Trong đó, cấm địa Hắc Vũ được coi là cấm địa đứng đầu trong ba cấm địa. Cấm địa này cũng dễ dàng khiến người khác bị đánh lừa nhất, bởi vì khi nó không có mưa màu đen rơi xuống thì nhìn chẳng khác gì nơi khác ở sân thí luyện. Rặng núi dọc ngang, hồ nước trải rộng, sông suối chảy dài, một cảnh tượng dào dạt sức sống. Không phải nhiều lời, tinh khí ở đây khá là nồng đậm. Bất cứ sinh linh nào tới đây đều sẽ không cảm thấy nguy hiểm chút nào, ngược lại còn coi đây là nơi đắc địa để tu luyện.
Nhưng không có ai biết lúc nào thì nơi này sẽ xảy ra mưa đen. Mưa màu đen có thể dễ dàng hủy diệt đạo hạnh của vạn vật sinh linh, nhưng lại không mảy may thương tổn đến hoa cỏ cây cối nơi này.
Nhất là khi mưa đen rơi xuống, khắp cấm địa sẽ xuất hiện một sức mạnh lạ thường, dẫn dắt mọi người tu luyện, khiến họ không thể sử dụng bất cứ phép thần thông nào. Chỉ có thể cố gắng chống chọi với mưa đen trong không trung. Để mặc cho nước mưa xói mòn đạo hạnh của bọnhọ.
Hàng năm người và tu sĩ không thuộc loài người chết trong cấm địa Hắc Vũ rất nhiều. Vô số người biết rõ cấm địa Hắc Vũ nguy hiểm tới mức nào, nhưng vẫn giữ tâm lý may mắn, tới nơi này. Bởi vì ở đây có thể đạt được lượng lớn dược liệu cao cấp, khoáng thách quý hiếm, cùng với… cơ duyên khó tin.
Cơ duyên này có thể là sự ngộ đạo, có thể là một bộ công pháp hình thành từ thiên nhiên, cũng có thể là một loại kim loại thần hiếm có… Thậm chí, còn có thể gặp được mảnh vỡ của thần thức cực kỳ cổ xưa. Không ai biết những mảnh vỡ thần thức này là của ai, chỉ biết chúngmạnh tới không thể tin nổi. Chỉ cần có được một mảnh, dù là Thánh Nhân cũng thu lấy trợ giúp lớn lao.
Mưa đen giăng khắp nơi, cho dù ngươi có trốn vào hầm sâu vạn dặm cũng không thể tránh được nó.
Trong cấm địa Hắc Vũ còn có một thứ khủng bố tồn tại, trong mắt nhiều người, nó còn đáng sợ hơn cả mưa đen.
Cây giết người, cỏ giết người, đá giết người… Trong cấm địa Hắc Vũ, bất cứ một thứ mà ngươi không thể ngờ tới đều có thể hóa thành sát thủ khủng bố, triển khai công kích trí mạng với ngươi. Thứ này, càng khó lòng đề phòng hơn so với mưa đen.
Cấm địa Khô Diệp chính là nơi trấn áp con khỉ kia ở đầu đường. Cũng là vùng đất chết chóc. Sở dĩ cấm địa này mang tên Khô Diệp (lá khô) chủ yếu vì mang ý nghĩa liên tưởng. Chỉ cần là kẻ tu hành, chỉ cần là sinh linh có đạo hạnh trong mình, vừa tiến vào cấm địa thì đạo hạnh sẽ như lá khô héo úa, theo gió mà rụng. Rồi sẽ không ngừng tiêu tan.
Hơn nữa, đây còn là một quá trình không thể xoay chuyển!
Nói cách khác, bất kể là ai, chỉ cần tới cấm địa này đều sẽ bị hao tổn đạo hạnh! Nhưng quá trình này lại là một quá trình vô cùng chậm rãi, không khiến người ta nhận ra ngay. Càng là tu sĩ hùng mạnh thì sẽ càng không thèm để ý tới chút tổn thất này. Nhưng không hẳn vậy, càng là cao thủ hùng mạnh, càng không thể khiến đạo hạnh của bản thân bị hao tổn.
Trong cấm địa Khô Diệp, còn có mấy nơi mấu chốt, một khi xâm nhập nơi đó, tốc độ hao tổn đạo hạnh lập tức sẽ tăng lên gấp bội!
Vấn đề là, trước khi vào đó, mọi người đều không biết đây mới là nơi nguy hiểm nhất.
Trong cấm địa Khô Diệp còn có vài nơi sẽ tản ra khí độc, dù làThánh Nhân cũng sẽ bị độc này lây nhiễm. Độc có đủ loại, quả thực chính là đủ loại. Một khi trúng độc, nhất định phải thoát khỏi nơi đó ngay, nếu không sẽ bị độc chết ngay lập tức. Cho dù có thể thoát ra, thì cũng chưa chắc đã tìm ra thuốc giải. Cho dù là đấng tối cao cũng chỉ đành bó tay hết cách.
Cho nên, cấm địa Khô Diệp còn có tên gọi là nơi cực độc.
Nếu nói cấm địa Hắc Vũ là cấm địa đứng đầu trong tam đại cấm địa, thì cấm địa Khô Diệp chính là nơi độc nhất. Giống như một con rắn độc, nhìn chằm chằm từng sinh linh tới gần nó. Cấm địa cuối cùng, cấm địa Hoàng Thạch.
Nghe nói bên trong cấm địa Hoàng Thạch đều là những tảng đá lớn nhỏ màu vàng, bên trên mang vân đá tự nhiên. Có vân thì như sông dài núi lớn, có vân thì như bầu trời đêm đầy sao, có vân thì như bức tranh hoa lá cá chim. Tất cả tảng đá màu vàng này đều tinh xảo đẹp đẽ lạ thường. Cảnh sắc bên trên sống động, vô cùng có linh khí.
Vật như vậy mặc cho là ai đều không dằn lòng nổi mà muốn lấy mấy viên cất trong nhà. Quả thực là vật trang trí cao cấp nhất.
Nhưng nếu có ai làm vậy, thì chỉ sợ là cách cái chết không xa. Bởi vì mỗi cảnh vật bên trên mỗi tảng đá này… đều là thật! Không biết lúc nào sẽ bất thình lình hút sinh linh đi ngang qua vào trong, sau đó vĩnh viễn bị vây khốn lại.
Nghe nói đã từng có một tu sĩ cảnh giới Đại Thánh không tin, muốn tự trải nghiệm một phen, chọn một viên có cảnh tượng sông dài núi cao, sau đó liền bị hút vào trong.
Dưới sự chứng kiến của rất nhiều người, vị đại tu sĩ cảnh giới Thánh Nhân này bị nhốt bên trong tảng đá vàng suốt bảy mươi năm. Ngay khi rất rất nhiều người cho rằng có thể Đại Thánh này sẽ gục ngã, thì y chạy thoát khỏi tảng đá vàng, toàn thân đẫm máu. Sau đó, tảng đá này liền nứtvỡ.
Sau đó, tên Đại Thánh kia kể lại quá trình xảy ra trong đá vàng. Theo lời y nói, thực ra thế giới bên trong đá vàng cũng không khủng khiếp. Giống như cảnh tượng in trên vân đá, đó là một nơi hoa thơm cỏ lạ, cảnh sắc tươi đẹp mỹ lệ. Nhưng mấu chốt là, trong thế giới này chẳng có một xíu linh khí, tinh khí nào. Ở đây, ngươi không thể nào tu luyện được, thậm chí là không vận dụng được bất cứ đạo hạnh gì!
Nói cách khác, sau khi vào đó, ngươi chẳng khác nào bị phế, bị vây khốn chặt chẽ trong đó. Hơn nữa, thời gian bên trong và bên ngoài không giống nhau. Theo lời vị Đại Thánh kia, thì y mới ở trong đó cóbảy ngày thôi!
Nhưng bên ngoài, ở đại vũ trụ đầy đủ các quy tắc như La Thiên Tiên Vực, thời gian đã trôi qua bảy mươi năm!
Thiên hạ to lớn, không điều kỳ lạ nào là không có. Nhiều sự việc thần kỳ dù là lớp người như Đại Thánh cũng không thể nào giải thích được.
Cuối cùng, vị Đại Thánh nọ chỉ có thể tự thiêu đốt tinh huyết của bản thân, phá vỡ thế giới kia, cố gắng vọt ra. Đó còn là kẻ có tu vi như y, chứ đổi thành người khác bị hút vào, chỉ sợ sẽ thực sự bị nhốt trong đó rồi.