Sau đó, Kim Lý lão tổ trực tiếp gọi thủ hạ tới, bảo bọn họ âm thầm tìm kiếm người của quân đoàn cường đạo, đồng thời liên lạc với những người đó, mói cho họ biết, Phi Ngư Giới ở đây, có vô số sinh linh Nhân tộc đang sinh sống...
- Ừ, chính là như vậy. Tất cả đều đi đi! Đều đi cả, lão tổ cũng sẽ được thanh tịnh.
Kim Lý lão tổ híp mắt, lấy tay nhẹ nhàng vuốt ve hai sơi ria mép màu vàng bên miệng của mình.
Trong lúc bất chợt, trong hư không, truyền đến một sóng chấn động. Lúc này chân mày Kim Lý lão tổ rướn lên, lạnh lùng quát:
- Khách xấu phương nào, không mời mà tới? Chẳng lẽ cho rằng Phi Ngư Cung của ta là nơi ngươi muốn tới thì tới sao?
Lúc này, có số lượng lớn tu sĩ, thậm chí bao gồm không ít tu sĩ Nhân Tộc, trong nháy mắt từ các nơi lao tới. Trên người tất cả bọn họ đều tràn từng đợt sát cơ khủng khiếp.
Trong hư không truyền đến một tiếng cười khẽ:
- Kim Lý lão tổ từ trước đến nay là một cường giả khiến tại hạ bội phục. Tại hạ không có bất kỳ lòng bất kính nào. Chỉ là nghe Kim Lý lão tổ vừa nói muốn tìm chúng ta, cho nên, liền không nhịn được hiện thân. Mạo muội rồi. Mong hãy tha lỗi.
Mắt Kim Lý lão tổ trợn trừng, hai cái ria màu vàng trên miệng cũng không nhịn được run rẩy vài cái. Sau đó hắn hít sâu một hơi, thầm nghĩ: Người này thật mạnh! Ta đang phân phó thủ hạ đi tìm người của quân đoàn cường đạo, mặc dù không có sử dụng truyền âm, nhưng đối phương vẫn có thể nghe được tất cả. Trong lúc đó, ta lại không thê nào cảm ứng được sự tồn tại của đối phương. Vậy chẳng phải là nói... Ta không bằng đối phương?
Nghĩ đến đây, trong lòng Kim Lý lão tổ lại có cảm giác rất không thoải mái.
Lúc này, âm thanh trong hư không kia tiếp tục truyền đến:
- Kim Lý lão tổ cũng không cần cảm thấy phiền não. Dù sao này là địa bàn của ngài. Ở địa bàn của bản thân, nếu như vẫn không thể buông lỏng, nếu như còn cần luôn luôn cảnh giác... Vậy thật không có ý nghĩa gì. Ta cũng không có ý tứ gì khác. Chỉ là muốn cùng ngài nói chuyện công bằng.
Thật ra cho tới bây giờ, những thị vệ trong Phi Ngư Cung kia chưa từng có thể tìm ra được người đang nói chuyện này rốt cuộc ở chỗ nào. Trên mặt mỗi người bọn họ đều lộ ra vẻ mờ mịt. Bọn họ muốn cố gắng tìm kiếm ra tung tích của đối phương. Nhưng đáng tiếc chính là, bọn họ lại hoàn toàn không có một chút manh mối nào cả.
Kim Lý lão tổ trầm mặc một chút, cuối cùng nói:
- Các ngươi đều lui ra đi.
Những thị vệ trong Phi Ngư Cung đều cúi đầu, lui trở về nơi phiên trực của mình. Nhưng trong lòng tất cả đều cảm giác được chấn động không nhỏ. Hơn nữa, từ trong giọng nói của đối phương, hình như người kia, chính là Nhân tộc quân đoàn cường đạo gần đây danh chấn toàn bộ Vô Lượng Thiên?
Sau khi Kim Lý lão tổ lệnh cho tất cả thủ hạ lui ra, trực tiếp nói:
- Xin mời.
Trong hư không, nơi vốn không có một bóng người, lại có một nam tử áo đen trực tiếp đi tới. Nam tử này tướng mạo tương đối anh tuấn, toàn thân tản ra khí dương cương. Trên gương mặt lộ ra góc cạnh rõ ràng, tràn ngập khí dương cương.
Ma Quân!
Sợ rằng không có ai sẽ nghĩ tới, Ma Quân lại có thể đến đến nơi như Phi Ngư Giới này.
Sau đó, Ma Quân lộ ra vẻ mặt thản nhiên đi vào nơi sâu nhất của Phi Ngư Cung, nơi Kim Lý lão tổ bế quan.
Sau khi gặp mặt, vẻ mặt Kim Lý lão tổ nghiêm túc quan sát Ma Quân một lát, sau đó mới có chút tâm không cam lòng không nguyện, gật đầu:
- Mời ngồi đi. Chỗ của ta không có vật gì quá tốt để chiêu đãi. Mong hãy lượng thứ.
Đây rõ ràng là không thoải mái khi Ma Quân không mời mà tới.
Hắn muốn gặp người của quân đoàn cường đạo, điều này không phải là giả giả. Nhưng điều này phải là hắn chủ động gặp đối phương! Mà không phải giống như bây giờ, đối phương không mời mà tới, hơn nữa còn cường đại như vậy!
Kim Lý lão tổ có sự mẫn cảm của loài cá. Hắn luôn cảm thấy, tu sĩ nhân loại này tới đây với ý đồ không tốt.
Nói cách khác, Phi Ngư Giới chỗ thật xa như thế, ở gần đây hầu như không có một Thiên Nhân nào. Hắn tới nơi này làm gì?
Ma Quân cũng không cảm thấy kỳ quái. Hắn trực tiếp ngồi xuống, trực tiếp đi thẳng vào vấn đề nói:
- Ta thấy Phi Ngư Giới này, quả nhiên là đất rộng của nhiều, sản vật phong phú...
- Dừng lại dừng lại...
Kim Lý lão tổ càng không khách khí. Ánh mắt của hắn nhìn Ma Quân có phần không vui:
- Nói đi, nhân loại, ngươi tới nơi này, muốn làm gì?
- Ha hả, Kim Lý lão tổ muốn tìm người của quân đoàn cường đạo, lại là muốn làm gì?
Ma Quân không phải loại người tính tình thích dùng mặt nóng dán vào mông lạnh. Ở dưới tình huống Kim Lý lão tổ một chút khách khí cũng không có, hắn cũng lười tiếp tục dối trá hàn huyên cái gì.
- Ta muốn các ngươi chuẩn bị đưa hết nhân loại ở đây đi!
Kim Lý lão tổ cau mày nói:
- Suốt ngày, hiện tại tất cả Thiên Nhân thân phận địa vị cực cao đi tới nơi này gõ cửa. Còn có đám nhập cư trái phép. Quả thực phiền không chịu nổi. Ngươi đưa hết nhân loại ở đây đi. Phi Ngư Giới ta cũng được thanh tịnh trở lại!
- Ta có ích lợi gì? Tại sao phải làm chuyện này?
Ma Quân kích động rướn đuôi lông mày, vẻ mặt kinh ngạc nhìn Kim Lý lão tổ:
- Kim Lý, ngươi nên biết tên của quân đoàn chúng ta. Ngươi không phải sẽ cho rằng chúng ta tới Vô Lượng Thiên, là để cứu viện chứ?
Ma Quân nói vậy, khiến Kim Lý lão tổ bị nghẹn được không nhẹ. Nhất là đối phương gọi thẳng kỳ danh cảu hắn, càng làm cho trong lòng hắn cảm thấy không thoải mái.
Hắn nhìn Ma Quân, nói:
- Không phải các ngươi đi khắp nơi thu thập nhân loại sao? Chúng ta ở đây có nhiều như vậy, các ngươi vì sao lại từ bỏ? Vậy ngươi tới nơi đây làm gì?
- Chúng ta thu thập nhân loại, đó là bởi vì nếu như chúng ta không đi bảo vệ những nhân loại đó, bọn họ có thể sẽ chết bất cứ lúc nào.
Ma Quân cười cười:
- Nhưng ở đây lại không giống như vậy... Thiên Nhân dám tới nơi này tìm phiền toái, cuối cùng cũng chỉ là số ít.
Kim Lý lão tổ căm tức Ma Quân:
- Vậy ý của ngươi là Kim Lý ta đáng chết? Ta có nghĩa vụ phải đi bảo vệ bọn họ? Là cái dạng này sao?
Ma Quân nghiêm mặt nói:
- Ngươi là Giới Chủ của Phi Ngư Giới. Trước khi ngươi trở thành Giới Chủ, ở đây... thật ra lại là nơi nhân loại sinh tồn. Ngươi trở thành Giới Chủ, dĩ nhiên là có nghĩa vụ và trách nhiệm tới bảo vệ thế giới này và sinh linh có trên thế giới này.