"Im miệng, không phải rủa mình." Nếu sau này mình biến thành mập mạp như Lâm Vi nói thật thì chỉ nghĩ thôi Diệp Phồn Tinh cũng muốn khóc.
Cho nên cô đã chuẩn bị xong kế hoạch giảm cân sau khi sinh
Lâm Vi cười nói, "Yên tâm, coi như cậu mập, mình cũng sẽ không ghét bỏ cậu đâu."
"Còn lâu mình mới mập nhé."
Trong lúc Diệp Phồn Tinh nói chuyện với với Lâm Vi thì Phó Cảnh Ngộ gửi tin nhắn tới, " Em đang ở đâu rồi?"
"Em ở chỗ Lâm Vi." Diệp Phồn Tinh nhắn xong liền quay sang nói với Lâm Vi: " Mình đi tìm chồng mình đây, anh ấy gọi mình rồi."
"Suốt ngày chỉ biết đến chồng thôi, đồ trọng sắc khinh bạn."
"..."
Diệp Phồn Tinh từ trên giường xuống, mở cửa, trở về phòng của mình.
Căn phòng của Lâm Vi cùng một tầng lầu với phòng của cô và Phó Cảnh Ngộ, Diệp Phồn Tinh đi mấy bước liền đến rồi, Phó Cảnh Ngộ mặc áo sơ mi trắng, đứng ở bên cửa sổ, trong tay cầm ly thủy tinh để uống nước.
Nghe thấy cô mở cửa đi vào, anh ngẩng đầu lên nhìn lướt qua cô, "Vừa gặp bạn liền quên luôn chồng rồi hả?"
Phó Cảnh Ngộ đặc biệt thích ăn giấm, ngay cả bạn bè của cô cũng không thoát khỏi thùng giấm siêu to khổng lồ của anh.
Diệp Phồn Tinh vội vàng đi tới, "Nào ai dám quên chứ? không phải em nhận được tin nhắn liền vội vàng về luôn rồi sao?"
Diệp Phồn Tinh đi tới trước mặt anh, lo lắng nói: " Ông xã, có phải em mập lên rồi không?"
Phó Cảnh Ngộ nhìn thấy bụng Diệp Phồn Tinh nhô lên, cảm thấy thật giống như so với bình thường càng thêm đáng yêu. Anh nói: "Đẹp mà."
"..." Diệp Phồn Tinh nói: " Anh rốt cuộc có nghiêm túc nhìn hay không đấy? Em cảm thấy anh chỉ qua loa lấy lệ thôi, em nói cái gì anh cũng chỉ biết nói hai chữ này."
"..." Phó Cảnh Ngộ một mặt ngu dốt, anh đang nói lời thật lòng, cái này cũng có lỗi sao?