Không phải là bởi vì anh lớn tuổi, mà là bởi vì thân phận của anh bày ở nơi đó.
Nhưng mà, chính mắt thấy được Phó Cảnh Ngộ bản thân thời điểm, vẫn để cho người có chút ngoài ý muốn.
Không người nghĩ đến, anh thoạt nhìn, lại còn trẻ như vậy?
Phó Cảnh Ngộ nói: gọi thẳng tên là được rồi không cần khách khí như vậy."
"Đâu có đâu có." người đàn ông mập nói: "Đều là phải."
Có thể cùng Phó Cảnh Ngộ ăn cơm, ông ta cảm giác vô cùng vinh hạnh.
Tưởng Sâm đẩy Phó Cảnh Ngộ ngồi vào bên cạnh bàn ăn, Diệp Phồn Tinh cũng đi theo ngồi xuống.
Diệp Phồn Tinh ăn mặc phổ thông, người đàn ông mập cũng không quá để ý.
Nay mới biết là mời Phó Cảnh Ngộ ăn cơm, ông còn đặc biệt an bài một mỹ nữ trẻ tuổi xinh đẹp đi theo.
Trước khi tới, ông chủ mập liền dặn dò phải cố gắng lấy lòng Phó Cảnh Ngộ, cho nên cô gái kia cũng rất lễ phép, " Chào Phó gia ạ."
Cô gái này dung mạo rất đẹp, thoạt nhìn hình như là sinh viên, ăn mặc rất thời thượng.
Diệp Phồn Tinh im lặng không lên tiếng ngồi ở một bên, nhìn lấy ông chủ mập đưa cho Phó Cảnh Ngộ người mỹ nữ này, đều có điểm hâm mộ anh.
Đi ra ăn một bữa cơm, cũng có người đưa mỹ nữ.
Phó Cảnh Ngộ nhìn một cái mỹ nhân kia, ánh mắt cũng không có có dừng lại quá lâu, giống như đối phương căn bản không tồn tại
Cô gái kia bị mất mặt, chỉ là cười một tiếng.
Nghe nói những đại nhân vật này đều thích bày dáng vẻ, cô ta tâm lý nắm chắc, hơn nữa, đối với mình rất có tự tin, cũng không nóng nảy.
Ngồi một hồi, ánh mắt của ông chủ mập mới rơi vào Diệp Phồn Tinh, cơ hồ không có cảm giác tồn tại gì trên người Diệp Phồn Tinh, "Vị này là..."
Diệp Phồn Tinh nghĩ đến ông chủ mập đều cho Phó Cảnh Ngộ đưa mỹ nữ, nếu như mình lúc này lại nói ra quan hệ với Phó Cảnh Ngộ, nói không chừng sẽ để cho ông chủ mập cảm giác lúng túng.
Qua loa lấy lệ nói: "Không cần phải để ý đến tôi, tôi chỉ là người ăn chực."
Phó Cảnh Ngộ nhìn Diệp Phồn Tinh một cái, cũng không nói gì.
Ông chủ mập cũng không có đem Diệp Phồn Tinh để ở trong lòng, chào hỏi người phục vụ qua tới gọi thức ăn.
Ngồi ở bên người ông chủ mập, cô gái kia đứng lên,rót trà cho mọi người.
Nhìn ra được, là đặc biệt có học thức, mọi cử động rất ưu nhã, thoạt nhìn rất cảnh đẹp ý vui.
Cô ta đi tới bên cạnh Phó Cảnh Ngộ, giúp Phó Cảnh Ngộ thêm trà, còn đặc biệt Phó Cảnh Ngộ giới thiệu một chút hôm nay uống trà gì.
Uống trà còn rất có nghiên cứu, cùng giảng bài một đạo một đạo, Diệp Phồn Tinh nghe hồi lâu, một câu nghe không hiểu.
Chỉ hy vọng mỹ nữ vội vàng ngược xong Phó Cảnh Ngộ, rót cho mình một ly.
Hiện tại trời nóng, cô còn chưa vào cửa, cũng đã rất khát rồi.
Phó Cảnh Ngộ giống như là biết Diệp Phồn Tinh đang suy nghĩ gì bưng ly, cũng không gấp uống, mà là đưa cho Diệp Phồn Tinh.
"Cám ơn chú." Diệp Phồn Tinh bưng qua ly, uống một hớp bị mỹ nữ thổi Thượng Thiên trà, cảm giác cùng bình thường trà không khác nhau gì cả.
Dù sao cô cho tới bây giờ cũng sẽ không uống trà, đối với mấy cái này cũng không có cái gì nghiên cứu.
Cô gái kia nhìn lấy Phó Cảnh Ngộ, có chút kinh ngạc, không nghĩ tới người thoạt nhìn lạnh như băng, lại... Còn rất ôn nhu, dịu dàng chăm sóc người con gái bên cạnh.
Dù là Diệp Phồn Tinh thoạt nhìn rất phổ thông, cũng không giống là cái gì trọng yếu nhân vật, nhất thời đối với Phó Cảnh Ngộ thật là tốt cảm giác nhiều hơn không ít.
Cô ta lần nữa cho Phó Cảnh Ngộ rót một ly, sau đó ngồi về trên vị trí.
Diệp Phồn Tinh nhìn lấy vị mỹ nữ này, chủ động mở ra đề tài, "chị thoạt nhìn thật giống như đối với trà đạo rất có nghiên cứu."
Mỹ nữ cười nói: "chuyên ngành học đại học của tôi chính là trà học.
(●"▽"●)ゝヾ(❀╹◡╹)ノ゙(・ิω・ิ)ノ
Nhìn mắt cá chân để nhìn cũng nhận ra cái con ưỡn ẹo này đích thị là con kĩ nữ Trà xanh! Mơ đi cưng, em còn non và xanh lắm, tuổi gì so với tiểu Tinh nhà Sữa!