Diệp Phồn Tinh chạy tới gọi: "Ông xã!"
Phó Cảnh Ngộ đi tới trước mặt cô, đưa tay ra đón cô, Diệp Phồn Tinh vô cùng tự nhiên cầm bàn tay của anh, dẫn anh đi vào phòng ăn
"Diệp Phồn Tinh không phải là sợ mất mặt nên chạy luôn rồi đấy chứ? Để cho bọn mình gặp chồng cô ta thì mất miếng thịt nào chắc "
"Các cậu cũng đừng đâm vào chỗ đau của người ta nữa, cũng đâu phải cậu ấy muốn lấy một ông chồng ngồi trên xe lăn Hơn nữa, nghe nói người đàn ông kia còn rất già Chắc cậu ấy cũng là bất đắc dĩ thôi!"
Trong phòng còn đang bàn luận sôi nổi, Diệp Phồn Tinh kéo tay Phó Cảnh Ngộ đi vào, trong nháy mắt, toàn bộ người trong phòng đều yên tĩnh lại
Gần đây khí trời ấm áp, hôm nay Diệp Phồn Tinh mặc một cái váy lụa trắng thùy mị kiều diễm Phó Cảnh Ngộ một thân Âu phục
Liền phối đồ không thể bình thường hơn, nhưng khi hai người họ đi chung với nhau lại vô cùng chói mắt
Mịa nó!
Ai đây!
CMN Thật đẹp trai!
Lúc trước mọi người đối với khái niệm đẹp trai đều mặc định Cố Vũ Trạch lạnh lùng,thích mặc áo sơ mi trắng là chuẩn mực Soái ca
Lại không nghĩ rằng, thì ra người đàn ông mặc âu phục mới thật sự đẹp trai nhất
Làm cho người ta mới nhìn liền có cảm giác người đàn ông trước mặt có một loại cảm giác an toàn khó nói thành lời
Không biết là ai trước nhất phản ứng lại, nói một câu: "Con bà nó, Diệp Phồn Tinh, cậu ở bên ngoài bao trai đấy à!"
Mọi người đều cho rằng chồng của Diệp Phồn Tinh là một ông chú ngồi trên xe lăn, bây giờ thấy người đàn ông kia đẹp trai như vậy, đương nhiên cho rằng cô ngoại tình, ra ngoài bao trai
Hai chữ trai bao làm cho mặt Phó Cảnh Ngộ đen lại, anh nhìn về phía người vừa nói chuyện kia, điều chỉnh sắc mặt, cười ung dung nói, " Nhìn tôi giống trai bao lắm à?"
Ngược lại không phải là giọng nổi giận, mà Phó Cảnh Ngộ cũng không nổi giận thật
Những người này đều là bạn học của Diệp Phồn Tinh, Phó Cảnh Ngộ muốn duy trì quan hệ bạn bè của Diệp Phồn Tinh, anh muốn vợ anh nở mày nở mặt trước bạn bè của cô, mà không phải dùng thân phận của mình, ngăn cách cô và bạn bè cô thành hai cái thế giới
Câu nói giống như trêu ghẹo cười cợt của anh lại làm người kia cảm thấy ngượng ngùng, người kia cười nói: "Không giống, tôi chỉ đùa thôi"
Người đàn ông này mặc dù trẻ tuổi, nhưng từng hành động, lời nói, cử chỉ, ánh mắt, thần thái lại vô cùng đĩnh đạc đường hoàng, toát ra phong thái của một người lãnh đạo quyền uy, hoàn toàn không có điểm nào giống một gã trai bao cả
Diệp Phồn Tinh giới thiệu với mọi người: "Đây là chồng tôi "
Cô cảm giác lúc mình nói xong câu đó, tất cả mọi người đều nhìn mình ánh mắt hâm mộ ghen tị
Trời đất ơi, ai là người đồn nhảm nói chồng của Diệp Phồn Tinh vừa già lại vừa tàn phế vậy?
Cái này chênh lệch đi quá xa rồi đấy?
Nhân viên phục vụ lấy thêm cái ghế, Phó Cảnh Ngộ ngồi xuống bên cạnh Diệp Phồn Tinh
Có người tò mò hỏi: "Diệp Phồn Tinh, chồng cậu làm nghề gì?"
Phó Cảnh Ngộ bình tĩnh thay Diệp Phồn Tinh trả lời: " Tôi làm việc tại Phó thị "
"Ôi, anh giỏi quá!" Bọn họ cũng không biết Phó Cảnh Ngộ làm cái gì ở tập đoàn Phó thị, nhưng chỉ cần nghe nói anh làm việc ở đó liền cảm thấy anh đã rất trâu bò rồi, "Tôi nghe nói tập đoàn Phó thị tuyển người khắt khe nhất cả nước, có phải anh du học ở nước ngoài vừa mới trở về nước không? Tôi đoán có đúng không "
Phó Cảnh Ngộ ung dung nói: "Tôi chưa từng đi du học"
Diệp Phồn Tinh ngồi ở bên cạnh, nhìn anh và bạn học của cô nói chuyện
Mọi người nghe thấy Phó Cảnh Ngộ nói như vậy, tỏ ra khó tin, "Nghe nói người bình thường không có cơ hội bước chân vào tập đoàn Phó thị Tôi có một người anh họ là thạc sĩ kinh tế học mà còn không xin vào đó được!"
Phó Cảnh Ngộ cười nói, "Có thể là do tôi may mắn"
"Vậy thì anh cũng đã quá giỏi rồi!"
Đừng quên like và bỏ phiếu ủng hộ cho Sữa nhé! <3<3<3