Ngôn Triết sợ hắn suy nghĩ nhiều, nhanh chóng lên tiếng thanh minh nói, "Chuyện của tôi và vợ anh đã sớm kết thúc, vợ anh đã không liên quan gì đến tôi không cần tới hỏi tôi làm gì."
Thích Tô Lâm Hoan cũng là truyện đã rất lâu rồi, nửa năm qua này, anh ta không hề có liên hệ với Tô Lâm Hoan, càng không có chú ý đến chuyện của cô ta.
Thịnh Hy nhìn Ngôn Triết, hèn mọn mà nói: " Cô ấy rất thích anh, anh biết không?"
Trước khi ly hôn, nguyện vọng lớn nhất của hắn, chính là muốn Tô Lâm Hoan sau khi ly hôn hắn, có thể có được hạnh phúc cô ta mong muốn, chỉ có như vậy, hắn mới có thể an tâm.
Ngôn Triết cười nói: " Anh Thịnh hôm nay là tới truy cứu quá khứ của tôi và vợ anh sao? Mỗi một người đều có quá khứ, có truy cứu tới cũng không có ý nghĩa."
Thịnh Hy cúi đầu, "Không phải vậy đâu, tôi chỉ muốn nói, tôi và cô ấy sắp ly hôn rồi. Cô ấy lại rất thích anh, hi vọng sau này anh và cô ấy ở bên nhau, anh có thể đối xử tốt với cô ấy một chút. Tôi không xứng làm một người chồng tốt, là tôi có lỗi với cô ấy."
"..." Ngôn Triết có chút ngoài ý muốn mà nhìn Thịnh Hy, nếu như anh ta không có nghe lầm, ý tứ của Thịnh Hy là muốn mình đối xử tốt với vợ của anh ta?
Chuyện này nghe có hoang đường quá hay không?
Ngôn Triết căn bản không nghĩ tới, một người đàn ông lại có thể nói ra chuyện này.
Ngôn Triết nói: " Anh đang nói đùa sao? Bây giờ Tô Lâm Hoan là vợ của anh, anh lại hy vọng tôi ở bên cạnh vợ mình?"
Người đàn ông này phải yêu Tô Lâm Hoan nhiều đến thế nào mới có thể nói ra một chuyện mất hết tôn nghiêm đàn ông như thế này?
Có người nào, lại đem vợ mình chắp tay nhường cho người khác?
Nhớ like và bỏ phiếu cho Mật động lực đăng truyện nhé, cũng mong mọi người đừng chê chương truyện ngắn nữa, Mật đã cố gắng hết sức rồi đó, chương ngắn thì mật đã cố gắng đăng nhiều hơn để bù vào rồi mà!