"Đi đâu vậy?" Diệp Phồn Tinh không hiểu, qua một lúc, Phó Cảnh Ngộ để cho tài xế dừng xe ở ven đường, cùng Diệp Phồn Tinh từ trên xe bước xuống.
Diệp Phồn Tinh đóng cửa xe, nhìn lên cửa hàng trước mắt, giống như trong truyện cổ tích, cô rất kinh ngạc, nếu không phải Phó Cảnh Ngộ mang cô tới, cô cũng không biết ở thành phố này còn có một nơi như vậy.
Phó Cảnh Ngộ nắm tay Diệp Phồn Tinh, dắt cô đi vào, người phục vụ nhìn thấy bọn họ, lập tức chạy tới nghênh đón.
Diệp Phồn Tinh đi theo sau lưng Phó Cảnh Ngộ, nhìn cửa tiệm trước mắt như mộng như ảo, bên trong bày đầy áo cưới, đẹp mắt vô cùng.
Coi như đã cưới qua một lần rồi, nhìn thấy những thứ này vẫn không có sức đề kháng.
Nhân viên tiệm nhìn Diệp Phồn Tinh, hỏi: "Xin hỏi hai vị muốn xem kiểu áo cưới gì ạ? Hai vị có hẹn trước không ạ?"
"Tôi đã hẹn trước rồi." Phó Cảnh Ngộ mở miệng.
Nhân viên tiệm hỏi tên, đi xem lịch nhắc rồi quản lí đi ra, " Xin chào anh Phó."
Người kia dẫn bọn họ tiến vào khu khách quý, giới thiệu với Phó Cảnh Ngộ và Diệp Phồn Tinh, " Chiếc váy mà anh đặt trước đã đưa đến rồi, ở bên này ạ."
Dưới ánh đèn, chiếc áo cưới thoạt nhìn rất đẹp mắt, Diệp Phồn Tinh lần đầu tiên nhìn thấy một chiếc áo cưới đẹp đến như vậy, không dám tin tưởng nhìn lấy Phó Cảnh Ngộ, "Cái này, là anh đặt sao?"
Phó Cảnh Ngộ nhìn Diệp Phồn Tinh, "Thích không?"
Diệp Phồn Tinh gật đầu một cái, "Ừm."
Phó Cảnh Ngộ đứng ở một bên, đánh giá cái áo cưới, anh mời chuyên gia thiết kế dựa trên ý nghĩ của mình.
Bọn họ ở bên nhau, Diệp Phồn Tinh viết sách về anh, Phó Cảnh Ngộ cảm thấy, mình cũng phải vì cô làm chút gì đó, cho nên chuẩn bị cái này.
Diệp Phồn Tinh đi theo người phục vụ tiến vào phòng thay quần áo, dưới sự giúp đỡ của bọn họ, mặc chiếc áo cưới kia lên người.
Phó Cảnh Ngộ đứng ở bên ngoài chờ cô, thấy cô đi tới, như một đóa đẹp rực rỡ, mặc dù biết cô rất đẹp, áo cưới cũng rất đẹp, nhưng chiếc áo cưới mặc lên người cô, vẫn làm cho Phó Cảnh Ngộ có chút ngơ ngẩn.