Mục lục
Cả Đời Này Không Rời Xa Anh!
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lửng mật

Cánh môi của Phó Cảnh Ngộ chậm rãi từ cần cổ của cô đi đến đôi môi căng mọng ngọt ngào.

Diệp Phồn Tinh chỉ cảm thấy như bị điện giật theo đôi môi có chất dẫn điện của anh truyền khắp trái tim yếu ớt của cô. Cô cố sức đẩy nhưng lại hoàn toàn không có lực.

Diệp Phồn Tinh đè ép đáy lòng rung động, tay nắm chặt thành quả đấm, buộc mình phải lơ đi cảm xúc mà Phó Cảnh Ngộ tạo ra, dùng hết sức để thoát khỏi anh. Nhưng mà, cho dù sức của cô có mạnh đến đâu, thì chung quy sức đàn ông vẫn mạnh hơn đàn bà. Anh dễ dàng chế ngụ được cô, sau đó không nói một lời liền đè cô ra chiếm đoạt.

Khi anh tiến nhập vào địa phận ấy, Diệp Phồn Tinh trong nháy mắt như một quả bóng xì hơi, không còn sức giãy giụa nữa, sự phản kháng yếu ớt của cô phút chốc liền chìm nghỉm xuống tận đáy.

Diệp Phồn Tinh cũng không dám tưởng tượng tiếp nữa, chỉ là cắn môi và để mặc anh muốn làm gì thì làm.

...Thỏa mãn được dục vọng, sau khi hoạt động "quá sức", Phó Cảnh Ngộ ôm Diệp Phồn Tinh vào lòng, tiếp tục chìm vào giấc ngủ sâu.

Ngày hôm sau, Diệp Phồn Tinh không đi học mà ở nhà chăm sóc Phó Cảnh Ngộ.

Buổi sáng, sau khi thức dậy, ở trong phòng rửa tay nhìn thấy những vết hôn anh lưu lại trên cổ mình, cô nhíu lông mày lại.

Rõ ràng muốn cự tuyệt anh, kết quả cuối cùng vẫn là bị anh ăn sạch...

Cô phát hiện mình đối với người đàn ông này, mình không có chút sức đề kháng nào hết.

Diệp Phồn Tinh đặc biệt mặc cái áo lông cao cổ màu đen, da thịt cô trắng hồng, lại rất gầy, thoạt nhìn rất đẹp mắt.

Cô nhìn thấy Phó Cảnh Ngộ còn ngủ trên giường rồi mới từ phòng ngủ đi ra.

Tưởng Sâm mới vừa từ trên lầu đi xuống, nhìn thấy Diệp Phồn Tinh, hỏi: " Anh Phó bị bệnh sao?"

"Anh ấy bị cảm, còn đang ngủ." Nhìn thấy trong tay Tưởng Sâm cầm lấy tài liệu, Diệp Phồn Tinh nói: " Anh để ông chủ nhà các anh nghỉ ngơi một chút đi, anh ấy cũng không phải làm bằng sắt."

Tưởng Sâm ủy khuất, "Không phải là không tôi cho anh ấy nghỉ ngơi, mà là bình thường anh ấy rất liều mạng. Hai vợ chồng các người không phải rất giống nhau sao? Làm việc ngay cả mạng cũng không cần."

Trọng điểm là sau khi Phó Cảnh Ngộ trở về còn phải chăm sóc vịt con, cũng mới gần đây mới đưa Bóng Đèn Nhỏ sang cho bà Phó chăm sóc hộ.

Đừng quên like và bỏ phiếu cho mật để có thịt thường xuyên hơn nhé!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK