Rất nhanh sau đó, dì Ngô nấu mì xong bưng lên, Mộ Thập Thất lập tức giống như quỷ chết đói nhào tới.
Ngôn Triết ngồi ở một bên, cau mày, đối với vị hôn thê này, có một cái nhìn hoàn toàn mới.
Mộ Thập Thất ăn mì, nói với Diệp Phồn Tinh: "Đồ ăn ở bên này ngon thật đấy!"
"Đúng đấy?" Diệp Phồn Tinh đắc ý nói: " Tôi cũng cảm thấy vậy."
Đi qua những thành phố khác, cho dù có ăn bao nhiêu món mì mới lạ đi nữa thì ăn mì ở đây vẫn là ngon nhất.
Cho nên mỗi lần có bạn đến chơi, Diệp Phồn Tinh đều sẽ đề cử món mì đặc biệt này.
Mộ Thập Thất vươn tay ra, nắm tay Diệp Phồn Tinh, "Ừm, nhìn một cái liền biết cô cũng giống như tôi, là một con hàng ham ăn."
"Chị cũng vậy sao?"
"Đương nhiên, lần sau cô đến thủ đô, tôi sẽ dẫn cô đi ăn đồ ăn ngon."
Ngôn Triết ngồi ở một bên, nhìn hai người này phụ nữ này bắt đầu trò chuyện, mày nhíu lại sâu hơn.
Mộ Thập Thất ăn mì xong, Diệp Phồn Tinh mang cô ấy đi lên lầu thay quần áo.
Mộ Thập Thất đi theo sau lưng Diệp Phồn Tinh, hỏi: " Cô tên là gì?"
"Tôi tên là Phồn Tinh, chị gọi tôi là Tinh Tinh là được rồi."
"Tinh Tinh?" Mộ Thập Thất nói: "Tôi hay nghe chú Ngôn nhắc đến cô, là cô thật sao?"
Phó Cảnh Ngộ làm cha, Ngôn gia bên kia cũng mừng thay cho anh, không ít lần nhắc tới Diệp Phồn Tinh cùng Phó Cảnh Ngộ.
Có lúc Mộ Thập Thất đi qua đấy, liền nghe được bọn họ nhắc đến cái đề tài này.
Diệp Phồn Tinh nhìn về phía Mộ Thập Thất, có chút ngoài ý muốn, " Chị biết chú Ngôn ư?"
Suy nghĩ lại cũng phải, dù sao cô gái này là bạn của Ngôn Triết, hơn nữa nghe giọng nói, chắc là người thủ đô.
Mộ Thập Thất nở nụ cười, nói: "Tôi tên là Mộ Noãn, bút danh của tôi là Thập Thất, người khác đều thích gọi tôi là Mộ Thập Thất."
Mộ Thập Thất là tên cô thường dùng trong các phóng sự điều tra bí mật, nhưng Mộ Noãn mới là tên của cô ấy.