Mục lục
Thí Thiên Đao
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Đúng, ta cũng có ý này. Nếu chẳng may Nhân tộc kia quả nhiên là không thức thời như vậy, cũng không cần nhiều lời với bọn họ. Trực tiếp đi qua là được. Chỉ là như vậy, đối chúng ta mà nói, cũng gặp phải thương vong trọng đại. Ta tán thành kiến nghị của Lam đại trưởng lão, chuẩn bị cả hai. Quay đầu lại bên kia nếu thật sự không thức thời, liền trực tiếp liên hợp với thú tộc.

- Cứ như vậy, thú tộc bên kia nhất định sẽ nhân cơ hội giở công phu sư tử ngoạm.

Có người nói.

- Công phu sư tử ngoạm? Lẽ nào thần giới thành lập, bọn họ không có vấn đề gì sao?

Có người cười lạnh nói.

Chỉ có điều cũng có người đưa ra lo lắng của mình:

- Trong khoảng thời gian gần đây, bất kể là thế lực thú tộc, vẫn phù văn bên kia hình như đều rất bình tĩnh. Nhưng điều này có chút không đúng. Đầu tiên, bọn họ rất có thể sẽ liên hợp lại. Thứ hai, còn có một loại khả năng. Bọn họ có khả năng cũng sẽ nghĩ tới đi tìm Thiên Đế Nhân tộc kia tiến hành hợp tác.”

- Thế lực thú tộc và phù văn liên hợp lại, loại khả năng này tính là không. Giữa bọn họ... chính là tử địch! Căn bản không có khả năng liên thủ.

Đại trưởng lão Lam thị nói.

- Chỉ có điều, hai bên bọn họ đều nghĩ đến đi tìm Thiên Đế Nhân tộc kia hợp tác... Loại khả năng này tính ra, thật sự tồn tại.

Đại trưởng lão Lam thị cau mày:

- Cho nên chuyện này, phía bên chúng ta cũng nhất định phải tranh thủ thời gian. Hiện tại nhanh chóng lựa chọn ra người thích hợp, lại đi gõ cửa. Sau lần này, nhất định phải nói rõ tầm quan trọng của chuyện này... Ai, không được, ta tự mình đi một chuyến.

- Không được. Ngài quyền cao chức trọng, còn phải ở bên cạnh chủ trì rất nhiều chuyện. Loại chuyện này, làm sao có thể để cho ngài tự mình đi được. Hơn nữa, ngài vừa có chút hành động... Khẳng định có vô số ánh mắt ở phía sau nhìn chằm chằm vào. Nói không chừng kế hoạch của chúng ta liền trực tiếp bại lộ.

Ở một bên có người nói:

- Ta thấy hài tử Đỗ Duy kia cũng đủ trầm ổn. Hơn nữa hắn và Sở Thiên Đế kia chung quy đã từng quen biết. Lần này, vẫn để cho hắn đi. Thuận tiện đón cả hai hài tử kia trở về. Ai... Các ngươi nói xem, chuyện này thật sự không thể tưởng tượng nổi!

Đại trưởng lão Lam thị cũng thở dài một tiếng. Hắn cũng không nghĩ tới chuyện sẽ biến thành tình trạng này.

Lúc này, phía xa đột nhiên truyền đến hai sóng chấn động. Sau đó, đã có nhân ảnh cao tầng của ba Nhân tộc lớn báo cáo, nói hai người Lam Hiểu và Trần Phàm đã trở về!

- Bọn họ không ngờ đã trở về?

- Đây là có chuyện gì?

- Không phải nói...

Tất cả mọi người đều ngây ngẩn cả người. Ai cũng không nghĩ tới, loại thời điểm này, Lam Hiểu và Trần Phàm lại có thể trở về.

Lẽ nào Đỗ Duy vừa rồi đã nói dối?

Sắc mặt đại trưởng lão Lam thị bỗng nhiên trầm xuống. Ngay vừa nãy, hắn còn tiến hành ngợi khen đối với Đỗ Duy, cho hắn một vạn khối tinh thạch. Trên thực tế đây đã là một loại phần thưởng không tốt. Nhưng lúc này trong lòng của hắn đặc biệt khó chịu. Có một loại cảm giác bị người đùa bỡn. Hơn nữa, còn bị một hậu sinh vãn bối đùa bỡn.

- Đi. Gọi tên tiểu tử Đỗ Duy kia đến cho ta. Có chuyện gì, trực tiếp nói rõ ràng.

Bên kia không đợi đại trưởng lão Lam thị mở miệng, một trưởng lão Đỗ thị liền trực tiếp phân phó. Trên mặt hắn cũng mang theo vẻ đặc biệt lúng túng.

Những người ở đây đều là những người nào? Đều là một đám tồn tại đỉnh cấp tôn quý nhất trong thần giới! Bọn họ quyền cao chức trọng, đồng thời cũng có trí tuệ người bình thường khó có thể tưởng tượng được.

Sau khi nghe được tin tức Trần Phàm và Lam Hiểu trở về, trong nháy mắt bọn họ lại đoán được. Cho dù Đỗ Duy không hoàn toàn nói dối, nhưng lời của hắn... khẳng định không thể tin hoàn toàn!

Một đám nhân vật lớn bị một nhân vật tiểu bối đùa bỡn. Sâu trong nội tâm dâng lên sự phẫn nộ, tất nhiên là có thể tưởng tượng được.

Cho nên, Đỗ thị bên này trực tiếp hạ lệnh, đưa Đỗ Duy tới.

Càng là loại thời điểm này, ba gia tộc lớn bên này nhất định phải p đoàn kết. Bởi vì nếu như bên trong bọn họ phát sinh lục đục, như vậy vấn đề lại càng nghiêm trọng hơn. Đến lúc đó, thành lập thần giới hoàn mỹ mới, bọn họ bỏ lỡ nước cờ trên, thậm chí có thể sẽ bị phù văn tính mạng và thú tộc hung hăng chà đạp.

Đây là chuyện mà bất kỳ kẻ nào trong ba gia tộc lớn bên này cũng không có cách nào tiếp nhận được.

Cho nên, bất kể như thế nào, bọn họ đều phải giữ vững sự nhất trí.

Bất kể là trách nhiệm của ai, chỉ cần phạm sai lầm, người trong nhà nhất định càng phải nghiêm túc đi xử lý.

Bên kia hai người Lam Hiểu và Trần Phàm đã nhìn thấy bóng dáng bọn họ. Từ khí tức trên người hai người này có thể thấy, bọn họ đều chịu trọng thương. Điểm ấy, thật ra Đỗ Duy đã nói thật.

Chỉ có điều, hai người bọn họ nhanh như vậy đã trở lại, hiển nhiên nói rõ những lời Đỗ Duy nói là có sai lầm.

Sau khi hai người trở về, bọn họ tìm kiếm bóng dáng của Đỗ Duy trước tiên. Bọn họ rất muốn hỏi, tại sao Đỗ Duy muốn ném bọn họ lại, một mình chạy đi.

Ở trên đường, Lam Hiểu và Trần Phàm đã quyết định, phải ăn ngay nói thật. Bởi vì loại chuyện này căn bản là không thể lừa gạt được người khác!

Những nhân vật lớn trong ba gia tộc lớn kia đều là một đám tồn tại như thế nào?? Đó là một đám người trí tuệ lớn chân chính. Muốn ở trước mặt bọn họ nói dối, không chỉ cần dũng khí, cũng cần hành động vô cùng cao ninh. Bọn họ lựa chọn làm nô bộc cho Sở Mặc Thiên Đế, chuyện này Đỗ Duy đã biết. Hơn nữa hiện tại rất có khả năng hắn đã bán đứng bọn họ. Cho nên, bọn họ nên thản nhiên một chút, ăn ngay nói thật là được.

Cho dù bọn họ sẽ vì vậy mà chịu xử phạt, bọn họ cũng tiếp nhận.

Vì vậy, sau khi hai người trở về, căn bản không chờ mọi người đặt câu hỏi, liền trực tiếp triệt để giống nhau, trực tiếp nói ra kỹ càng tỉ mỉ tất cả mọi chuyện, hoàn toàn không có một chút giấu diếm nào.

Lam Hiểu và Đỗ Duy thậm chí trực tiếp đưa ra hình ảnh ký ức, để cho mọi người quan sát.

Bọn họ thẳng thắn thừa nhận vì sai lầm của mình dẫn đến nhiệm vụ lần này thất bại.

Từ đầu tới cuối, hai người đều không có nói Đỗ Duy một câu không phải. Nhưng càng như vậy, càng có vẻ Đỗ Duy là một tiểu nhân.

Những người ở đây là những người thế nào? Bọn họ tất nhiên có thể cảm giác được, trong lòng hai người trẻ tuổi này có oán niệm đối với chuyện Đỗ Duy ở giây phút cuối cùng bỏ qua bọn họ. Chỉ có điều, hai người này biểu hiện ra loại thái độ phúc hậu, cũng không phải là giả tạo.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK