Hiện tại không thấy Tô Lâm Hoan đâu nữa, bên cạnh Phó Cảnh Ngộ lại có thêm người phụ nữ này.
Nhiếp Vân Đóa hỏi: " Anh Cảnh Ngộ,không giới thiệu vị này một chút sao?"
Phó Cảnh Ngộ nói: "Đây là Phồn Tinh, vợ của tôi."
Hai chữ vợ tôi này, làm cho Nhiếp Vân Đóa sửng sốt một chút. Cô ta cười một tiếng, nhìn lấy Diệp Phồn Tinh, " Chào cô."
Nụ cười rất ấm áp.
Diệp Phồn Tinh dừng một chút, nhớ tới lúc nãy, khi mình nhìn thấy Nhiếp Vân Đóa, cô ta lãnh đạm khinh khỉnh, cho nên đâu mới là bộ mặt thật của cô ta?
Diệp Phồn Tinh cũng mỉm cười, nói: " Chào chị."
Nhiếp Vân Đóa cười một tiếng.
Bọn họ vừa ăn bữa ăn sáng vừa trò chuyện một hồi.
Nhiếp Vân Tiêu cũng xuống.
Bữa ăn sáng này, ăn đến rất náo nhiệt. Phó Cảnh Ngộ cùng Ngôn Triết nói vài chuyện tối ngày hôm qua.
...
Bởi vì bây giờ là kỳ nghỉ mùa xuân, Diệp Phồn Tinh và Phó Cảnh Ngộ cũng không vội trở về thành phố A, dự định ở bên này thêm mấy ngày.
Buổi chiều, Diệp Phồn Tinh cùng Phó Cảnh Ngộ đi một chuyến đến Cố gia sau đó ở lại ăn cơm.
Năm nay Cố Vũ Trạch ở nước ngoài, chưa có trở về, ông cụ Cố nhớ đứa cháu đích tôn này vô cùng.
-
Buổi tối, Diệp Phồn Tinh và Phó Cảnh Ngộ từ Cố gia trở về nhà riêng của Ngôn Triết.
Từ trên xe bước xuống, Diệp Phồn Tinh nói: " Em đi vệ sinh đã, anh về phòng trước đi."
Phó Cảnh Ngộ đáp một tiếng, "Ừm."
Sau đó anh Nhìn thấy Diệp Phồn Tinh vội vội vàng vàng chạy vào.
Diệp Phồn Tinh đi vệ sinh xong, từ phòng vệ sinh đi ra, thấy mọi người đều không có ở đây, chuẩn bị trở về phòng.
Vừa mới lên lầu, liền thấy Nhiếp Vân Đóa từ trong phòng của Nhiếp Vân Tiêu đi ra.
Cô cười nói: " Chị Vân Đóa."
Nhiếp Vân Đóa lãnh đạm nhìn cô một cái, căn bản không có tiếp lời, trực tiếp đi ra.
Thái độ lúc này của cô ta Cùng với Thái độ hôm nay ăn sáng ở trước mặt mọi người hoàn toàn bất đồng.
Diệp Phồn Tinh nhìn bóng lưng lạnh nhạt của đối phương, nhíu mày lại, hình như cô cũng không có làm gì sai chứ?