Mục lục
Thí Thiên Đao
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Được.

Giới Linh không hề tỏ vẻ làm khó, mà thẳng thắn giải đáp nhữngthắc mắc trong lòng Sở Mặc.

- Hàng trăm triệu năm nay, nàng ấy là đệ nhất thiên tài có một không hai trong Tinh Linh Tộc.

- Sở hữu Thất Khiếu Linh Lung Tâm mà bất luận sinh linh nào trong trời đất cho dù là Thần Tộc, Nhân Tộc, Thú Tộc hay các chủng tộc khác đều không có

- Chính thể chất đó của nàng đã quyết định thành tựu tương lai của nàng, chỉ cần nàng ta cố gắng thì có thể trở thành Chí Tôn!- Ngươi biết không? Không phải là có khả năng, mà chỉ cần nàng ấy chịu nỗ lực, thì nhất định có thể trở thành Chúa Tể hùng cứ một phương.

Thất Khiếu Linh Lung Tâm của nàng ấy, chỉ cần nàng ta muốn, trên đời không thứ gì mà nàng ta không học được.

- Đơn giản mà nói, nàng ta là sinh linh thích hợp tu luyện nhất trên đời này, nàng cũng là sinh linh thông minh nhất trên đời.

Giới Linh nhìn Sở Mặc:

- Còn về thân thế của nàng, ngươi có biết rõ không?Sở Mặc cứng họng trân trân nhìn Giới Linh, sau đó thất thần gật đầu:

- Rõ rồi

- Bây giờ đã hiểu lựa chọn đó của ngươi, với nàng ấy mà nói, là đả kích như thế nào rồi chứ?

Giới Linh nghiêm nghị nhìn Sở Mặc.

Sở Mắc ngẩng đầu, vẻ mắt khổ tâm nhìn Giới Linh:

- Vậy hiện tại ta nên làm thế nào mới có thể giúp được nàng?

- Rất đơn giản, hãy trở nên mạnh mẽ hơn!

Giới Linh nghiêm giọng nói.Sở Mặc trả lời:

- Nhưng hiện ta chỉ là một thiếu niên bình thường ở Nhân Giới, đến Trúc Cơ cảnh giới cũng chưa tới, thì làm sao mau chóng trở nên mạnh mẽ được?

Giới Linh ngẫm nghĩ một hồi, nói:

- Nếu ta không lầm, nha đầu đó năm nay vẫn chưa trưởng thành, nàng có lẽ còn khoảng vài năm nữa mới thực sự trưởng thành.

- Vậy là ý gì?

Sở Mặc có chút mơ hồ.

- Muốn biến nàng ấy thành Lô Đỉnh thì nhất định phải đợi sau khi nàng ta trưởng thành mới có thể.

Giới Linh thản nhiên đáp.

- Lô Đỉnh?

Sở Mặc hơi cau mày, hắn không hiểu hai chữ này nghĩa là gì, nhưng hắn tự hiểu đây chắc chắn không phải việc tốt.

- À, đúng vậy, sau khi nàng ấy trưởng thành, giao hợp với nàng, rồi rút lấy nguồn sức mạnh đã thành thục từ căn nguyên. Tinh linh thể vạn cổ vô song, thất khiếu tâm duy nhất trong trời đất Loại thể chất ấy sau khi trưởng thành sẽ sản sinh nguồn sức mạnh đủ khiến cho người tathăng tiến thẳng tới vị trí Chí Tôn.

Giới Linh nói.

- Cái gì?

Sở Mặc cảm thấy trong não mình ù ù một tiếng, một luồng máu nóng bốc lên, đôi mắt trong sáng cuồn cuộn giận dữ:

- Đúng là súc sinh mà!

- Nói đúng lắm.

Giới Linh nhìn Sở Mặc, bình tĩnh nói:

- Cho nên ngươi cần phải trong vòng vài năm có được sức mạnh ghê gớm, nếu như ngươi thực lòng muốn bảo vệ nàng.

- Đương nhiên! Ta nhất định sẽ bảo vệ nàng!

Sở Mặc nghiến răng nói:

- Cho dù là ai đi nữa, chỉ cần dám làm hại tới nàng, ta đều không tha cho.

- Tiểu tử, nếu chỉ nghiến răng nghiến lợi thì chả có ích gì đâu.

Giới Linh nói:

- Chịu cúi đầu, không ngừng biến mình thành kẻ mạnh hơn mới là điều ngươi cần phải làm.

Lúc này, Sở Mặc ngẩng đầu lên nhìn Giới Linh, trầm giọng nói:

- Ngươi có thể giúp ta không?Vào giờ phút này, Sở Mặc thậm chí còn chả muốn biết vị Giới Linh thần bí này là ai, cũng không muốn tìm hiểu sao y lại biết nhiều chuyện đến vậy, trong não hắn chỉ còn lại duy nhất một ý niệm: “Bất luận thế nào, đều không được để Kỳ Tiêu Vũ chịu một chút tổn hại nào.”

- Việc ta có thể giúp được ngươi không nhiều, tiểu tử, ta chỉ có thể chỉ dẫn cho ngươi một con đường, con đường này có lẽ không bằng phẳng, có thể đầy ắp khó khăn, thậm chí có thể nguy hiểm tới tính mạng.

Giới Linh hiền từ nhìn Sở Mặc:

- Ta chỉ có thể làm được nhiêu đó cho ngươi.

- Vậy là đủ rồi!Sở Mặc cúi người hành lễ trước Giới Linh:

- Bất kể gian nan ra sao ta cũng sẽ không bỏ cuộc.

- Vậy trước hết hãy đánh bại ta.

Giới Linh nhìn Sở Mặc, bình tĩnh nói.

- Đánh bại ngươi? Ngươi đang đùa sao?

Sở Mặc trợn tròn mắt nhìn Giới Linh, bặm môi bặm miệng.

- Cảnh giới hiện tại của ngươi có lẽ là Kim Thạch Chi Cảnh Ta sẽ dùng sức lực toàn thân để điều chỉnh về Kim Thạch Chi Cảnh, nhưng Kim Thạch Chi Cảnh của ta là trạng thái hoàn mỹ nhất trong cảnh giớiKim Thạch Đối với ngươi lúc này mà nói, có lẽ là một nhiệm vụ không thể hoàn thành được! Tuy nhiên, có một việc ta có thể đảm bảo với ngươi.

- Là gì?

- Ngươi chết rồi, có thể trực tiếp sống lại.

Giới Linh trả lời.

Sở Mặc không chút do dự nói:

- Vậy còn đợi gì nữa?Giới Linh nhìn Sở Mặc:

- Mùi vị cái chết không phải là dễ chịu đâu, ngươi đã chết một lần rồi lẽ nào còn không sợ sao?

- Nếu sợ hãi mà giải quyết được hết các vấn đề, vậy thì ta sợ.

Sở Mặc nói.

Giới Linh mỉm cười nhìn Sở Mặc, gật đầu:

- Tốt, tiểu tử, tấn công ta đi!

Giới Linh vừa dứt lời, Sở Mặc đã rút thanh Thí Thiên ra, một đao chém về phía Giới Linh.Đoạt hồn!

Một đao này… vô cùng kinh diễm, tuy chỉ là đao đầu tiên của U Minh Bát Đao, nhưng trong đao ý của một đao này ẩn chứa sát khí. Cho chù là võ giả Minh Tâm Cảnh, cũng hoàn toàn không có sức chống cự gì.

Nhưng một đao này đối với Giới Linh mà nói… lại giống như trang trí.

Thậm chí Sở Mặc không có nhìn rõ thân hình của Giới Linh là động như thế nào, thì đã tránh được một đao kinh diễm này.

Chẳng những tránh được, hơn nữa còn xông tới trước mặt Sở Mặc.

Sau đó.

Giới Linh giơ tay đánh ra một chưởng, trực tiếp vỗ vào sau ót Sở Mặc

Một chưởng bình thản không có gì lạ, cơ hồ nhanh làm người ta hoàn toàn không kịp phản ứng lại, không có chỗ nào để hắn khen ngợi.

Ít nhất so với những chưởng pháp Sở Mặc từng thấy qua, một chưởng này của Giới Linh…. quả thật kém một chút.

Nhưng … chính một chưởng như vậy lại trực tiếp đập vỡ đầu Sở Mặc.

Thậm chí Sở Mặc có thể nghe thấy rất rõ tiếng xương đầu mình vỡ nát. Cảm giác rợn tóc gáy này và vô lực đối mặt với cái chết, làm Sở Mặc thậm chí có cảm giác tuyệt vọng.

Hắn lại chết một lần nữa!

Trước đây hắn bị ngàn dặm truy sát, cũng từng rất nhiều lần sống sót bên ranh giới sinh tử. Nhưng đó dù sao cũng là ranh giới… so với mùi vị của cái chết thật sự, hoàn toàn không giống.

Tuy trước đây hắn đã từng “chết” qua một lần. “chết” dưới kiếm của Kỳ Tiêu Vũ.

Nhưng Sở Mặc lúc đó cũng không có sợ hãi gì. Trong lúc nản lòng thoái chí, dùng đầu đập vào kiếm của Kỳ Tiêu Vũ, cũng chỉ là đau một chút mà thôi.

Nhưng nỗi đau đó, không bằng nỗi đau trong lòng hắn.

Lần này… không giống!

Đối mặt với một chưởng này của Giới Linh, Sở Mặc hoàn toàn không có bất kỳ năng lực kháng cự gì.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK