- Đa tạ đạo hữu thành toàn!
Sở Mặc không biết nên nói gì, bởi vì điều này thật ra là ý nghĩ của bản thân hắn, chẳng qua... thông qua phân thân này để nói ra miệng thôi.
Lúc này, bầu trời trên đỉnh đầu đột nhiên dầy đặc kiếp vân!
Trong nháy mắt Sở Mặc đã biết nguyên nhân, hóa ra sau khi ngụm máu đó rót vào trong phân thân thì phân thân đỉnh cao lại muốn độ kiếp! Thánh Nhân kiếp!
Sở Mặc liếc mắt nhìn Giám Thần, ánh mắt của Giám Thần hơi sáng lên, như nghĩ tới điều gì, nói với Sở Mặc:
- Thật sự là mệnh rồi... xem ra, ngài ở kiếp này thật sự có thể thành! Nếu đây là ý trời, vậy... ngài dung hợp phân thân này đi thôi.
- Có ý gì?
Sở Mặc hơi khó hiểu.
Giám Thần thở dài nói:
- Năng lực của ta là chứng giám vạn vật thế gian, điều này bao gồmthể lực, thật ra chính là đời trước ngài giao cho ta. Phân thân này sau khi dung hợp với máu huyết mà ngài phun ra thì xảy ra dị biến ngay cả ta cũng không nghĩ tới. Tương lai con đường trưởng thành của nó cũng không hề kém ngài! Nói cách khác... là ta sai rồi, huyết mạch của cha mẹ ngài dung hợp lại với nhau sẽ sinh ra một cao thủ thật sự. Cho nên, bây giờ ngài luyện hóa dung hợp phân thân này thì có thể qua thẳng Đại Thánh Thiên kiếp, sau đó ngài có thể sẽ đi lên một con đường mà người khác không ai có thể suy diễn được. Lời nói này là năm đó chính ngài đã từng nói, chỉ là chúng ta đều không thể tin được thôi. Bây giờ xem ra là sự thật rồi!
Giám Thần nói rồi hóa thành môt tia sáng bay vào trong ngực SởMặc.
Mười viên trở về vị trí cũ, trong phút chốc, tòan bộ mặt trên của Thương Khung Thần Giám phát ra khí tức khó có thể tưởng được và cả ánh sáng vô lượng.
Sau đó nó tự bay lên, bao phủ cả một phương trời, trong phạm vi mười tỷ dặm tạo thành một lớp phòng ngự ánh sáng cực đại.
Vừa lúc chặn Bắc Đẩu Lão tổ vừa chạy tới ở bên ngoài.
Thanh âm của Thương Khung Thần Giám lọt ngay vào trong tinhthần của Sở Mặc:
- Ngài yên tâm dung hợp phân thân, an tâm độ kiếp. Bắc Đẩu lão tổ, ông ta sẽ không vào được.
Cơ thể của Sở Mặc khẽ chấn động, lập tức đôi mắt của hắn dần dần khôi phục lại sự tỉnh táo.
Hắn nhìn phân thân, phân thân cũng nhìn hắn.
Bọn họ vốn là một thể!
Thần thức giống nhau, tinh thần giống nhau, chính là một người! Cho nên muốn dung hợp lại không có bất kỳ trở ngại nào! Quả thực như chuyện nước chảy thành sông vậy!
Tiếp đó bọn họ nhìn nhau cười, đều đi về phía nhau. Hai thân ảnh cứ như vậy hòa thành một thể.
Ầm!
Hư không trên đỉnh đầu, phía trên cao tuyệt đỉnh, một tia thiên lôi khủng bố trong nháy mắt đã giáng xuống.
Thiên kiếp Đại Thánh! Biến thành Thiên kiếp của cảnh giới Đại Thánh!
Hơn nữa, Sở Mặc gặp Thiên kiếp Đại Thánh khủng bố hơn rất nhiều so với những tu sĩ Thánh Nhân đối mặt với Thiên Kiếp cảnh giới Đại Thánh!
Ngay cả Bắc Đẩu lão tổ ở ngài mười tỷ dặm cũng bị kinh sợ. Ông ta nhíu mày nhìn phía kiếp vân trên trời cao, sau đó sắc mặt tối tăm nhìn thoáng qua màn hào quang phòng ngự mà Thương Khung Thần Giám phóng ra, lạnh lùng quát:
- Muốn độ kiếp? Nằm mơ! Nói xong, ông ra ra tay!
Giữa một chiêu này đã gồm cả Đại Đạo vô tận của trời đất. Dường như thế của Bắc Đẩu Đại Vực toàn bộ đều tập trung trên người của Bắc Đẩu lão tổ.
Đây mới là nguyên nhân mà ông ta không hề lo lắng khi đuổi theo Sở Mặc!
Là Chúa Tể thật sự của toàn bộ Bắc Đẩu Đại Vực, với tư cách là Vương hùng mạnh nhất của cả thế giới, toàn bộ thế của Đại Vực đều ở trên một mình ông ta. Bắc Đẩu lão tổ lấy thế này ra để oanh kích phòng ngự do Thương Khung Thần Giám hình thành, muốn chen ngang độ kiếp của Sở Mặc. Ông ta phải ra tay ngăn cản Sở Mặc bước vào cảnh giới Đại Thánh.
Một tia sáng sáng lên từ trên người Bắc Đẩu lão tổ.
Toàn bộ Bắc Đẩu Đại Vực chỉ có một tia sáng này đang không ngừng khuếch tán!
Gần như ngay lập tức đã bao trùm toàn bộ Bắc Đẩu Đại Vực. Sau đó, toàn bộ đại lục của Bắc Đẩu Đại Vực trong nháy mắt đã chia năm xẻ bảy, những chỗ cách nơi này gần nhất hoàn toàn bị phá hủy, biến mất không còn thấy tăm hơi.
Ở nơi xa xôi vô tận này, long mạch đổ, núi non đổ, đất đai nứt ra, từ trên xuống dưới làm cho cả Bắc Đẩu Đại Vực trong nháy mắt đã bị chìm xuống.
Giống với năm đó ở Viêm Hoàng Đại Vực, một kích này của Bắc Đẩu lão tổ đánh nát toàn bộ Bắc Đẩu Đại Vực.
Không biết có bao nhiêu sinh linh trong nháy mắt đã không hề haybiết mà hóa thành tro bụi của vũ trụ. Tinh thần của bọn họ, đạo của bọn họ, huyết khí trên người bọn họ cũng hóa thành vô số nước lũ hội tụ lại phía Bắc Đẩu lão tổ.
Rót thẳng vào cơ thể của Bắc Đẩu lão tổ.
Thế trên người Bắc Đẩu lão tổ trở nên mạnh hơn! Trên người của ông ta thậm chí còn phát ra ánh sáng thần thánh chỉ có Cự Đầu mới có!
Bắc Đẩu Đại Vực vỡ thành vô số mảnh bay về nơi xa, hoặc là bay lên, hoặc là rơi xuống, hoặc là... bay vào trong vũ trụ không biết tên.
Những khối vụn nhỏ đó dưới quy luật của Thiên Đại tạo thành vô số ngôi sao. Tất cả lớn hay nhỏ, số lượng vô số, khó có thể đếm hết.
Ở chỗ Bắc Đẩu Lão Tổ, cả mảnh trời đất hoàn chỉnh cũng chỉ còn lại phòng ngự ánh sáng mà Thương Khung Thần Giám hình thành vây quanh Sở Mặc đang độ kiếp.
Một kích này của ông ta bắn chìm một Đại Vực nhưng nhưng khôngcó một chút hiệu quả nào.
Phòng ngự của Thương Khung Thần Giám, thậm chí ngay cả một chút gợn sóng... Đều không có!
Bắc Đẩu lão tổ hoàn toàn sợ ngây người. Ông ta không ra tay tiếp, một kích mới rồi cũng gần như là một kích mạnh nhất của ông ta rồi. Nói cách khác, cho dù ông ta lại dùng công kích mạnh mẽ hơn, phòng ngự này cũng sẽ vẫn chắn ngang giữa ông ta và Sở Mặc, tuyệt đối không bị phá...!
- Điều... điều này sao có thể? Vẻ mặt Bắc Đẩu lão tổ giật mình và chấn động.
Chúa Tể của Bắc Đẩu Đại Vực gần như là Cự Đầu Tổ Cảnh, ánh mắt có thần sắc hoàn toàn không dám tin, ông ta thật sự bị dọa sợ rồi.
Lúc này, có vô số thần thức không hề che dấu mà kéo về phía Bắc Đẩu Đại Vực.