Mục lục
Cả Đời Này Không Rời Xa Anh!
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tôn Tình nhìn con gái mình một cái, "Con giục cái gì mà giục?"

Tôn Tình là một người rất tốt bụng, Nhưng đứa con gái này lại được nuông chiều từ bé, chẳng thèm coi ai ra gì, luôn khinh thường bên nhà họ Diệp vì họ nghèo hơn nhà mình, từ trong xương tủy xem thường người nhà họ Diệp

Muốn về lại không thể về, cô ta tỏ ra phụng phịu giận dỗi bất mãn với mẹ mình

Diệp Phồn Tinh đã sớm quen với thái độ như thế này của cô em họ, đang lúc này điện thoại của cô đổ chuông, cô lấy điện thoại ra, nhìn thấy là Phó Cảnh Ngộ gọi tới, ánh mắt ôn nhu mềm nhũn ra

Chỉ cần thấy anh gọi,cô liền cảm thấy tất cả những truyện không vui đều bay biến hết

Thế giới này cũng bởi vì có anh mà trở nên tốt đẹp hơn

Diệp Phồn Tinh đi tới một góc để nghe điện thoại, âm thanh ấm áp của Phó Cảnh Ngộ từ bên kia truyền tới, "Mẹ em thế nào rồi?"

"Còn đang phẫu thuật "

Thấy Diệp Phồn Tinh đi nghe điện thoại, cô em họ kia khinh bỉ quay sang nói với mẹ mình, "Sao Mẹ cứ phải săn săn đón đón nhà họ như vậy làm cái gì? Nhà bọn họ nghèo rớt mồng tơi, chẳng biết mẹ trông mong gì vào cái nhà đấy nữa?"

" Đến lân con nói chuyện à?" Tôn Tình nhìn con gái của mình, " Con mà còn nói lung tung nữa mẹ khâu miệng con lại bây giờ "

Cô ta hừ một tiếng, nói " Con về mách bố mẹ đánh con "

""

Phó Cảnh Ngộ nói ở trong điện thoại: " Anh sắp đến bệnh viện rồi?"

" Anh đến làm gì, mọi người đều ở đây " Diệp Phồn Tinh không muốn để cho bọn họ nhìn thấy Phó Cảnh Ngộ

Phó Cảnh Ngộ hỏi: "Có ai ở đấy?"

"Có bác gái, cô Tôn Tình với con của cô ấy " Diệp Phồn Tinh không ngại Bác gái và cô mình,ngại là ngại cô em họ chanh chua kia

Cô em họ đấy cái gì cũng muốn nổi bật hơn mọi người, lúc nào cũng xem thường người khác

Phó Cảnh Ngộ nói: "Anh đến nơi rồi "

Anh cảm thấy vẫn nên đến đây một chuyến để xem tình hình như thế nào

Thấy anh cố chấp như thế, Diệp Phồn Tinh cũng không ngăn cản nữa

Diệp Phồn Tinh mới vừa cúp điện thoại, bác sĩ liền đưa bà Diệp vào phòng bệnh

Mổ ruột thừa không phải là đại phẫu, chỉ tầm vài tuần là bình phục

Bởi vì cô em họ kia tỏ thái độ gay gắt quá nên cô Tôn Tình đưa con gái mình về

Bọn họ vừa từ thang máy đi ra, vừa vặn chạm mặt Phó Cảnh Ngộ đang đứng đó chờ thang máy

Phó Cảnh Ngộ rất cao, đứng ở nơi nào thì cũng đều thu hút ánh nhìn của người khác

Cô em họ kia nhìn mê mẫn Phó Cảnh Ngộ không thể rời mắt

Trời ạ!

Thật là đẹp trai!

Đây là lần đầu tiên cô ta nhìn thấy người đàn ông đẹp trai như vậy!

Mặc dù Tôn Tình chưa từng thấy Phó Cảnh Ngộ đứng lên đi lại bao giờ, nhưng lúc Diệp Phồn Tinh kết hôn, bà cũng từng gặp Phó Cảnh Ngộ mấy lần, cho nên liếc mắt liền có thể nhận ra được

"Cảnh Ngộ?"

Phó Cảnh Ngộ nhìn về phía Tôn Tình, nhận ra đây là cô của Diệp Phồn Tinh, lịch sự chào hỏi: " Cháu chào cô, dạo này cô vẫn khỏe chứ?"

Dù sao cũng là bề trên, hơn nữa, Tôn Tình cũng khá tốt với Diệp Phồn Tinh

Tôn Tình nói: " Cậu cũng tới bệnh viện thăm ai à?"

Nghe nói ánh và Diệp Phồn Tinh ly hôn, đương nhiên sẽ không nghĩ Phó Cảnh Ngộ tới thăm mẹ vợ cũ

Phó Cảnh Ngộ gật đầu một cái,đáp "Vâng"

Tôn Tình thở dài, nói một cách đầy ý vị sâu xa: "Lần trước gặp cậu ở hôn lễ, khi đó cậu còn ngồi trên xe lăn, không nghĩ tới bây giờ cậu đi lại được rồi, đáng tiếc cậu và Tinh Tinh ly hôn rồi"

"" Cô em họ kia ở bên cạnh nghe mẹ mình nói, mới biết người này lại là chồng của Diệp Phồn Tinh Không đúng, phải là chồng trước

Khó trách Diệp Phồn Tinh lại bị ly hôn!

Diệp Phồn Tinh kém cỏi như thế, làm sao có thể xứng với người như thế này?

Đừng quên like và bỏ phiếu cho Sữa nhé, mặc kệ ai nói gì, thích thì đọc, không thích thì thôi #

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK