Giang Hàng Chi là một người bạn của Ngôn Triết, cũng là ông chủ của một công ty giải trí lớn, nghe nói anh ta là con em cán bộ cao cấp, trong nhà có quyền thế, giao thiệp với giới giải trí càng thuận buồm xuôi gió.
Nay ông ta mang Triệu Gia Kỳ qua tới, chính là do Giang Hàng Chi sắp xếp, nghe nói là một người bạn của anh ta cảm thấy rất hứng thú với Triệu Gia Kỳ.
Giang Hàng Chi nhìn thấy ông ta, chủ động bắt tay, " Chào Phạm tổng, dạo này anh vẫn khỏe chứ."
Phạm Chính Lễ giới thiệu Triệu Gia Kỳ với Giang Hàng Chi: "Đây là người mới mà công ty chúng tôi mới ký hợp đồng - cô Triệu Gia Kỳ."
Nghe nói người mới được Giang Hàng Chi coi trọng thì sau này đều rất nổi tiếng, gần đây có một ngôi sao mới nổi cũng từ tay người này mà ra.
Nếu như Triệu Gia Kỳ cũng có thể bắt quen với người này thì tiền đồ không thể tưởng tượng.
Giang Hàng Chi nhìn Triệu Gia Kỳ một cái, có chút ngoài ý muốn, dáng dấp... Cũng bình thường mà thôi! Trong cái giới này thiếu gì người đẹp hơn cô ta.
Nhưng mà, anh ta lại căn bản không sao hiểu được Ngôn Triết lại chỉ đích danh muốn gặp người này.
Cho nên, anh ta đang thắc mắc về gu của bạn mình.
Giang Hàng Chi hướng về phía Phạm Chính Lễ và Triệu Gia Kỳ giới thiệu Ngôn Triết, "Đây là bạn của tôi - Ngôn Triết, là Fan của cô Triệu."
Triệu Gia Kỳ vô cùng kinh ngạc nhìn về phía Ngôn Triết, người này lại là người ái mộ mình sao?
Hôm nay Ngôn Triết ăn mặc rất tùy ý, nhưng mà coi như thế đi nữa, khí chất trên người anh, cũng bỏ xa người ở chỗ này mấy con phố.
Liền ngay cả cái nhân vật rất có tầm ảnh hưởng trong giới giải trí như Giang Hàng Chi, đứng ở bên cạnh anh cũng hơi lép vế.
Hôm nay Triệu Gia Kỳ mới vừa tiến vào liền chú ý đến anh rồi, không nghĩ tới, anh lại là người ái mộ mình!
Phải biết chỉ cần nhìn điều kiện bên ngoài đã có thể đoán được người đàn ông này quả thật không phân cao thấp với Phó Cảnh Ngộ. Khí chất trên người anh chỉ có trên người Phó Cảnh Ngộ từng có.
Triệu Gia Kỳ dù sao chưa và vấp nhiều, nhất thời trở nên khẩn trương, " Chào anh."
Nếu là bạn của Giang Hàng Chi, vậy khẳng định không phải người bình thường.