Thân thể của Long Thu Thủy đều giận đến có chút run run, sau đó cắn răng nói:
- Muốn giết ta... Cũng không dễ dàng như vậy! Phương Hồng Nhạn, Đồng Ảnh, hai người các ngươi... Chẳng lẽ còn muốn tiếp tục xem náo nhiệt sao? Còn có người của Long gia... Đều chết ở đâu rồi? Lão tổ phái các ngươi tiến vào Thiên Lộ, không phải là để tìm kiếm cơ duyên … mà là bảo vệ ta! Lên hết cho ta! Giết Sở Mặc cho ta!
Phương Hồng Nhạn và Đồng Ảnh hai người liếc mắt nhìn nhau một cái, đều thở dài một tiếng, sau đó hai người cùng ra đi.
Theo sau, lại có mười mấy người ra đi, những người này, tất cả đều là người của Long gia. Nam nữ già trẻ đều có, chỉ có điều hiện tại trên mặt của bọn họ, đều mang theo vài phần không tình nguyện. Những gì Long Thu Thủy đã làm, thật sự làm cho Long gia rất mất thể diện. Tin là Long lão tổ ở đây, cũng nhất định sẽ cảm thấy mất mặt, không muốn để ý tới sống chết của hắn.
Nhưng không có cách, bọn họ cuối cùng là người của Long gia. Không thể trơ mắt nhìn Long Thu Thủy chết ở chỗ này, nói cách khác, cho dù Long Thu Thủy trước đây phạm sai rất lớn, sau khi về gia tộc, bọn họ những người này, cũng sẽ không có kết cục tốt.
Sở Thanh lúc này thản nhiên nói:
- Người của Long gia, muốn đánh nhau, chúng ta hầu tiếp, không chỉ có Long gia các người có người.
Thủy Y Y cũng nói:
- Thủy gia cũng có thể cùng các ngươi vui đùa một chút.
Theo sau, Sở Thanh và Thủy Y Y cũng chưa nói thêm gì, đã có mấy chục người từ trong đám người đi ra.
Khí tức những người này toàn bộ đều vô cùng mạnh mẽ, tu vi không ai thấp hơn Chân Tiên bậc cao!
Theo sau, Sở Thanh và Thủy Y Y hai người rõ ràng ngăn cản Đồng Ảnh và Phương Hồng Nhạn.
Long Thu Thủy trừng to mắt, cả giận nói:
- Các ngươi... Các ngươi thật sự phải xem Long Thu Thủy ta là địch?
Nói xong, Long Thu Thủy bỗng nhiên la lớn:
- Ai bảo vệ một mạng của ta, ta sẽ đem hai kiện chí tôn khí kia cho người đó!
Lần này, rất nhiều người cũng không bình tĩnh!
Hai kiện chí tôn khí, mua một tính mạng của Đế Chủ cũng đủ đó!
Hơn nữa Long Thu Thủy cũng không muốn dùng hai kiện chí tôn khí đổi mệnh Sở Mặc, chỉ là phải bảo vệ chính mình một mạng mà thôi.
Rất nhiều người tại thời khắc này, tâm tư tất cả đều lung lay.
Sở Mặc nói:
- Ai tiếp chuyện này, là kẻ địch của ta.
Tu sĩ Thiên giới bên này, lập tức hơi hơi rùng mình.
Vừa mới dâng lên ý niệm hưng phấn trong đầu, nháy mắt đã biến mất.
Không phải là không có người nghĩ tới: Nhiều người như vậy, ngươi còn có thể làm kẻ địch với tất cả mọi người sao? Nhưng nghĩ lại, người ở đây mặc dù nhiều, có thể không đồng lòng! Chí tôn khí ai cũng muốn, nhưng ai cũng muốn giành riêng cho mình!
Cho nên việc liên hợp rất nhiều người cùng nhau tạo áp lực Sở Mặc, căn bản không đáng tin cậy, … cho dù liên hợp rất nhiều người tạo áp lực cho Sở Mặc, Sở Mặc nhất định sẽ cúi đầu sao?
Lúc này, trong đám người bước ra một người, là một người đàn ông trung niên trong tửu lâu trước kia ở Huyền Không thành, hắn nhìn thoáng qua Sở Mặc, sau đó nói với Long Thu Thủy:
- Chí tôn khí giao ra đây, ta bảo vệ ngươi không chết.
Con ngươi quang lạnh lùng Sở Mặc nhìn về phía người đàn ông trung niên kia:
- Ngươi muốn nhúng tay vào chuyện này?
Người đàn ông trung niên thản nhiên nói:
- Tiền tài động nhân tâm, lợi ích quá lớn. Hai kiện chí tôn khí, đáng giá. Người trẻ tuổi, tha được cho người thì tha cho người đi.
Sở Mặc cười lạnh nói:
- Trước đây hắn mua Đế Chủ muốn giết ta, ngươi sao không đứng ra nói những lời này?
Người đàn ông trung niên khẽ mỉm cười:
- Bởi vì ngươi không có hai kiện chí tôn khí.
Long Thu Thủy bên kia sắc mặt khó coi đến mức tận cùng, tuy nói chính hắn nói ra điều kiện chí tôn khí đổi mệnh, nhưng thật sự để hắn lập tức đưa ra hai kiện chí tôn khí, lòng hắn cũng run run!
Trên người hắn, chỉ còn lại có một kiện chí tôn khí, nhìn vào là một bình hoa thông thường, nhưng bên trong đó, từng trồng qua một gốc cây Chuẩn Thánh Dược!
Chất liệu chủ yếu chậu hoa kia nghe nói là làm bằng thần kim, trong chậu chứa bảo đất hiếm có, chí tôn khí này, không có thể công kích, năng lực phòng ngự cũng không có gì đặc biệt, nhưng lại có thể nuôi dưỡng thần dược! Nghe nói ngay cả thuốc tiên cũng có thể ở cắm rễ nơi đó!
Vốn dĩ chí tôn khí này vẫn giấu ở tổ địa Long gia, không thể hiện cho người khác biết. Nhưng Long Thu Thủy đi Thiên Lộ, từ gia tộc mời ra thánh khí này, nghĩ nếu có thể có cơ duyện gặp phải được Chí Tôn Đại Dược, có thể dùng chậu hoa này lại hấp dẫn. Phía trước hiện ra cây Phong Quân Tử, Long Thu Thủy đã nghĩ dùng chậu hoa này để hấp dẫn nó. Kết quả chưa kịp lấy ra, Phong Quân Tử liền biến mất.
Trong lòng của hắn còn nghĩ quay đầu lại cũng phải lấy ít nhất một gốc chí tôn đại dược về. Không ngờ tới, tình hình bây giờ, lại ép hắn không thể không lấy ra kiện chí tôn khí này.
Lúc Long Thu Thủy lấy ra chậu hoa này, ánh mắt Sở Mặc và người đàn ông trung niên kia, đều sáng lên.
Ánh mắt của Sở Mặc vô cùng sáng, vì Thương Khung Thần Giám truyền tin tức cho hắn.
- Bảo bồn, bảo đất, có thể thay đổi địa chất bên trong không gian Thương Khung Thần Giám!
Người đàn ông trung niên kia hiển nhiên cũng phát hiện bồn hoa này có chỗ bất phàm, nhưng bản tính tham lam, lại làm cho hắn không kìm nổi nói:
- Còn một kiện chí tôn nữa đâu?
Lúc này, Long Thu Thủy vẻ mặt khó xử nhìn về phía Đồng Ảnh.
Món chí tôn khí đó, là của Đồng Ảnh đấy!
Là một tảng đá!
Tổ tiên Đồng gia từng xuất hiện một người chí tôn, nghe nói đã là chuyện của mấy mươi vạn năm trước. Tảng đá kia, là tổ tiên Đồng gia từ nơi sâu thẳm của vũ trụ mang về, nghe nói là thần thạch. Bỏ trong tay thưởng thức, sau đó sẽ sinh ra linh tính. Là một pháp khí công kích, khối đó được gọi là "Đả Thần Thạch" uy lực tương đối lớn!
Long Thu Thủy từng chứng kiến một lần, Đồng Ảnh dùng Đả Thần Thạch oanh kích một ngôi sao không cho là lớn lắm trong hư không, Đồng Ảnh lúc đó còn chỉ là một tu sĩ Thiên Tiên trung kỳ. Kết quả, một kích toàn lực, ngôi sao kia thiếu chút nữa bị đánh xuyên qua!
Cả trên bề mặt ngôi sao phát ra chấn động long trời lở đất, sau đó rất nhanh bị chia năm xẻ bảy, trực tiếp bị đánh nát!
Từ lúc đó, Long Thu Thủy đã lo lắng khối Đả Thần Thạch kia rồi. Nhưng hắn ỷ vào thân phận mình, không thể mở mồm đòi hỏi với Đồng Ảnh. Là vật tổ truyền, Đồng Ảnh cũng không thể đem nó giao cho người ta, vẫn luôn giữ trong tay Đồng Ảnh.