nghĩ.
Khoảng cách mấy trăm vạn dặm đối với mấy đại tu sĩ này mà nói căn bản cũng không tính là gì, chỉ trong chớp mắt là tới.
- Súc sinh, dám phá hư công tử nhà ta độ kiếp, hôm nay không thể không giết ngươi!
Một lão tu sĩ tức giận nhằm về phía Sở Mặc.
Kẻ thù gặp mặt hết sức đỏ mắt, đối với đám người Gia Cát gia thật sự không có gì có thể nói.
Đây là một lão tu sĩ cảnh giới Thiên Tiên đỉnh cao, tiến vào Thiên Lộ cũng không phải vì chính mình mà là để bảo hộ Gia Cát Xương Phong.
Là một đại nhân vật trẻ tuổi trong gia tộc, thành tựu của Gia Cát Xương Phong có quan hệ tới vinh nhục tương lai của toàn bộ Gia Cát gia. Có thể nói là thân mang trọng trách. Cho nên bất kể như thế nào cũng quyết không thể để Gia Cát Xương Phong xuất hiện sơ xuất trên Thiên Lộ.
Trên thực tế sơ xuất đã xuất hiện!
Chuyện đạo quả bị đoạt chỉ có mình Gia Cát Xương Phong rõ ràng nhất, những người thủ hộ bọn họ tuy rằng cảm thấy không đúng, nhưng chưa kịp nghĩ quá nhiều… sơ xuất thật sự đã tới.
Gia Cát Xương Phong đột kiếp thất bại!
Trong lúc bất chợt lại xuất hiện cây đao kia, trực tiếp vọt vào trong kiếp vẫn Thiên kiếp, điên cuồng trộn lẫn, quấy Thiên kiếp tới “nổi trận lôi đỉnh”, liền giống như một cường nhân tuyệt thế bị chọc nhân, vốn gió nhẹ mây bay phút chốc trở nên nổi trận lôi đình.
Thân mình Gia Cát Xương Phong cũng bởi vì đạo quả bị đoạt, quy luật đại đạo tiêu tan mà bị thiệt hại nặng, trong nháy mắt này gần như bị Thiên kiếp chém thành đống cặn bã!
Nếu không phải có món khí cục Chí Tôn chống đỡ, Gia Cát Xương Phong chỉ sợ đã phải chết thảm ở nơi này.
Cho dù không chết nhưng độ kiếp nhất định là đã thất bại, bản thân Gia Cát Xương Phong bị trọng thương đã ngất đi, Thiên kiếp chấm dứt, Gia Cát Xương Phong… vẫn là Chân Tiên đỉnh cao. Có thể sau khi hết tổn thương, cảnh giới của hắn có thể còn bị rớt xuống.
Trọng yếu nhất là, viên đạo tâm kia có thể vì vậy mà trầm luân xuống. Đây mới là vấn đề mấu chốt khiến đám người Gia Cát gia phải phẫn nộ và lo lắng!
Sau khi phát hiện ra người gây rối, bọn họ tức giận không kềm được, thề phải bằm thây vạn đoạn người này.
Hai bên không hề nói chuyện với nhau, trực tiếp xông vào đánh.
Sở Mặc một đao chém về phía lão tu sĩ cảnh giới Thiên Tiên đỉnh cao, nhìn như bình thản không có gì.
Lão tu sĩ này nghiến răng nghiến lợi:
- Tiểu súc sinh… đi chết đi!
Đưa tay chính là một đạo thần thông!
Vượt qua đánh Sở Mặc!
- Mau lui lại… hắn là Sở Mặc!
Nhóm tu sĩ Gia Cát gia đuổi tới sau trừng mắt rống to, muốn nhắc nhở lão tu sĩ/
Nhưng lúc này đã chậm.
Một đao kia của Sở Mặc vẫn là một đao do hắn tự nghĩ ra, nhưng đã thuần thục hơn so với thời điểm hắn chiến đấu cùng Trương Song Song!
Một đao chém nát thần thông do lão tu sĩ Gia Cát gia phóng xuất ra, sau đó chém về phía người lão tu sĩ này!
- A!
Lão tu sĩ lúc này cũng đã ý thức được nguy cơ muốn lui về phía sau, nhưng tốc độ của Sở Mặc thật sự là quá nhanh!
Trong chớp mắt đã vọt tới trước mặt hắn.
Sắc mặt lão tu sĩ tái nhợt, trong mắt lộ vẻ tuyệt vọng.
Răng rắc!
Một đao của Sở Mặc chém xuống, trực tiếp chặt đứt lão tu sĩ, mà thứ cũng bị chém đứt còn có Đạo Đài của hắn!
Nguyên Thần còn chưa đát tới Nguyên Thần hợp nhất của lão tu sĩ kia đánh về phía Sở Mặc!
Chẳng những không chạy trốn còn điên cuồng xông về phía Sở Mặc!