Những điều đó thật ra cũng không phải là điều làm Toa Lan tức giận nhất, mà làm cho Toa Lan giận không nhịn được là đám người nàng phái đi dám vi phạm quy tắc ngầm không cho phép tùy ý đánh giết kẻ yếu của Toa Lan đạo tặc hình thành vô số năm rồi, không cho phép tuỳ tiện ra tay với người già và trẻ em!
Đúng vậy, đây là một quy tắc ngầm, trên quy tắc của Toa Lan đạotặc cũng không viết rõ.
Dù sao bọn họ là cường đạo!
Cũng không phải hảo hán thay trời hành đạo, viết cái này làm gì?
Nhưng vô số năm qua, tất cả thành viên của Toa Lan đạo tặc đều vẫn tuân theo quy tắc ngầm này.
Bọn họ hung tàn, bọn họ băng lãnh, bọn họ khát máu, bọn họ khốnnạn. Bọn họ thậm chí việc ác bất tận, nhưng là bọn họ dường như chưa hề đụng vào quy tắc ngầm đó!
Hôm nay, bốn tên Tổ Cảnh mang theo hơn một trăm tu sĩ cảnh giới Đại Thánh đỉnh là thành viên của Toa Lan đạo tặc, vậy mà lại ở Thương Cổ Thành công khai tru diệt những dân chúng vô tội. Điều đó không khác gì đã cho hình tượng của Toa Lan đạo tặc một cái bạt tai nặng nề!
Mặc dù Toa Lan đạo tặc cho tới bây giờ không có hình tượng gì. Nhưng dù sao, trước đó, trong mắt bách tính bình thường, bọn họ cũng không tà ác đáng sợ như vậy.
Cho nên Toa Lan rất phẫn nộ.
Nàng thậm chí không hỏi ba thành viên Tổ cảnh trốn về kia đến cùng vì cái gì lại làm như thế mà hạ lệnh xử tử ba người đó.
Chuyện như này còn cần hỏi sao? Hiển nhiên là những gia tộc bên trong Thương Cổ Thành cho bọn chúng đầy đủ lợi ích rồi!
Các ngươi đã dám không chút do dự lấy lợi ích đó, vậy thì cũng đừng trách ta đối với các ngươi tâm ngoan thủ lạt. Toa Lan là lãnh tụ tuyệt đối của toàn bộ tổ chức Toa Lan đạo tặc, lời nói của nàng chính là ý chỉ, ý chí của nàng chính là toàn bộ ý chí của Toa Lan đạo tặc.
Sau khi xử tử ba tên Cự Đầu, sự tức giận của Toa Lan lây sang cả những gia tộc bên trong Thương Cổ Thành. Một đám thành sự không có bại sự có thừa lại dám dùng vhieeu bài Toa Lan đạo tặc làm đao trong tay các ngươi? Đã các ngươi bất nhân trước như vậy, cũng đừng trách Toa Lan ta bất nghĩa.
Nhưng Toa Lan lại không nghĩ rằng, Cổ Băng Băng sẽ đến nhanh như vậy. Thế mà so với nàng đoán còn sớm hơn mười ngày!
Xa xa, nhìn thấy nhóm người kia hạ xuống Thương Cổ Thành, khuôn mặt mị hoặc của Toa Lan nở nụ cười lạnh như băng:
- Một con nhóc thôi, vừa hay, cho ngươi một bài học nhớ đời! Ta nhân cơ hội này những gia tộc dám lợi dụng người của ta, bọn chúngcũng là cái đinh trong mắt tiểu nha đầu ngươi, nhưng bọn chúng lại là người Thương Cổ Thành. Ta xem ngươi sẽ lựa chọn như thế nào?
Toa Lan giống như nghĩ đến việc cực khoái trá, trên mặt nở nụ cười vui vẻ. Sau đó, nàng khẽ quát một tiếng:
- Đi!
Lần này thành viên Toa Lan đạo tặc đi theo Toa Landường như là toàn bộ thành viên nòng cốt của Toa Lan đạo tặc. Chỉ là tu sĩ Tổ Cảnh đã có hơn bảy mươi người. Còn lại hơn hai ngàn chín trăm người, tất cả đều cảnh giới Đại Thánh, đại đa số đều đã tiến vào cảnh giới Đại Thánhhậu kỳ thậm chí là đỉnh cấp. Không chỉ có như thế, những người này đều thân kinh bách chiến, thuộc về loại tu sĩ cảnh giới mặc dù chưa tới Tổ Cảnhnhưng chiến lực cũng là của cao thủ chân chính. Đều là người thường thấy cảnh tượng máu thịt bầy nhầy!
Đám người này thật ra đều là tu sĩ sống hoang dại sinh ra và lớn lên trong Thông đạo.
Toa Lan đạo tặc không thiếu tiền, cũng không thiếu tài nguyên, bòi dưỡng với người mới, cho tới bây giờ đều không hề tiếc. Những ngườinày cực kỳ trung thành với Toa Lan dường như không thể phản bội nàng.
Trừ phi Toa Lan chết, nhưng Toa Lan chưa từng bại, làm sao sẽ chết?
- Còn có một việc.
Toa Lan vừa bay trong hư không vừa trầm giọng nói:
- Bốn tên khốn kia một khi xuất hiện tung tích của bọn hắnthì đừng giết, ta muốn bắt sống! Người của ta cho dù phạm sai lầm cũng chỉ có thể để Toa Lan ta xử tử, bọn hắn có tư cách gì mà giết? Chốc nữa lãonương nhất định chiêu đãi bọn hắn cho tốt, để bọn hắn hiểu rõ kết quả khi đắc tội lão nương!
Rất nhiều người đều không nhịn được mà run run, không khỏi yên lặng trong lòng mặc niệm cho bốn kẻ quấy rối kia. Đắc tội toa Lan đại tỷ thật không có bất kỳ kết cục gì tốt. Đây cũng không phải là nói giỡn.
- Tuân mệnh!
Hơn ba ngàn người ầm ầm đáp ứng. Giờ khắc này, toàn bộ Toa Lan đạo tặc đều tuôn hết khí thế ra ngoài.
Cả hư không lập tức truyền đến một cỗ ba động khủng bố!
Sự chấn động đó lập tức truyền đến Thương Cổ Thành xa xôi.
Đám người Cổ Băng Băngdường như lập tức cảm ứng được.
Thương Cổ Thành không ai ra nghênh tiếp đám người Cổ BăngBăng, lão quản gia mở đường ngược lại muốn ra nghênh tiếp nhưng lại bị Cổ Băng Băng truyền âm cản lại. Lão quản gia là một ám vệ, Cổ Băng Băng không muốn bắt y lộ diện.
Phủ thành chủ ở Thương Cổ Thành, cũng không có một ai ngay cả một người hầu cũng không có!
Đoán chừng thành chủ mới tới như Cổ Băng Băng cũng coi như quá thất bại. Đường đường xuất thân từ Cổ Thần gia tộc, tới nhận chức thành chủ cả tòa thành vậy mà không ai ra nghênh tiếp. Mặc dù đã có chuẩn bị tâm lý, nhưng khi thật sự thấy được cảnh này, trong lòng Cổ Băng Băng vẫn cảm thấy rất khó chịu, mũi cũng ê ẩm.
Thiên Không lão tổ trầm giọng nói:
- Băng tiểu thư, không cần phải nghĩ nhiều như vậy, tất cả khó khăn ngày hôm nay đều là kinh nghiệm quý báu trong đời cô, chút khó khăn đó không tính là gì.
Lúc này, khí tràng bên Toa Lan đạo tặc hoàn toàn bùng nổ, giương nanh múa vuốt đánh tới bên này. Cổ Băng Băng vừa mới được Thiên Không lão tổ an ủi, tâm tư hơi ấm áp một chút lập tức biến thành băng lãnh. Trong nháy mắt nàng đã phẫn nộ, triệt để phẫn nộ!
Khinh người quá đáng!
Trong đầu nàng chỉ còn lại có bốn chữ này!
Nàng tới đây nhậm chức, nội bộ một người nghênh tiếp cũng không có; bên ngoài lại có cường địch xâm lấn. Cổ Băng Băng trong nháy mắt có cảm giác cực kỳ kích động. Nhưng nàng chung quy cũng là chủ tướng, không thể không tự kiềm chế được. Hít sâu một hơi, nàng u lãnh nhìn về phía bên kia.
Thực tế là, lúc này cả tòa Thương Cổ Thành chỉ là nhìn bề ngoài bình tĩnh, nhưng kỳ thật lại cuồn cuộn sóng ngầm. Không biết bao nhiêu ánh mắt đang nhìn chằm chằm bọn họ.
Lúc này, đám người Toa Lan đạo tặc đã bay đến nơi. Tốc độ của bọn chúng khá nhanh, có thể nói tới vô ảnh đi vô tung.