- Ngu gì? Chuyện như vậy sao nói ra ngoài được? Nói ra làm gì? Toàn bộ cổ tộc họ Kỷ chúng ta bây giờ không có một thái thượng cổ tổ nào. Nói chuyện này ra rồi, thì thái thượng cổ tổ của cả mười ba cổ tộc đều cảm thấy bất an. Ai còn dám đi tìm đại ma chịu chết nữa? Bọn họkhông chết, tương lai khi thế giới lối đi an bình trở lại, các loại đại ma vương về nhà rồi, chúng ta phải làm sao bây giờ? Những gia tộc còn thái thượng cổ tổ sẽ bỏ qua cho chúng ta sao?
Một vài người muốn đem tin tức này truyền ra ngoài đều trợn tròn mắt, ngẫm lại cũng thấy đúng thật.
- Ngậm miệng! Ngậm miệng! Chuyện này phải bảo mật nghiêm ngặt, nếu ai dám nói ra, thì đó chính là kẻ phản bội cả cổ tộc họ Kỷ! Đến lúc đó chẳng những sẽ bị trục xuất khỏi gia tộc, mà còn phải chịu gia pháp! Hết thảy người thân kẻ đó đừng hòng thoát!
Có trưởng lão cổ tộc họ Kỷ trực tiếp hạ lệnh.
- Đúng, ngậm miệng, ngậm miệng!
Rất nhanh, phía cổ tộc họ Kỷ đi đến thống nhất.
......
Lúc này, Sở Mặc đã rời lãnh thổ quốc gia của cổ tộc họ Kỷ, hắn đi tới hướng xa hơn về phía Tây.
Hắn cần tìm nơi chữa thương.
Thực ra nơi an toàn nhất phải là trở lại bên vương tộc họ Sở. NhưngSở Mặc vẫn muốn rèn luyện chính mình. Hắn biết, giải quyết những cổ tộc này xong, kẻ địch mà tương lai hắn phải đối mặt còn mạnh hơn nhiều!
Chỉ có đi qua những cuộc chiến sinh tử căng thẳng cao độ thế này, cảnh giới của hắn mới có thể tăng lên trên diện rộng trong thời gian ngắn!
Hắn muốn bước vào cảnh giới thái thượng, muốn trở thành kẻ mạnh hơn!
Chỉ có như vậy, hắn mới càng thêm vững tin để đối mặt với mọikhiêu chiến.
Tuy là bên cổ tộc họ Kỷ đã hạ lệnh ngậm miệng, nhưng ba cổ tộc họ Vân, họ Dương, họ Sở bên này lại đã biết chuyện Công Tôn Chỉ gặp nạn rồi!
Bởi vì họ đã đặt một món pháp khi theo dõi trên người Công Tôn Chỉ, và cũng đã được Công Tôn Chỉ gật đầu.
Món pháp khí kia sẽ tự động truyền tin tức về cho thái thượng cổ tổ của ba cổ tộc này nếu Công Tôn Chỉ gặp nạn. Cho nên, trong nháy mắt khi Công Tôn Chỉ ngã xuống, mười một gã thái thượng cổ tổ của cổ tộc họ Dương, họ Vân cùng họ Sở đều biết tất cả rồi!
Lúc này pháp thân của họ toàn bộ tụ về một chỗ. Hai mặt nhìn nhau, hoàn toàn không thể tin được đây là sự thực.
- Phật Đà vô lượng… vậy mà còn ra tay với cả người ngoài mười ba cổ tộc?
- Lúc trước không phải Hứa Thiên Tiếu đạo hữu đã truyền tin tức hai vị kia sẽ không ra tay với thái thượng cổ tổ nằm ngoài mười ba cổtộc ra hay sao?
- Hiển nhiên điều này… lúc đó chỉ là một tin tức giả, hiện giờ mới là thật. Chẳng qua bị làm giả thôi.
- Ý của ngươi là, Sở Mặc cùng hai vị kia, cố ý bày cái bẫy này ra?
- Các ngươi thấy sao? Ta thì cảm thấy là như vậy. Nếu không, không còn cách nào khác để giải thích chuyện ấy. Hứa Thiên Tiếu đạo hữu có qua lại với ta, y không phải loại âm hiểm thế này, đến cảnh giới như chúng ta hẳn rất rõ ràng rồi, nói dối như cuội kiểu đó thì sẽ phải gánh nhân quả lớn nhường nào chứ.
- Đúng vậy… thế bây giờ chúng ta phải làm gì? Lẽ nào cứ chờ chết như vậy sao?
Có thái thượng cổ tổ tỏ vẻ oán hận:
- Ta không rõ vì sao hai vị kia lại muốn ra tay với chúng ta? Nếu bọn họ thật sự muốn tiêu diệt chúng ta, sợ rằng đã ra tay từ bao nhiêu kỷ nguyên trước rồi. Hơn nữa… họ còn có nhiều cơ hội tốt hơn. Vì sao phải là hiện tại?
- Chuyện như vậy không có gì là khó hiểu cả. Những thái thượng cổ tổ như chúng ta đã trở thành gánh nặng cực lớn cho thế giới này rồi.
Có người thở dài nói.
- Lẽ nào hai người bọn họ không phải gánh nặng sao? Cảnh giới như họ cần tài nguyên hơn chúng ta nhiều!
Có người tức giận vô cùng.
- Vậy thì sao? Tài nghệ của chúng ta không bằng người ta. Mặc dù là tu sĩ cảnh giới thái thượng, nhưng chung quy lại không phải mạnh nhất trên đời này.
- Các ngươi có cảm ứng được dường như sáu thái thượng cổ tổ của gia tộc cổ thần lúc trước đã ra tay với kết giới hay không. Hay là chúng ta cũng làm như vậy?
Có người đề nghị. Tuy nhiên đề nghị này đã bị gạt bỏ thẳng thừng.
Bởi vì bọn họ biết hai vị kia sẽ không cho phép chuyện đó lặp đi lặp lại nhiều lần, nếu họ thực sự làm vậy, thì kết quả sẽ chỉ càng hỏng bét hơn mà thôi!
- Chúng ta cũng không thể cứ chờ chết ở đây như vậy được?
Một thái thượng cổ tổ họ Sở cắn răng nói:
- Cùng lắm thì mười một thái thượng cổ tổ chúng ta cũng học bốn cổ tổ họ Kỷ, trực tiếp phong ấn thực lực đến cảnh giới tổ cảnh tối cao, mười một chọi một, ta không tin hắn còn có thể chịu đựng được!
- Đây cũng là một cách, chỉ sợ như vậy thì hai vị kia vẫn sẽ ra tay thôi. Lẽ nào tới hôm nay mà các ngươi cũng chưa rõ sao? Hai vị kia không chỉ muốn mượn tay Sở Mặc diệt trừ chúng ta, mà cũng đang bảo vệ lấy hắn nữa.
Một gã cổ tổ thuộc cổ tộc họ Sở hơi đau khổ nói.
- Dù sao cũng còn hơn là chờ chết! Chân thân của ta cứ đến đây luôn đã!
- Ta cũng vậy!
- Ta cũng vậy!
- Cứ quyết định như vậy đi!
Một đám thái thượng cổ tổ gần như đã bị ép cho phát điên trực tiếp quyết định.
Hết thảy bản tôn của các cổ tổ đều lập tức tới nơi gần nhất là lãnh địa cổ tộc họ Vân, họ muốn chờ Sở Mặc ở đây, quyết một trận tử chiến với Sở Mặc!
Tuy nhiên trong quá trình này, cổ tộc họ Dương, họ Vân và họ Sở cũng cùng làm ra một quyết định vô cùng anh minh. Mỗi bọn họ đều đem hai phần ba tài sản gia tộc dâng cho Liên minh Tinh Anh, đồng thờibảo đảm đi bảo đảm lại tuyệt đối sẽ không phạm phải lỗi như cổ tộc họ Kỷ.
Mặc dù lúc trước Sở Mặc không ra tay tàn sát trên lãnh địa quốc gia cổ tộc họ Kỷ, nhưng dù sao vẫn là người bên cổ tộc họ Kỷ bội bạc trước. Thứ này cũng tương đương với việc phải nợ Sở Mặc một nhân quả to lớn. Nói không chừng lúc nào đó vị ma vương tóc trắng kia buồn bực, lại đi giết hết một loạt. cổ tộc họ Kỷ nhất định là khổ không nói nổi.
Cả thế giới lối đi cuồn cuộn sóng ngầm.
Chiến tranh với sinh linh vùng tối còn đang, nhưng tốc độ hủy diệtmười ba cổ tộc cũng khiến mọi người rùng mình.
Mới qua bao nhiêu năm chứ?
Cổ tộc Đông Phương bị diệt, cổ tộc họ Triệu bị diệt, gia tộc cổ thần tổn hao nguyên khí nặng nề, tuy không bị diệt, nhưng cũng đã khác xưa. Cổ tộc họ Kỷ cũng trở thành gia tộc hạng hai, dựa theo lộ trình của Sở Mặc, thì kẻ xui xẻo tiếp theo về cơ bản sẽ là cổ tộc họ Dương, họ Vân và họ Sở.