Hiện tại sự thật Tô Lâm Hoan đã là con dâu của Thịnh gia không thể nghi ngờ
Tô Chấn Đông không chịu nổi áp lực của Phó Cảnh Ngộ, nên đã hạ quyết tâm bắt Tô Lâm Hoan lấy chồng cho bằng được
Tô Lâm Hoan gắt lên: "Tôi không xuống "
Chỉ cần nhìn thấy Thịnh Hy là đã cảm thấy phiền muội rồi
Người giúp việc còn muốn nói điều gì đó thì Thịnh Hy đã lên tới, "Hoan Hoan"
Tô Lâm Hoan nhìn hắn một cái, không thể tin được, thứ người như vậy, lại sắp trở thành chồng của cô ta?
Loại đàn ông này còn kém quá xa tiêu chuẩn trong mắt của cô ta
Thịnh Hy nhiệt tình đi tới, nói với người giúp việc: " Cô đi xuống trước đi"
Người giúp việc gật đầu nhanh chóng rời đi, đem không gian để lại cho hai người
Thịnh Hy ôn nhu nhìn Tô Lâm Hoan, " Em thật đẹp"
Nghe lời tán dương của Thịnh Hy Tô Lâm Hoan chỉ cảm thấy ghê tởm nổi da gà
Hết lần này tới lần khác Tô Lâm Hoan ở trước mặt người khác, cho tới bây giờ đều là ôn nhu dịu dàng
Cô ta cũng không dám nói chuyện lớn tiến với Thịnh Hy,
Chẳng qua chỉ trốn tránh mà nói: " Em mệt lắm "
Thịnh Hy trực tiếp đưa tay tới, nắm tay Tô Lâm Hoan, "Chúng ta đã đính hôn rồi, hôm nay em cùng anh về nhà đi, có được không?"
Tô Lâm Hoan rút tay ra dứt khoát cự tuyệt, " Em không muốn đi"
Cô ta cảm thấy, nơi từng bị Thịnh Hy chạm vào cực kỳ kinh tởm
Còn bắt mình về nhà hắn?
Cô ta thà chết còn hơn
Thịnh Hy có chút thất vọng, "Tại sao? Chúng ta cũng sắp đăng ký rồi, đằng nào em cũng phải về nhà cùng anh, em sang trước để làm quen cũng tốt mà "
" Em nói em không đi" Tô Lâm Hoan phiền não mà hét lên
Cô ta vốn là bị Ngôn Triết làm cho có chút khó chịu, lại nhìn thấy thằng ngu trước mắt này lại càng cảm thấy tức giận
Thịnh Hy sửng sốt, không thể tin được cô ta lại lạnh nhạt với mình như vậy
Tô Lâm Hoan cứng đờ, cũng ý thức được sự thất thố của mình
Cô ta nhìn Thịnh Hy, giảng hòa nói: "Hôm nay em quá mệt mỏi rồi, anh đi về trước có được không?"
Thịnh Hy nhìn Tô Lâm Hoan, nhớ tới hôm nay là lễ đính hôn, có khả năng vì mệt mỏi nên mới cáu gắt với mình, Thịnh Hy cười một tiếng, "Vậy cũng tốt! Vậy sáng sớm ngày mai anh lại tới thăm em, em muốn ăn cái gì, anh mang tới cho em?"
"Trong nhà em có người giúp việc, không cần đâu" Tô Lâm Hoan cự tuyệt nói
Nhìn ra được Thịnh Hy đối xử với cô ta rất chân thành và ân cần
Nhưng mà có như thế thì sao, loại đàn ông này, cô ta quả thực không chịu nổi
Từ trong xương tủy cô ta đã chán ghét loại đàn ông bình thường như này
Chẳng qua bây giờ bị Phó Cảnh Ngộ dồn đến đường cùng, lấy ghế chủ tịch của cha mình ra uy hiếp, còn chờ Ngôn Triết ra tay giúp đỡ, cô ta không thể không nhẫn nhịn, chịu đựng hết thảy những thứ này
Thịnh Hy cười nói, "Không sao, vì em thì anh làm cái gì cũng đều là đương nhiên Tối nay em cứ nghỉ ngơi cho khỏe, anh đi về trước"
Tô Lâm Hoan lạnh lùng đứng yên, hy vọng hắn mau rời đi
Thịnh Hy đứng ở trước mặt cô ta, nhưng lại không đi ngay
Tô Lâm Hoan sốt ruột thúc giục: " Sao anh còn chưa đi?"
Người này rốt cuộc muốn thế nào?
Thịnh Hy cúi đầu xuống, hôn lên mặt cô ta, được như ý mới nói: "Ngủ ngon"
Hiện tại Tô Lâm Hoan là vợ của hắn rồi, hắn muốn hôn thì hôn sao phải suy nghĩ nhiều
Nhìn thấy Thịnh Hy đi rồi, Tô Lâm Hoan mới đưa tay ra, lau đi lau lại chỗ vừa bị Thịnh Hy hôn
Người đàn ông này là cái thá gì chứ
Dựa vào cái gì mà hắn dám hôn mình?
Tô Lâm Hoan tiến vào phòng tắm, lấy khăn ướt lau đi lau lại mặt của mình
-
Về đến nhà, Ngôn Triết và Phó Cảnh Ngộ ngồi ở ghế sa lon nói chuyện phiếm
Ngôn Triết cũng chỉ tới có mấy ngày, chuẩn bị phải trở về
Diệp Phồn Tinh ngồi ở một bên,gọi điện thoại cho Cố Khải
Cố Khải đem An An đi, đến bây giờ còn chưa mang về
Mỗi ngày Diệp Phồn Tinh đều sẽ gọi điện thoại hỏi tình hình của Ngôn An
Gọi qua một hồi lâu mới tiếp máy
Diệp Phồn Tinh hỏi: "Cố tổng, An An thế nào rồi?"
Đừng quên like và bỏ phiếu cho Sữa nhé!
Ps: Sắp hết tháng rồi, mn cố lên, 15 chương đang chờ mn đọc đó!